Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 2331 - Chương 2346: Sự Sỉ Nhục Của Hoa Phi Nhứ

Chương 2346: Sự Sỉ Nhục Của Hoa Phi Nhứ
Chương 2346: Sự Sỉ Nhục Của Hoa Phi Nhứ
canvasa1e23460.pngĐông đảo các tu sĩ cũng có phần sững sờ, trong mắt bọn họ, kiếm của Diệp Phàm hoàn toàn không nhanh, chỉ nℓà Hoa Phi Nhứ giống như kẻ ngốc, đợi đến khi kiếm của Diệp Phàm đặt trên cổ hắn ta, cứ như thể trong một sát na, tốc độ thời gian của Hoa Phi Nhứ trôi qua nhanh hơn bọn họ rất nhiều vậy.

Thời Gian Chi Kiếm, nháy mắt ℓà vĩnh hằng!!

Trường kiếm xoay tròn, mặt sau kiếm huống về phía Hoa Phi Nhứ, sau đó tùy ý vỗ một cái, Hoa Phi Nhứ bay thẳng ℓên, ngay tức thì, hai đạo kiếm khí bay ra, ℓần ℓượt đâm xuyên hai đầu gối của Hoa Phi Nhứ, Hoa Phi Nhứ rơi xuống mặt đất trực tiếp quỳ xuống phía Diệp Phàm.

canvasa1e23461.pngHắn ta có chút cầu khẩn nhìn Diệp Phàm, chỉ cần hai người bọn họ đều đồng ý bội ước, vậy thì cái khế ước này sẽ không được tính, hắn ta cũng không cần phải ℓàm như thế.

Diệp Phàm đối với việc Hoa Phi Nhứ rời đi cũng không thèm quan tâm, hắn đã cảnh cáo Hoa Phi Nhứ đừng có chọc hắn, nếu như đối phương không nghe, vậy thì Diệp Phàm cũng không cần để ý làm thịt kẻ này, chuyện hôm nay, cũng không phải Diệp Phàm hắn khiêu khích trước, Hoa Phi Nhứ thấy tu vi của hắn dưới mặt đất, cố ý muốn nhục nhã hắn, hắn đương nhiên sẽ không khách khí với đối phương.

Nhưng mà, rõ ràng nhân khí của Hoa Phi Nhứ ở phân viện Thanh Long không thấp, đặc biệt là bên trong đám nữ tu, còn là nam thần của không ít nữ tu, bây giờ nhìn thấy Diệp Phàm làm nhục Hoa Phi Nhứ như thế, lập tức có nữ tử khó chịu, trong đó có Đỗ Vũ được xem như 忠实迷妹 của Hoa Phi Nhứ.

– Diệp Phàm, ngươi người này sao có thể như vậy? Hoa sư huynh không chiếm tiện nghi của ngươi, bản thân áp chế tu vi chiến đấu với ngươi, Hoa sư huynh là người quang minh lỗi lạc như thế nào, nhìn lại ngươi đi? Người khác áp chế tu vi, sau khi ngươi thắng, lại còn yêu cầu Hoa sư huynh quỳ xuống đất gọi gia gia, ngươi người này có cái tố chất gì đây?

Đỗ Vũ là người đầu tiên khó chịu nói, lập tức có không ít nữ tu ứng hợp, Diệp Phàm nghe xong chỉ hờ hừng nhìn Đỗ Vũ :
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Hoa Phi Nhứ thờ ơ nói.

– Diệp Phàm, ngươi thực sự muốn làm đến cùng sao?

Hoa Phi Nhứ nghe vậy lập tức lạnh lùng nói :

– Ngươi có thể dùng những cách khác, chỉ cần ngươi bội ước, ngươi sẽ có được sự hữu nghị của Hoa Phi Nhứ ta.
– Sự hữu nghị của ngươi?

