Chương 2221: Đạo Hữu Chậm Đã
Chương 2221: Đạo Hữu Chậm Đã
Kiếm khí ngút trời, Diệp Phàm trực tiếp rút Lăng Hư Kiếm ra, chém về phía Hoàng Phi, còn chuyện xảy ra với nữ tử đó, hắn cũng không thèm để ý.
-Làm càn!
Nữ tử ℓạnh ℓùng quát ℓạnh một tiếng, hiển nhiên đối với hành vi Diệp Phàm không nhìn nàng cực kỳ bất mãn. Đồng thời, thân hình như tia chớp, kiếm quang ℓấp ℓóe, trực tiếp chỉ thẳng vào Diệp Phàm.
Cùng ℓúc đó, Hoàng Phi cũng tỉnh táo ℓại, vội vàng bay đến bên cạnh nữ tử, nhìn nữ tử áo trắng với ánh mắt tràn đầy biết ơn nói:
Giọng nói lạnh lùng của Tiết Thiển Mị vang lên, khí tức của Tố Thiên Thần cấp hai lập tức bộc phát. Nàng còn chưa dứt lời, sát khí của Diệp Phàm đã trực tiếp bộc phát, Phục Hồng Kiếm lập tức muốn ra khỏi vỏ, Diệp Phàm căn bản lười nói nhảm. Rất nhiều nguyên nhân khiến Diệp Phàm không muốn giết Tiết Thiển Mị bây giờ. Nhưng điều này không có nghĩa là Diệp Phàm sợ người này.
-Đạo hữu, chờ đã!
Âm thanh của Nhiếp Âm Tức vang lên, đồng thời giữ chặt Tiết Thiển Mị muốn xuất thủ, nàng bay đến trước mặt Diệp Phàm chắp tay. Sát khí cuồng bạo của Diệp Phàm đã biến mất trong nháy mắt, toàn thân khôi phục trở lại, hờ hững nhìn Nhiếp Âm Tức.
Không ít tu sĩ đều hoảng sợ, các khí khủng bố như thế, người này muốn giết bao nhiêu người? Mà có thể tự do thu phóng loại sát khí này, sức mạnh kiểm soát của người này đạt đến trình độ nào? Người như vậy, cho dù tu vi đạt đến trình độ bao nhiêu, đều không thể khinh thường.-Cái gì? Long Triêu chết rồi?
Tiết Thiển Mị nghe vậy lúc này tức giận nói, Long Triêu là là một trong những thiên kiêu của phân viện Chu Tước. Vậy mà bây giờ thiên kiêu của phân viện Chu Tước lại chết trong tay của một tên tu sĩ cấp thấp trước mặt này, làm sao nàng có thể bình tĩnh được.
Hoàng Phi nghe vậy trong lòng âm thầm đắc ý. Quả nhiên, chỉ cần nhắc đến cái chết của Long Triêu, Tiết Thiển Mị sẽ không bình tĩnh như vậy, xem ra kế hoạch của hắn có thể tiếp tục thực hiện.
Hoàng Phi vừa muốn nói chuyện, âm thanh của Diệp Phàm đã vang lên: -Long Triêu là do ta giết chết, hơn nữa ta bây giờ còn muốn giết chết Hoàng Phi, ngươi muốn ngăn cản ta?
Sát khí của Diệp Phàm ẩn mà không phát, Phục Hồng kiếm phát ra từng đạo kiếm minh. Hai mắt hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiết Thiển Mị, Thanh Long vũ trang của hắn không thể nào tùy ý sử dụng, nếu như Tiết Thiển Mị vẫn khăng khăng muốn đối đầu cùng hắn, giải trừ một chút thực lực cũng tốt, chỉ cần thực lực dưới bộc phát Tố Phàm Thần cấp năm, nghĩ đến cũng sẽ không quá hoảng sợ.
Sau khi có được một cuộc gặp gỡ tình cờ, trong vòng mười năm hắn tăng từ Động Hư Cảnh lên Tố Phàm Thần cấp năm, tuy nói đây là một sự thăng cấp khủng khiếp, nhưng cũng không phải là không thể chấp nhận được.
-Hừ, ngươi chỉ là tu sĩ cấp thấp tu, dám giết thiên kiêu của phân viện Chu Tước ta, hôm nay ta muốn thay...Trên thực tế, Nhiếp Âm Tức cực kỳ tò mò về Diệp Phàm, Diệp Phàm đã chiếm được truyền thừa cấp cao nhất, bọn họ đều biết rất rõ điều này. Chỉ là đã chín năm đã trôi qua, Diệp Phàm vẫn là Dục Thần cấp chín, điều này cũng quá kỳ là, chẳng lẽ cái truyền thừa kia là giả?
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Tiết Thiển Mị với sắc mặt khó coi. Tố Thiên Thần cấp hai lại là thiên kiêu hàng đầu, Diệp Phàm không thể dễ dàng đánh bại người này nếu không mở Phuc Thiên và Thần Thú Vũ Trang ra. Đương nhiên, nếu mà Diệp Phàm không phong ấn tu vi, trực tiếp vạch trần Tố Địa Thần cấp một ra, cũng không cần phải mở Phục Thiên và Thần thú vũ trang ra, nhưng ở đây còn có tu sĩ của phân viện Thanh Long, hắn không thể tuỳ tiện bại lộ tu vi.
Lăng Hư Kiếm đã được tra vào vỏ, tay phải Diệp Phàm nắm chặt Phục Hồng, mặc dù hắn không muốn bại lộ thực lực, nhưng nếu nàng này vẫn khăng khăng muốn tìm phiền phức, hắn không ngại chém người này.
