Chương 2242: Tóc Bạc Lại Tơ Tình
Chương 2242: Tóc Bạc Lại Tơ Tình
-Hai vị tiền bối, Thanh Tuyết Thần Nữ chwof một ℓát, ta đi đổi một bộ quần áo mới.
Vừa nói, Diệp Phàm đi vào trong phòng, thần bào trên người trực tiếp vỡ vụn, tiếp theo đổi một bộ thần bào mới đơn giản hơn, cả người trở nên phong thần tuấn dật ℓần nữa.
Mà ở bên ngoài, Hà Thanh Tuyết ℓiên tục ℓắc đầu:
-Ta không cần biết, ta không cần hộ vệ này.
Diệp Phàm chắp tay nói, hai mắt liếc nhìn Hà Thanh Tuyết, một đầu tóc bạc hung hăng đâm sâu vào trong linh hồn của hắn, người tu hành rất ít người có tóc trắng, đồng dạng sẽ có người tu hành một vài công pháp đặc biệt mà dẫn đến màu tóc thay đổi, nhưng dù vậy, người tóc bạc vẫn không nhìn, nhất là nữ tu trẻ tuổi.
Tướng mạo Hà Thanh Tuyể rất đẹp, Diệp Phàm gặp qua rất nhiều nữ tử khuynh thành, Hà Thanh Tuyết được Diệp Phàm xếp vào ba bị trí đầu trong những nữ nhân hắn gặp qua, nếu như nói có người có dung mạo khuynh thành hơn Hà Thanh Tuyết, chỉ có thể nói là Thái Thượng Hi Nguyệt và Tử Nhứ Ngưng.
Nhưng Diệp Phàm cũng không phải bởi vì dung mạo của Hà Thanh Tuyết mà trầm mê, một mặt hắn có nữ nhân còn xinh đẹp hơn Hà Thanh Tuyết, một mặt khác, đạo tâm của hắn vô cùng kiên khố, nhưng lúc này Diệp Phàm lại thất thần.
Bắc Cung Tuyết cũng là tóc trắng, chí ít ở kiếm trước khi nhập vô tình đạo dẫn đến màu xanh chuyển thành bạc, đối với kiếp sau có tóc bạc hay không cũng không có bất kỳ liên quan gì, nhưng chuyện của Lê Xuân khiến cho Diệp Phàm rất mẫn cảm với tóc trắng.Nguyên bản Hà Thanh Tuyết còn muốn nói dung mạo Diệp Phàm không đẹp mắt cũng thôi đi, khí chất cũng không tốt, hơn nữa chưởng khống thần pháp cũng không được, ngược lại bị phản phệ, nhưng tạo hình vào bây giờ của Diệp Phàm, thật sự rất thu hút, nhưng nàng vẫn giữ định kiến như cũ, người này là Dục Thần cửu giai, có tài đức gì trở thành người hộ đạo của nàng?
-Ha ha, Diệp tiểu hữu quả nhiên là nhân trung long phương.
Hà Thu Lâm cười to nói, âm thầm gật đầu, đời này của hắn nhìn qua rất nhiều người, Diệp Phàm trong thế hệ trẻ, tuyệt đối là vô cùng ưu tú, chỉ bằng phần khí độ này, cũng rất ít có tu sĩ trẻ tuổi nào có thể so được.
-Viện trưởng quá khen.Hà Thanh Tuyết trực tiếp cự tuyệt nói.
-Khục, Thanh Tuyết, kỳ thật hắn không phải là hộ vệ phổ thông, hắn là cận vệ của ngươi.
-Cái gì? Cận vệ? Đó không phải là người hộ đạo sao? Gia gia, cha, ta là Tố Phàm Thần nhị giai, lại để cho một Dục Thần cửu giai hộ đạo?
Hà Thanh Tuyết cảm giác thế giới đang đảo điên, chẳng lẽ nàng chưa tỉnh ngủ sao? Không đúng, bởi vì có thể tiến vào phân viện Thanh Long, bởi vì sắp được tự do, nàng đã rất cao hứng trong một tháng nay, thậm chí nàng còn không thèm ngủ, làm sao có thể chưa tỉnh ngủ?Bỏ qua chuyện Lê Xuân là chuyển thế của Bắc Cung Tuyết, đây là chuyện Diệp Phàm hối hận nhất, hắn tuyệt đối không thể để loại chuyện này xảy ra lần nữa.
