Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 2237 - Chương 2237: Tiến Vào Hà Gia

Chương 2237: Tiến Vào Hà Gia
Chương 2237: Tiến Vào Hà Gia
canvasa1e22370.pngThanh Long vực

Không giống với Bạch Hổ vực có ℓinh khí thiên địa dồi dạo và pháp tắc thiên địa tương đối hoàn mỹ, Thanh Long vực phải kém hơn không ít, một khắc khi Diệp Phàm bước vào mảnh đất của Thanh Long vực, hắn đã phát hiện sự khác biệt của Thanh Long vực, ℓinh khí thiên địa rất mỏng manh hiển nhiên đã thiếu bảo vật trấn áp ℓinh khí.

Trách không được, thực ℓực Thanh Long vực so với tám vực khác kém hơn nhiều như vậy, trong ℓòng Diệp Phàm âm thầm nghĩ.

canvasa1e22371.pngNhưng Hà Thanh Tuyết ℓà người bị chọn, nàng không thể vĩnh viễn trốn ở Hà gia, nàng nhất định phải mạnh ℓên, chỉ có như vậy, nàng mới có tư cách tiếp cận sợi rễ Long Nguyên Thụ, nếu không chỉ cần Hà Thanh Tuyết phai mờ trong mắt mọi người, nàng sẽ vĩnh viễn mất đi sự ưu ái của sợi rễ Long Nguyên Thụ.

Diệp Phàm không có nhiều thời gian thưởng thức sự cuồn cuộn tráng lệ của phân viện Thanh Long, hắn bị Hà Thu Lâm đơn độc gọi đi, một đường phi hành, Diệp Phàm theo sau Hà Thu Lâm tiến vào Hà gia.

Bên trong tòa sơn mạch vô cùng to lớn này không chỉ có một tòa thần thành, mà phân viện Thanh Long, chỉ chiếm một bộ phận lớn trên đỉnh núi, Hà gia bên trong sơn mạch chiếm một mặt phía nam của tòa thần thành, Diệp Phàm đoán sơ qua ngọn núi này, chí ít cũng bao trùm trăm vạn dặm nhà cửa, cho dù là Tố Thiên Thần dùng toàn lực phi hành, ít nhất cũng phải mất mấy ngày mới có thể bay hết cả tòa sơn mạch.

-Thái thượng trưởng lão!
Hà Thu Lâm vô cùng rõ ràng, việc Long Nguyên Thụ bị trộm đi không thoát được quan hệ cùng những người đứng đầu Nhân tộc, Tinh Hỏa thần vực đã sớm mục nát, rất nhiều người thuộc tầng lớp cao trong Nhân tộc đã bắt đầu thông đồng với dị tộc, trong mắt đám người này Hà Thanh Tuyết chính là một cái đinh, bọn họ tuyệt đối sẽ không đứng im nhìn Thanh Long vực quật khởi lần nữa.

Cho nên Hà Thanh Tuyết sẽ vô vùng nguy hiểm, những cường giả đỉnh cao sẽ không trực tiếp xuất thủ với Hà Thanh Tuyết, bọn họ ẩn nấp sâu như vậy, sao có thể lộ mặt tùy tiện, không phải Hà Thanh Tuyết sẽ là mồi nhử dùng để câu ra những kẻ phản loạn kia sao?

Những người thuộc tầng lớp cao của Nhân tộc không phải kẻ ngu, đám người phản loạn cũng không phải kẻ ngu, muốn giết Hà Thanh Tuyết có rất nhiều biện pháp, mặc dù Tinh Hỏa thần vực không giết chóc nhiều, nhưng sự việc thế hệ trẻ tuổi kết thù kết oán bị giết cũng không hiếm thấy, những chuyện này, tu sĩ cao đẳng sẽ không trực tiếp nhúng tay vào.
Vô số Thần Điện nguy nga xuất hiện trong mắt Diệp Phàm, trên trời cao, thỉnh thoảng sẽ có đệ tử trên người mang trang phục của phân viện Thanh Long đạp kiếm mà bay, Diệp Phàm không nghĩ đến nơi này lại có nhiều long nhân như vậy.

Nhìn những long nhân này, Diệp Phàm có chút lầm vào trầm tư, có lẽ tên của chín đại vực cũng phải tùy tiện mà có được, tu sĩ Thanh Long vực rất có khả năng đều có quan hệ với quần thể tộc nhân của Thanh Long tộc.

Đương nhiên, Diệp Phàm cũng nhìn thấy không ít tu sĩ có huyết mạch của Phượng Hoàng, Thiên Thương giới, bởi vì Thần thú nhất tộc cùng Nhân tộc sống chung hòa thuận, Thần thú cùng con người kết hợp cùng một chỗ nơi đâu cũng có, loại quan hệ này, có thể phát triển chủng tộc, đương nhiên, quan trọng là khi những Thần thú trưởng thành này tu hành hóa thành hình người đều có diện mạo cực kỳ tuấn dật động lòng người.
-Đi vào đi!

Hà Thu Lâm đạm thanh nói, cửa sân phân viện Thanh Long không dễ dàng mở ra, một mặt vì sợi rễ cuối cùng của Long Nguyên Thụ được chôn giấu dưới đáy phân viện Thanh Long, vì phòng ngừa những cường giả trong bóng tối hủy đi hy vọng cuối cùng của Thanh Long vực, trừ phi là người đặc biệt, nếu không là không thể mở ra cửa lớn phân viện Thanh Long.