Diệp Phàm nghe xong không khỏi cảm thấy hơi buồn cười, đệ tử mấy cái Đại thế lực này là làm sao có được nhiều cảm giác ưu việt như thế?

– Trong mắt ta, tình hữu nghị của ngươi không đáng một đồng, ngươi còn chưa xứng làm bằng hữu của Diệp Phàm ta.

Diệp Phàm nói thẳng, ngay tức khắc đông đảo các tu sĩ xung quanh đều có chút ngạc nhiên, nói thật, thân phận của Hoa Phi Nhứ bày ra ở nơi này, thực lực cũng bày ra ở chỗ này, lần này bại bởi Diệp Phàm là bời vì hắn ta áp chế tu vi, nếu như hắn ta không áp chế tu vi, mấy tên Diệp Phàm cũng không phải đối thủ của hắn ta, nếu nhận được sự hữu nghị của Hoa Phi Nhứ, Diệp Phàm ngày sau hoàn toàn có thể xông pha ở phân viện Thanh Long, nếu như đổi thành bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ không cự tuyệt dứt khoát như là Diệp Phàm.
Điều này cũng thôi đi, ngôn ngữ của Diệp Phàm hoàn toàn đã xúc phạm Hoa Phi Nhứ không thèm để lại đường lui, lần ra ngoài làm nhiệm vụ này, hắn không sợ Hoa Phi Nhứ tìm cơ hội giết chết hắn sao?

– Diệp Phàm, ngươi……

Hoa Phi Nhứ lập tức thở gấp, nhưng vào lúc này, Thiên Đạo Chi Uy giáng lâm, khuôn mặt thanh tú của Hoa Phi Nhứ trở nên vô cùng tái nhợt, vội vàng cao giọng hô :

– Gia gia! Gia gia ! Gia gia!!
Mỗi một tiếng gia gia, Hoa Phi Nhứ đều tựa như cắn răng mà nói, hai tay bời vì dùng lực quá sức, móng tay trực tiếp đâm vào lòng bàn tay, máu tươi lúc này không ngừng chảy ra, Diệp Phàm nhìn dáng vẻ của Hoa Phi Nhứ, lạnh nhạt nói :

– Ngươi tốt nhất đừng có chọc ta.

Nói xong, Diệp Phàm trực tiếp hờ hững rời đi, đông đảo các tu sĩ xung quanh đều là phức tạp nhìn Hoa Phi Nhứ, ai cũng chưa từng nghĩ đến, đệ nhất nhân phân viện Thanh Long vậy mà quỳ trên mặt đất gọi người khác những ba tiếng gia gia, Hoa Phi Nhứ cảm nhận được ánh mắt khác thường của đồng đảo các đồng môn xung quanh, hận ý trong lòng hắn ta đối với Diệp Phàm càng sâu, một vệt sát cơ trừ trong đôi mắt hắn ta xuất hiện, sau đó Hoa Phi Nhứ bay thẳng lên, lập tức rời đi biến mất không thấy nữa,

Rõ ràng Hoa Phi Nhứ không còn mặt mũi tiếp tục ở lại đây, nhưng mà thù này hắn ta tuyệt đối sẽ báo, không chỉ là Diệp Phàm, còn có Lục Thanh Sương, hắn ta muốn chơi Lục Thanh Sương ngay trước mặt Diệp Phàm, chỉ có dạng này, mới có thể rửa sạch nỗi nhục của hắn ta hôm nay.
– Đỗ Vũ, ngươi tốt xấu cũng là sư xuất đồng môn với Lục sư tỷ, Hoa Phi Nhứ cố ý vũ nhục Lục sư tỷ và ta, ngươi coi như không giúp ta, thì cũng phải giúp Lục sư tỷ a? Ngươi cảm thấy ngươi có thể nói ra loại lời nói này sao?

Câu nói này có thể không chỉ nói cho Đỗ Vũ nghe, mà còn muốn nói cho Lục Thanh Sương nghe được, với hắn đoán, Lục Thanh Sương sớm muộn cũng sẽ chịu thiệt thòi ở chỗ Đỗ Vũ.

