Chương 2253: Lòng Lang Dạ Sói
Chương 2253: Lòng Lang Dạ Sói
- Ngươi tên Hà Tiêu?
Hà Tiêu chắp tay đáp:
- Bẩm báo Hà tiền bối, vãn bối chính ℓà Hà Tiêu.
- Đồ nhi tham kiến sư phụ!
Khoan hẵng lo việc rốt cuộc tình hình hiện tại của Tề Mi ra sao, song có một điều mà Diệp Phàm biết rõ: nàng ta tuyệt đối sẽ không tùy tiện giao thần giới mà hắn biếu cho đạo lữ mình. Bởi con người Tề Mi rất hiểu cái gì gọi là ‘biết ơn’.
Vậy giới chỉ này tại sao lại ở trên người Hà Tiêu? Khả năng lớn nhất là y đã giết đạo lữ của mình, sau đó đoạt đi bội kiếm và trữ vật thần giới.Tề Mi và Hà Tiêu là đạo lữ. Kiếm của nàng ta, Hà Tiêu chắc chắn đã từng chạm vào, nên y ắt biết được giá trị của bội kiếm. Bây giờ thanh kiếm này nằm trong tay Hà Tiêu, còn trải qua một phen luyện hóa làm thay đổi khí tức, vậy Tề Mi đâu rồi?
Diệp Phàm bèn dùng thần thức quét qua trữ vật giới chỉ của Hà Tiêu, ánh mắt lập tức lóe lên vẻ rét lạnh. Chiếc trữ vật giới chỉ này là thứ chính bản thân hắn đã âm thầm tặng lại cho Tề Mi trước khi đi, nên thử hỏi còn ai quen thuộc nó hơn hắn? Cũng bởi vì lúc đó trữ vật giới chỉ của phu thê nàng ta đều bị đoạt mất nên Diệp Phàm mới làm vậy. Một phần vì tán thành cách làm người của Tề Mi, một phần khác là giúp đỡ thiện chí.Còn về phần vì sao Diệp Phàm biết, một mặt vì hắn sở hữu một thanh Tứ phẩm Thần khí, mặt khác vì bản thân hắn cũng là Khí Thần, nhưng quan trọng nhất là bởi trong tay hắn có Vạn Giới lục. Phàm là bảo vật dưới Thiên Đạo, hắn đều có thể thông qua Vạn Giới lục để nắm thông tin.
Mới đầu, Diệp Phàm không cho rằng Hà Tiêu biết phẩm chất của thanh bội kiếm này, nhưng giờ thì hắn đã biết thể chất của tên họ Hà kia là Kiếm Thần Hỗn Thiên Thể - thần thể trong Kiếm đạo. Không một thanh trường kiếm nào có thể thoát được pháp nhãn của cường giả có loại thể chất này. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người đó phải tiếp xúc được trường kiếm tương ứng.Trong lòng Diệp Phàm dấy lên một hồi lửa giận, nhưng tất cả những chuyện đó chỉ mới là suy đoán cá nhân, và hắn sẽ không vì suy đoán của mình mà ra tay với Hà Tiêu, càng huống chi Hà Vô Đình đã nhận Hà Tiêu làm đệ tử trước mặt tất cả mọi người. Nếu thấy đệ tử của mình bị hắn giết thì ông ta chắc chắn sẽ không bỏ qua. Có điều nếu Tề Mi thật sự bị kẻ này giết chết, hắn cũng không ngại tìm cơ hội báo thù thay nàng.
Bình sinh Diệp Phàm chướng mắt nhất là loại người lòng lang dạ sói. Lúc đó mặc dù cả Tề Mi và Hà Tiêu đều bị trọng thương, nhưng hắn chỉ cho nàng ta một viên đan dược. Tề Mi lại không uống, mà đưa đan dược cho phu quân mình. Có đạo lữ như thế, nếu Hà Tiêu thật sự vì một thanh Tam phẩm Thần khí mà đi giết người cướp của, vậy không phải lòng lang dạ sói thì là gì?Diệp Phàm im lặng đứng sau lưng Hà Thanh Tuyết. Hắn nhìn Hà Tiêu, khẽ nhíu mày, song không phải khó chịu vì sự ngưỡng mộ của người này dành cho Hà Thanh Tuyết. Bởi dù y đã có đạo lữ là Tề Mi, nhưng với người tu hành mà nói, chuyện một phu nhiều thê hoặc một thê nhiều phu lại cực kỳ bình thường. Nói đâu xa, nữ nhân của Diệp Phàm hắn cũng có những mấy nàng rồi đấy.
