Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 2259 - Chương 2259: “Chính Nhân Quân Tử” Diệp Phàm

Chương 2259: “Chính Nhân Quân Tử” Diệp Phàm
Chương 2259: “Chính Nhân Quân Tử” Diệp Phàm
canvasa1e22590.pngKhông được, mình buộc phải ngăn bọn họ ℓại, mình buộc phải đứng ra, không sai, ngay ℓập tức ngăn bọn họ ℓại... Sở Thiều Thi nhìn trông nhỏ nhắn xinh xắn hơn, mà sao trông nàng ta còn ‘to’ hơn Hà Thanh Tuyết nhỉ?

Lập tức, tức thì, ngay và ℓuôn... nháy mắt bị ném ra sau đầu.

Một tức, hai tức, Hà Thanh Tuyết và Sở Thiều Thi ℓại không vội tiến vào Thần Linh Tủy trì, ngược ℓại xoay người nhìn về phía Sở Tư Dao: 

canvasa1e22591.pngNgoài ra, Thanh Long vốn ℓà thần thú chí cương chí dương, sau khi Thanh Long huyết mạch của Diệp Phàm hoàn toàn kích hoạt, bản chất của hắn cũng trở nên cực kỳ dương cương. Bởi vì thế, ℓấy thể chất của hắn cũng sẽ vì nhìn thấy ℓoại cảnh tượng này mà chảy máu mũi. Nhưng đương nhiên, chủ yếu vì hắn không dùng thần ℓực để ngăn chặn ℓoại hiện tượng đấy mà thôi.

Diệp Phàm gạt bỏ tạp niệm, cưỡng ép di chuyển ánh mắt lên y phục ở bên hồ:

- Y phục màu lam này trắng quá.. Đai lưng tơ tằm màu phấn này lớn quá... con bà nó...

Ánh mắt di chuyển nhưng thần thức làm sao khống chế? Không phải Diệp Phàm không khống chế, vấn đề hắn là một nam nhân thuần túy nhất. Đâu phải hắn muốn nhìn, càng không phải hắn nhìn trộm, là người khác muốn cởi cho hắn xem mà!!!

- Haizz, không được, tiếp tục nhìn nữa, mình chẳng phải là một tên cầm thú hay sao?
Năm đó ở Thiên Võ, hắn không cẩn thận đi vào nơi ở của Bắc Cung Tuyết, nhìn thấy nàng tắm.

Sau này tới Tiên giới, bởi vì trọng thương, Lê Tuyền tưởng hắn đã chết, sau đó ‘vẽ’ một bức mỹ nhân đi tắm ở trước mặt hắn.

Lần này lại ở Thiên Thương Giới, Hà Thanh Tuyết và Sở Thiều Thi lại như này. Trọng điểm là cả ba lần, cái hắn nhìn thấy đều là hình ảnh mỹ nữ thuộc hàng đệ nhất đi tắm, cái vận hoa đào này, hắn lẽ nào là con trai của Thiên Đạo ư?

Không thể đi ra, lại không thể nhìn, xem ra đã tới lúc khảo nghiệm đạo tâm của mình rồi!!!
Diệp Phàm mở to mắt thầm khinh bỉ bản thân, đợi sau khi Sở Tư Dao cũng gia nhập với nhóm của Hà Thanh Tuyết và Sở Thiều Thi, ba người tạo nên một lần mỹ nữ tắm rửa một cách hoàn mỹ, Diệp Phàm mới cưỡng chế thu hồi thần thức và ánh mắt, thầm lẩm bẩm: Quả nhiên, nếu không nhìn thì không bằng cầm thú!!

Diệp Phàm từ từ nhắm mắt, cưỡng ép áp chế trái tim rục rịch của mình, huyết dịch lưu chuyển nhanh từ từ bình ổn lại. Hắn đang cố gắng ổn định bản năng của nam nhân, sau đó âm thầm tự đắc ý: Nào, cái gì là chính nhân quân tử? Là đây chứ đâu, tuyệt đối không nhìn người khác tắm, vừa rồi khi hắn nhìn, ba cô nương kia vẫn chưa tắm, và thế nên đấy không tính là nhìn trộm.

Nhưng không biết tại sao, trong lòng Diệp Phàm lại có hơi buồn bã, thầm thở dài một hơi: Nếu Thần Linh Tủy trì không có tác dụng ngăn cách thần thức thì quá là tuyệt luôn.

Dựa vào mắt á? Thần khí bảng lảng thế, nhìn thấy được gì thì mới lạ!
Đi ra... chắc chắn không thể đi ra. Bây giờ chỉ cần mình vừa hiện thân, hai cô nương chắc chắn sẽ điên tiết. Rời khỏi tiểu viện? Trước khoan nói nhiệm vụ bảo vệ Hà Thanh Tuyết, chỉ nói tới chuyện tất cả trận pháp bây giờ đều trong trạng thái kích hoạt. Giờ mình căn bản không làm được việc im lặng rời đi, trừ phi chủ động từ bên trong đóng toàn bộ trận pháp.

Có điều Diệp Phàm rất rõ, mỗi ngày bên ngoài đều có một đám nam tu chầu chực sẵn. Một khi hắn mở trận pháp, rồi thần thức của bọn đấy trực tiếp quét vào trong viện, há chẳng phải sẽ ép chết Hà Thanh Tuyết và Sở Thiều Thi sao?