Lục Thanh Sương nghe xong khuôn mặt hơi trắng bệch, rõ ràng lời nói của Diệp Phàm quả thực làm cho nàng ta hiểu ra, Hoa Phi Nhứ rõ ràng là muốn nhục nhã Diệp Phàm, cũng tương tự không có hảo ý đối với nàng ta, Độ Vũ là người thân mật nhất của nàng ta, Đỗ Vũ không giúp nàng ta thì cũng thôi đi, tại sao có thể giúp Hoa Phi Nhứ nói chuyện, huống hồ, người sáng suốt cũng nhìn ra được, Hoa Phi Như hoàn toàn là tự rước lấy nhục, cũng không phải do tố chất Diệp Phàm thấp.

– Ta chỉ là không quen nhìn thấy loại hành vi này của ngươi.
Diệp Phàm nhìn thấy nhưng căn bản không có dự định bội ước, nếu như đổi thành hắn thua, Hoa Phi Nhứ không chỉ bắt hắn cởi sạch quần áo hô to hắn là rác rưởi, mà còn tất nhiên sẽ dùng Ký Lục Thần Tinh ghi chép lại, gặp hắn một lần vũ nhục hắn một lần, người này chắc chắn sẽ làm ra việc như thế.

Bây giờ Hoa Phi Nhứ thua, hắn làm sao có thể lòng dạ đàn bà, huống chi, một khi hắn bội ước, mà khi Hoa Phi Nhứ ở thời điểm hắn bội ước không bội ước, đến lúc đó hắn ngược lại sẽ gánh chịu Thiên Đạo Gạt Bỏ Chi lực, Diệp Phàm lại không phải kẻ ngu, hắn cho tới bây giờ cũng không tin thiện hữu thiện báo, hắn hầu như có thể tin chắc, chỉ cần hôm nay bản thân làm như vậy rồi, Hoa Phi Nhứ chắc chắn sẽ hố hắn một lần nữa.

Hoa Phi Nhứ quả thực có quyết định này, nếu như Diệp Phàm chủ động bội ước, hắn ta tất nhiên sẽ không bội ước, đến lúc đó Diệp Phàm chính là đơn phương bội ước, hẳn phải chết không nghi ngờ.

– Làm sao, Hoa Phi Nhứ, trong ba cái hơi thở, nếu như ngươi không gọi gia gia, vậy thì chết dưới sự gạt bỏ của Thiên Đạo đi.


Lúc này Đỗ Vũ rất khó chịu nói, Diệp Phàm ℓười chú ý đến Đỗ Vũ, nhưng Lục Thanh Sương ℓại hơi không vui nói :

– Đỗ sư muội, ngươi nói ít mấy câu đi.

– Lục sư tỷ…….

– Đỗ sư muội, chuyện này rõ ràng ℓà Hoa Phi Nhứ sai, ℓàm sao có thể trách Diệp Phàm được, Hoa Phi Nhứ tài nghệ không bằng người, không thể trách người khác được.

Lục Thanh Sương nói thẳng, ℓập tức Đỗ Vũ hướng về phía Diệp Phàm hừ ℓạnh, không nhiều ℓời nữa.

Mâu thuẫn ở nơi này chỉ ℓà một khúc nhạc dạo ngắn, rất nhanh đã tới thời gian Thanh Long Sơn môn mở rộng, từng nhóm đệ tử của Thanh Long phân viện dưới sự hướng dẫn của trưởng ℓão tương ứng ℓần ℓượt bay tới bên ngoài, đối với Diệp Phàm, đây cũng không phải ℓần đầu tiên hắn tới bên ngoài, trước đó không ℓâu hắn vừa mới dẫn Hà Thanh Tuyết từ Đế Thần Tử Địa trở về.

Bình Luận (0)
Comment