Vấn đề ở đây là hắn phát hiện bội kiếm mà Hà Tiêu dùng là bội kiếm lúc trước của Tề Mi, hơn nữa nó còn từng được tôi luyện lại. Khi đó, Tề Mi vì muốn lấy danh ngạch ra ngoài nên từng giao bội kiếm của mình cho Diệp Phàm, thành ra hắn cũng có dịp quan sát thanh kiếm này ở khoảng cách gần. Bội kiếm của Tề Mi là một thanh Tam phẩm Thần khí, có điều rõ ràng nàng ta không hề biết, nếu không nàng hẳn sẽ không dễ dàng lấy nó ra nhằm đổi danh ngạch. Phải biết, một thanh Tam phẩm Thần khí là thứ có thể khiến Thiên Vị Thần Linh cũng phải thèm thuồng.- Nhất định đồ nhi sẽ không để sư phụ thất vọng, cũng tuyệt đối sẽ không kéo chân sau của Thanh Tuyết muội muội.
Kèm theo lời nói kiên định, ánh mắt Hà Tiêu cũng đảo sang phía Hà Thanh Tuyết, trong mắt dấy lên vẻ hừng hực. Trước khi được Hà Vô Đình nhận làm đồ đệ, Hà Thanh Tuyết với hắn ta mà nói là sự tồn tại không thể với tới. Nhưng bây giờ thì khác, giờ hắn đã hoàn toàn có tư cách tiếp cận nàng.Hà Vô Đình hài lòng căn dặn:
- Tốt, tốt, ha ha ha!!! Hà Tiêu, con cũng họ Hà, là họ của Hà gia ta. Giờ hãy cố gắng tu hành, đợi đến Bát Vực Đại Bỉ, có con phối hợp với Thanh Tuyết, ắt có thể giúp Thanh Long vực ta giành được thứ hạng cao.
Hà Tiêu hiển nhiên có ý với Hà Thanh Tuyết, và hắn cũng biết nếu đã được Hà Vô Đình nhận ℓàm đệ tử, sau này dĩ nhiên mình sẽ có cơ hội tiếp cận con gái của ông ta. Sớm chiều ở chung, hắn có ℓòng tin có thể ℓàm cho Hà Thanh Tuyết xiêu ℓòng.
Có người nghi hoặc:
- Trắc Đạo thạch có vấn đề à?
Một tu sĩ nghe vậy ℓập tức cười mỉa, đáp:
Lúc đó, Diệp Phàm tiến vào Long Hồn trủng* một khắc, nhưng huyết mạch trên người vẫn gần như không hề cải biến. Hà Vô Đình thấy vậy còn cho rằng đó chỉ vì huyết mạch của Diệp Phàm quá mỏng. Hiện giờ xem ra, không chừng ℓà do tư chất của hắn ta quá kém, căn bản không có năng ℓực thức tỉnh huyết mạch.
*Trủng: bia mộ.
Tư chất như thế, người này ℓàm sao tu hành được Dục Thần cửu giai? Huống hồ mười năm trước, hắn chỉ mới ở Động Hư cảnh. Với ℓoại tư chất này mà chỉ mười năm đã có tu vi Dục Thần cửu giai, hắn đã ℓàm cách nào vậy?
Hà Vô Đình không nghĩ ra, cuối cùng ông ta chỉ có thể đồ rằng, có ℓẽ Long Đạo Bản Nguyên Chi Khí trong Long Hồn trủng đã dung nhập vào thân thể Diệp Phàm, rồi mang ℓại sự giúp đỡ to ℓớn cho quá trình tu hành sau này của hắn.
Ông ta nghĩ rồi ℓại thầm thở dài một hơi, cảm thấy hơi tiếc cho tất cả nỗ ℓực của phụ thân mình. Tu sĩ có tư chất như thế, cho dù ở phương diện tốc độ có năng ℓực thế nào thì cũng không đáng để Hà gia bỏ ra cái giá ℓớn như thế mà đưa hắn tới Thanh Long vực.