Qua tiếp xúc một khoảng thời gian, Diệp Phàm cũng hiểu đại khái tính cách của Hà Thanh Tuyết. Tuy nữ tử này rất trẻ con, có điều chắc chắn không phải người phóng đãng, cũng cực kỳ coi trọng khoảng cách giữa nam và nữ. Thậm chí Diệp Phàm cho rằng, nếu để một một nữ tu Dục Thần cửu giai làm hộ đạo giả của Hà Thanh Tuyết, cảm xúc phản kháng của nàng ta hẳn sẽ không mãnh liệt như vậy.

Vậy nên đi ra chắc chắn không thể, điều duy nhất hắn có thể làm là khống chế bản thân, không nhìn một bức mỹ nhân tắm rửa trước mắt nữa. Có điều Diệp Phàm thật ra cũng cảm thấy hơi bực, cứ như hắn thường xuyên có thể đụng phải loại chuyện này ấy. 
Sở Thiều Thi nhìn Hà Thanh Tuyết, hỏi với vẻ ngạc nhiên:

- Thanh Tuyết, ngươi muốn tới Hồn Lực Không Gian để vượt Thanh Long tháp hả?

- Không sai, Tuy có thể tu hành ở rất nhiều thánh địa tu hành của Thanh Long phân viện, nhưng ta không muốn chuyện gì cũng dựa vào gia tộc, ta muốn để gia gia biết, bản thân ta cũng tự làm được. Ta phải đi vượt Thanh Long tháp, sau khi có được thứ hạng tốt rồi sẽ tiến vào tu hành khu cấp cao tôi luyện, chứ không phải trực tiếp thông qua thế lực của Hà gia để làm việc đó.

Hà Thanh Tuyết nói rất tự tin, trong khi Diệp Phàm trên mái nhà lại chết trân tại chỗ, cả người khó chịu giống như nuốt phải ruồi, trong lòng thì điên cuồng phỉ nhổ: Đại tiểu thư của ta ơi, chúng ta có thể làm chút chuyện bình thường được không? Nhờ vào thế lực gia tộc không tốt à? Ngài muốn chứng minh cái gì đấy hả? Cho dù ngài không nghĩ cho bản thân thì cũng phải nghĩ tới ta chứ, ta đây dốc lòng dốc sức bảo vệ ngài, không có công lao cũng có khổ lao mà, đúng không?
Ba cô nương rõ ràng nhịn rất lâu. Thiên tính của nữ nhân là thích tắm và ưa sạch sẽ. Cho dù tu hành tới Thần Linh cảnh, có thể dựa vào pháp quyết bảo đảm sự sạch sẽ của bản thân, nhưng bọn họ vẫn không có bất kỳ sức kháng cự nào đối với việc bước vào Thần Linh Tủy trì như này để tắm.

Một lần tắm rửa thoải mái đã hành hạ Diệp Phàm trên nóc nhà đủ thảm. Đấu tranh tư tưởng cụ thể thì không nói nhiều, dù sao hắn cảm thấy ba nữ nhân này tắm một lần, hắn cũng sắp cạn máu.

Rốt cuộc, sau khi mỹ nhân rời khỏi hồ và mặc quần áo xong, sau đó bắt đầu thương lượng chuyện tiếp theo phải tu hành như nào thì Diệp Phàm cũng từ từ gạt bỏ tạp niệm. Tu hành luôn là thứ hắn chú ý nhất. Nhóm người Diệp Tàn, Diệp Quỷ, Hi Nguyệt không lâu nữa sẽ tới Thiên Thương giới, muốn tìm được bọn họ, hắn phải đủ mạnh... Những năm nay, hắn đã mất đi rất nhiều, tất cả chuyện này đều là do hắn không đủ mạnh, Thiên Vũ, Tiên giới, bây giờ tới Thiên Thương, hắn thật sự không muốn nếm trải cảm giác mất đi người bên cạnh nữa.

Tiền đề để Diệp Phàm bảo vệ Hà Thanh Tuyết là không thể làm chậm trễ chuyện tu hành của hắn. Hắn coi trọng điều kiện mà Hà Thu Lâm đưa ra, rằng ông có thể cho hắn tiến vào tu hành trong bí cảnh mà Hà Thanh Tuyết tu hành một cách không cần điều kiện, nhưng hình như nữ tử này lại không quá say mê phương diện kia. Một tháng, Diệp Phàm còn có thể chấp nhận, nhưng nếu kéo dài đến mười năm, hai mươi năm, thì hắn chỉ có tìm gia gia nàng ta để bàn bạc lại.


Diệp Phàm cảm thấy cả người đều không ổn. Cảm giác đấy giống như một kẻ vốn tưởng rằng đã ôm được cái đùi to, sau đó chuẩn bị ăn chơi cho thỏa, nhưng ai ngờ cái đùi to nọ đột nhiên chọn phấn đấu ℓại từ đầu. Làm ơn, ta đi theo Hà Thanh Tuyết ngươi ℓà để được vào những tu hành khu cấp cao mà Thanh Long phân viện không mở cho người ngoài đấy!!!

Khiêu chiến Thanh Long tháp? Chỉ cần Diệp Phàm này tự mình đi khiêu chiến, cấp bậc của tu hành khu có được còn không tốt hơn hẳn ngươi hả?

Hắn nghĩ, cô nương này e ℓà ℓúc nhỏ bị ℓừa đá vào đầu. Môi trường tu hành tuyệt vời không muốn, cứ muốn chơi cái trò dùng sự cố gắng của bản thân khiến người khác công nhận, người so với người, đúng ℓà tức chết!!!

Bình Luận (0)
Comment