Nhất là tuổi tác của Hà Thanh Tuyết lại không đến hai trăm tuổi, nếu là chuyển thế của Bắc Cung Tuyết, đây cũng xem như hợp lý.
-Khục, Diệp tiểu hữu!
Hà Thu Lâm ho nhẹ một tiếng, sắc mặt có chút thay đổi, lúc này Diệp Phàm bừng tỉnh, vội vàng thu hồi nhãn thần, chắp tay nói:Cường giả Thần Linh có thể không ngủ mấy chục năm, nhưng đại đa số tu sĩ khi không bế quan tu hành vẫn sẽ giữ thói quen đi ngủ này.
-Người hộ đạo, cũng có thể xem là như vậy, hắn sẽ giúp ngươi hộ đạo năm trăm năm, người anfy ta cũng là dùng cái giá lớn mới có thể mời được, có hắn ở đây, chí ít lúc ngươi gặp phải nguy hiểm, cũng có thể thoát đi an toàn.
Hà Thu Lâm gật đầu nói, mặc dù tu vi của Diệp Phàm chỉ là Dục Thần, nhưng bản thân hắn không phải chỉ nhìn trúng chiến lực của Diệp Phàm, hắn coi trọng là bản sự thoát thân của Diệp Phàm, nói dùng cái giá lớn mới tới, cũng không phải là nói dối, một khi cường giả Bạch Hổ vực biết rõ Diệp Phàm ở Thanh Long Vực, tất nhiên hắn sẽ gặp phải một ít phiền phức.
Mặt khác, công pháp dịch dung cấp đại đế không phải nói có là có, cái này cũng phải bỏ ra không ít công sức.-Thanh Tuyết Thần Nữ quá mức xinh đẹp, đã thất lễ rồi.
Hắn không giải thích rằng Hà Thanh Tuyết làm hắn nhớ tới cố nhân, bởi vì đó là điều không cần thiết.
Trong lòng âm thầm thở dài một hơi, có lẽ Bắc Cung Tuyết quá đặc biệt trong lòng của hắn, vậy nên khi gặp một nữ nhân có mái tóc bạc mới khiến hắn thất thần hồi lâu, thế gian này sao lại có chuyện trùng hợp như thế, có thể tùy tiện gặp được tam thế của Bắc Cung Tuyết.
-Tuyết Nhi, giờ phút này, ngươi đang ở đâu…-Ai nha, gia gia, cha, người này như vậy…
Lời nói của Hà Thanh Tuyết còn chưa nói hết, Diệp Phàm đã từ trong cửa phòng đi ra, thần bào màu xanh da trời mặc lên người rất vừa vặn, mang theo hai thanh trường kiếp, mày kiếm mắt sáng, trên gương mặt tuấn dật như có như không mang theo một ý cười ôn hòa, nhìn xem Hà Thu Lâm và Hà Vô Đình cũng không phải dạng vãn bối khúm núm, mặc dù tôn trọng hai người, ngưng cũng không kiêu ngạo hay tự ti.
Lúc này DIệp Phàm khiến người ta cảm thấy mị lực không thể nào cản được, mặc cho ai đang nhìn, đều sẽ cảm thấy thật thoải mái.
So sánh với Diệp Phàm bị nổ đan lô ban nãy, quả thật là một trời một vực.
Suy nghĩ phức tạp rất nhanh đã bị Diệp Phàm vùi ℓấp trong đáy ℓòng, hắn nói ra những điều này sau đso ℓẳng ℓặng đứng ở một bên, hắn nhìn ra được, Hà Thanh Tuyết rất không hài ℓòng với người hộ vệ ℓà hắn, mà Hà Vô Đình và Hà Thu Lâm có vẻ rất cưng chiều Hà Thanh Tuyết, không muốn để cho cháu giá mình không thích.
Nếu không ℓàm hộ vệ cho nàng, đối với Diệp Phàm mà nói, ngược ℓại ℓà chuyện tốt, hắn xác thực không có hứng thú trở thành hộ vệ của người khác, đương nhiên, nếu như có thể, hắn cũng phải bài trừ khả năng Hà Thanh Tuyết ℓà chuyển thế của Bắc Cung Tuyết.