-Ha ha, tu sĩ đê tiện tu sĩ, ta thấy sắc mặt ngươi không được tốt lắm, nếu có bản lĩnh thì ngươi tới giết ta đi. Vị bên cạnh ta đây chính là tôn nữ của Viện trưởng phân viện Chu Tước, ngươi ở trước mặt nàng chém đệ tử của phân viện Chu tước, ngươi cho rằng ngươi là cái thứ gì?-Đa tạ Tiết sư tỷ đã cứu mạng.
Băng sương nữ tử tên là Tiết Thiển Mị, cũng là thiên kiêu hàng đầu của phân viện Chu Tước, mặc dù không nổi tiếng ở bên ngoài như Nhiếp Âm Tức, nhưng ở phân viện Chu Tước có tiếng nói cực cao. Ở trong bảng xếp hạng nữ thần lần này chỉ có Nhiếp Âm Tức, không ít nam tu của phân viện Chu Tước xem Tiết Thiển Mị như người tình trong mộng của mình.
Nghe đồn Tiết Thiển Mị mới chỉ gần một nghìn bảy trăm tuổi, đã là cường giả Tố Địa Thần cấp chín. Không chỉ có như thế, nàng còn là tôn nữ của trưởng viện phân viện Chu Tước, địa vị cực cao. Cũng bởi vậy, nếu nàng bắt gặp đệ tử của bản viện bị bắt nạt bên ngoài, nàng đều sẽ ra tay giúp đỡ.
Mà lúc này, tu vi của Tiết Thiển Mị đã ở Tố Thiên Thần cấp hai, hiển nhiên trong mười năm tu hành ở quê hương Phong Chủ, tu vi của nàng đã tăng lên không ít. Không chỉ có một mình nàng, ở thời điểm khi Diệp Phàm đấu với Nhiếp Âm Tức chín năm trước, Nhiếp Âm Tức đã là Tố Thiên Thầ cấp một, bây giờ đã là Tố Thiên Thần cấp hai.Hoàng Phi thấy Diệp Phàm do dự, vội vàng nhảy ra châm chọc nói, không phải hắn ngu xuẩn, mà là hắn nuốt không trôi cục tức này. Hắn không giết được Diệp Phàm, nhưng chỉ cần Diệp Phàm xuất thủ, Tết Thiển Mị sẽ giết chết người này. Đối với tính cách của Tiết Thiển Mị hắn cũng hiểu chút ít, chỉ cần là đệ tử của phân viện Chu Tước gặp nạn, Tiết Thiển Mị nhìn thấy đều sẽ giúp đỡ, dù sao thân phận của nàng còn ở đó.
Nhưng sát tâm của Tiết Thiển Mị không cao, nếu như Diệp Phàm từ bỏ xuất thủ, Tiết Thiển Mị tuyệt sẽ không bao giờ chủ động chém giết Diệp Phàm. Điều này Hoàng Phi biết rất rõ, nếu bỏ qua cơ hội lần này thì khó mà rửa nhục được. Dù sao Diệp Phàm cũng không phải là người của Chu Tước vực, cho nên hắn nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này, cho nên cố ý chế giễu Diệp Phàm. Chỉ cần Diệp Phàm xuất thủ, là hắn có thể mượn tay Tiết Thiển Mị giết Diệp Phàm.
Tiết Thiển Mị nghe vậy đôi mi thanh tú hơi nhíu lại, nhưng cũng không nói cái gì, Hoàng Phi nói không sai, nàng là tôn nữ của viện trưởng phân viện Chu Tước. Nếu người này ở ngay trước mặt nàng chém giết đệ tử của phân viện Chu Tước, đã là khiêu khích phân viện Chu Tước. Sau khi nàng ngăn lại, người này vẫn muốn cưỡng ép xuất thủ, điều này làm cho nàng rất mất hứng, nàng cũng không phải là người hiếu sát. Cho nên vừa rồi mới không có tiếp tục xuất thủ chém giết người này.
-Làm sao vậy, rác rưởi, ngươi không phải rất mạnh sao? Có bản lĩnh thì đến giết ta đi, đầu lão tử ở chỗ này này, ngươi tới đi, ha ha ha, tu sĩ cấp thấp chính là tu sĩ cấp thấp, tên nhát gan khốn nạn. Hoàng Phi thấy Tiết Thiển Mị ngầm cho phép hắn khiêu khích, lúc này càng kiêu ngạo nói, Tiết Thiển Mị càng cau mày hơn, trầm giọng nói:
-Hoàng Phi, ngươi nếu là tiếp tục gây chuyện, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện này.
Hoàng Phi nghe vậy vội vàng nói:
-Tiết sư tỷ bớt giận, chỉ là vừa rồi Long Triêu sư huynh bị người này chém chết, ta nhất thời tức giận cho nên...
Cho dù ℓà Tiết Thiển Mị, ℓúc này cũng hơi kinh hãi, nàng ℓà người đối mặt với sát khí của Diệp Phàm, hơn nữa ℓà biết rõ nhất sự đáng sợ của sát khí kia. Nếu không phải tu vi của ℓà mạnh hơn Diệp Phàm, ℓàng thậm chí có khả năng ở trước mặt Diệp Phàm trực tiếp bị sát khí bộc phát kia dọa sợ.
-Sư muội đừng ℓỗ mãng!
Nhiếp Âm Tức vội vàng nói, đồng thời truyền âm cho Tiết Thiển Mị:
-Người này đã từng đánh với ta một trận.
-Cái gì?
-Ta thua rồi!
Âm thanh của Nhiếp Âm Tức vang ℓên ℓần nữa, ℓúc này Tiết Thiển Mị trực tiếp ngây người tại chỗ.