Phân viện Thanh Long có sự thống nhất về thời gian lịch luyện, cũng có thời gian thu nhận đồ đệ, vào hai khoảng thời gian này, cửa lớn phân viện Thanh Long sẽ mở ra một đoạn thời gian, đương nhiên trong khoảng thời gian này sẽ có không ít cường giả cấp bậc Thiên Vị Thần Linh hội tụ ở phân viện Thanh long, phòng ngừa kẻ gian động thủ trộm đi Long Nguyên Thụ.
Tỉ như khiêu chiến đấu sinh tử, hoặc ở trong bí cảnh sẽ có hạn chế tuổi tác, hạn chế tu vi mà sát phạt lẫn nhau.

Cho nên thời điểm Hà Thu Lâm nhìn thấy Diệp Phàm, đã đánh chủ ý lên người Diệp Phàm, hắn coi trọng không phải thực lực của Diệp Phàm, mà là thủ đoạn chạy giữ mạng của Diệp Phàm, một người có thể giết chết thiên tài phân viện Bạch Hổ còn có thể một đường chạy trốn tới cửa vào chốn cũ Phong Chủ, thậm chí dưới sự đuổi giết của Thiên Vị Thần Linh cuối cùng đi vào chốn cũ Phong Chủ, loại năng lực này, cho dù là một Nhân Vị Thần Linh cũng chưa chắc có thể làm được.

Cho tới bây giờ Hà Thu Lâm không cho rằng dựa vào thực lực của Diệp Phàm có thể bảo hộ được Hà Thanh Tuyết, bởi vì kẻ phản loạn trong bóng tối chỉ cần xuất thủ, tuyệt đối sẽ không điều động dong giả tiếp cận Hà Thanh Tuyết, nhưng Hà Thu Lâm tin tưởng, chỉ cần Hà Thanh Tuyết có nguy hiểm, dựa vào năng lực chạy giữ mạng của Diệp Phàm muốn dẫn theo Hà Thanh Tuyết chạy cũng rất đơn giản.
Đi theo bước chân Hà Thu Lâm, đông đảo tu sĩ nhao nhao biến mất ở bên trong cửa đá thật to, sau khi Hà Vô Đình đi vào, cuối cùng cửa đá phân viện Thanh Long lần nữa triệt để đóng lại.

Một bên yên ắng, một bên náo động, Diệp Phàm rốt cục cảm nhận được cái gì gọi là bên trong bên ngoài hai thế giới, âm thanh ồn ào truyền vào lỗ tai Diệp Phàm, thần thức đảo qua, Diệp Phàm phát hiện bọn họ đã tiến vào bên trong một cự thành, trong cự thành ngoại trừ tường thành đơn giản bên ngoài chỉ còn lại vô số trận pháp đan xen nhau, ngược lại có rất ít Thần điện, vô số tu sĩ ngồi trên mặt đất, không ngừng rao bán những bảo vật trong tay, rất giống những khu chợ ồn ào ở phàm giới.

Nhìn thấy đám người Hà Thu Lâm đi đến, các tu sĩ đang nhao nhao rao hàng lập tức im miệng, nguyên một đám cung kính chắp tay với Hà Thu Lâm, Hà Thu Lâm nhẹ gật đầu, sau đó mang theo đám người Diệp Phàm một đường đi thẳng đến cửa lớn thứ hai, cửa lớn này bình thường hơn một chút, một đầu Thương Long đang ngủ say, long khí phun trào ở giữa, phảng phất như tùy thời có thể khuấy động phong vân thiên địa.
Sau khi trải qua mấy lần truyền tống trận xuyên qua vài tòa thần thành, cuối cùng đám người Diệp Phàm đã đứng ở dưới một tòa sơn mạch cao ngất.

Tòa sơn mạch vô cùng to lớn giống như xuyên qua tầng mây sừng sững giữa trời, mà ở chỗ sườn núi, vô số Thần điện xen vào nhau, đủ loại Thụy Thú lao nhanh, tại chân núi, một cánh cửa đá to lớn đóng thật chặt, trên cửa đá điêu khắc hình dáng Thanh Long sinh động như thật.

Hà Thu Lâm lấy ra một lệnh bài Thanh Long, rất nhanh, hình dáng Thanh Long điêu khắc trên cửa đá phảng phất như đang sống lại, Long Đằng ở giữa, cửa đá thật to chậm rãi mở ra.


Sau khi nhìn thấy Hà Thu Lâm, hai tên nam tu canh cổng Hà gia chắp tay nói.

-Ừ, ta có chút việc, các ngươi cố gắng chiêu đãi vị tiểu hữu Diệp Phàm này.

Hà Thu Lâm nhẹ gật đầu chỉ Diệp Phàm nói, đồng thời xoay người nhìn Diệp Phàm:

-Diệp tiểu hữu, trước ngươi cứ ở ℓại Hà gia ta nghỉ ngơi, ta trở về xử ℓý một ít chuyện, sau đó ta sẽ an bài cho ngươi tiến vào phân viện Thanh Long.

-Đa tạ Hà tiền bối.

Diệp Phàm chắp tay nói, đồng thời trên khuôn mặt biến đổi, trở về dung mạo nguyên bản vốn có.

Bình Luận (0)
Comment