Chương 2401: Diệp Phàm Hào Phóng
Chương 2401: Diệp Phàm Hào Phóng
Hà Thanh Tuyết trực tiếp hỏi nói.
- Ừ, ngươi chính ℓà nàng, nàng chuyển thế.
Diệp Phàm khẳng định nói.
Diệp Phàm trả ℓời.
- Có lẽ đây còn có hiểu lầm, Diệp Phàm, ta, ta không muốn trở thành một người khác, thật xin lỗi, ta biết ngươi có tình rất sâu với Bắc Cung Tuyết, nhưng ta chính là chính ta, ta không muốn làm người khác, ngươi, ngươi hiểu chưa? Ta không cách nào cho ngươi tình cảm của Bắc Cung Tuyết, ta đối với ngươi cũng không có loại yêu sâu tận xương tủy kia.
Hà Thanh Tuyết cân nhắc ngôn ngữ nói, nàng không muốn nói quá thẳng làm thương tổn Diệp Phàm, nhưng nàng cũng không muốn trở thành vật thay thế của người khác, nàng không biết Bắc Cung Tuyết, cũng không có bất kỳ ký ức gì liên quan tới Bắc Cung Tuyết, nàng chính là nàng, minh châu trên lòng bàn tay Hà gia, đệ tử phân viện Thanh Long.
- Ta đương nhiên biết rõ, ngươi không cần để ý tới tình cảm của ta, ngươi chỉ cần là chính ngươi là được.Hà Thanh Tuyết trực tiếp lắc đầu nói, dù Diệp Phàm ở trước mặt nàng biểu hiện ra chiến lực cực kỳ cường hoành, dù Diệp Phàm chiếm được một cái đầm Địa Mẫu Thần Nguyên Thủy mà toàn bộ tài nguyên Hà gia cộng lại cũng không bằng nhưng Hà Thanh Tuyết vẫn cho rằng Diệp Phàm rất khan hiếm tài nguyên, bởi vì Diệp Phàm nói, hắn có thể chất đặc thù, muốn ngưng kết Thân Ngoại Hóa Thân hoàn mỹ cần rất nhiều Địa Mẫu Thần Nguyên Thủy, như vậy Địa Mẫu Thần Nguyên Thủy Diệp Phàm có thể xuất ra bán không nhiều.
Hà Thanh Tuyết cũng không hoài nghi Diệp Phàm, vì nàng cũng khá hiểu Diệp Phàm, nếu Diệp Phàm không muốn cho các nàng quá nhiều Địa Mẫu Thần Nguyên Thủy, hắn sẽ trực tiếp không muốn cho, căn bản sẽ không cho, cũng khinh thường viện lý do, tất nhiên Địa Mẫu Thần Nguyên Thủy không thể biến ra càng nhiều tu hành tài nguyên, vậy những tài nguyên đan dược này đối với Diệp Phàm vẫn là khan hiếm.
- Ta cho ngươi đồ vật ngươi không thể cự tuyệt.Diệp Phàm lắc đầu nói, thần lực vận chuyển, Thần giới cưỡng ép bay đến trong tay Hà Thanh Tuyết, Hà Thanh Tuyết rơi vào đường cùng nhận lấy Thần giới, âm thầm than người này thật sự bá đạo, thần thức đảo qua, sau một khắc tay bỗng nhiên lắc một cái, suýt chút không bắt được trữ vật Thần giới để cho Thần giới rớt xuống.
Mấy trăm bình thần đan, từ bát phẩm đến ngũ phẩm không thiếu gì cả, đáng sợ nhất là tất cả những đan dược này vậy mà đều là hạng nhất, cái này thì cũng thôi đi, còn là đan dược cửu văn hạng nhất.
Thiên Thương giới có thể luyện chế đan dược cửu văn hạng nhất sao? Không, Hà Thanh Tuyết chưa từng nghe qua chuyện này, Diệp Phàm làm sao có được đan dược cửu văn hạng nhất? Hắn chẳng lẽ chiếm được thần phủ của Thượng Cổ Đại Năng nào đó? Cũng không thể, thần vận của những đan dược này rõ ràng như thế, căn bản không giống đan dược từ thời đại Thượng Cổ lưu truyền tới nay.Hà Thanh Sương ngay từ đầu không có đi ra, là bởi vì nàng vẫn đang thao túng Thần Không Toa, chỉ cần Diệp Phàm bên này xuất thủ, nàng sẽ dùng lực lượng Thần Không Toa ứng phó Diệp Phàm, nàng không thể nhìn muội muội mình chết đi, nhưng nàng đợi lâu như vậy, Diệp Phàm vẫn không có động thủ, ngược lại hai người ở đó trò chuyện rất tốt, nhất là Diệp Phàm, cũng không biết làm sao vậy, đột nhiên cười cao hứng.
Người này sợ là tức đến chập mạch rồi.
Rơi vào đường cùng, Hà Thanh Sương đứng dậy dò hỏi.Diệp Phàm lộ ra nụ cười ôn hòa nói, kể từ khi biết Hà Thanh Tuyết là Bắc Cung Tuyết chuyển thế, nụ cười của Diệp Phàm hầu như chừa hề tắt, Hà Thanh Tuyết trợn mắt có chút né tránh, Diệp Phàm càng như thế, nàng lại càng không biết như thế nào mới tốt, trước đó Diệp Phàm ngay cả một viên đan dược thượng đẳng cũng không tính đưa cho nàng, hiện tại ngay cả đan dược cửu văn hạng nhất đều cho nhiều như vậy, Hà Thanh Tuyết nhủ thầm, Diệp Phàm có thể thật là hào phóng với Bắc Cung Tuyết kia.
Dù là đạo lữ thật sự cũng rất ít người có thể làm đến loại trình độ này đi, huống chi, nàng chỉ có thể là Bắc Cung Tuyết chuyển thế.
- Muội muội, ngươi không sao chứ.- Diệp Phàm, cái này, cái này quá quý trọng, ta, ta không thể . . .
Hà Thanh Tuyết có chút không biết làm sao, đan dược quý giá như thế, nói đưa là đưa, Hà Thanh Tuyết nàng còn không tầm thường a.
- Ngươi có thể, ngươi không phải là muốn mạnh lên sao? Người lề mề chậm chạp cũng không có biện pháp mạnh lên, hơn nữa bảo hộ kẻ yếu như ngươi vậy với ta mà nói kỳ thật rất mệt mỏi.Diệp Phàm gật đầu nói, sau đó lấy ra một cái trữ vật Thần giới:
- Ở đây có một chút đan dược tu hành, ngươi cất kỹ, tu vi ngươi quá thấp.
- Ta không muốn đan dược của ngươi, chính ngươi tu hành đã rất khó, Diệp Phàm, ta biết ngươi rất giàu có, nhưng dù sao ngươi cũng là một tán tu, một chút tài nguyên đều là ngươi dùng liều mạng có được, sau lưng ta có toàn bộ Hà gia, ta có rất nhiều tài nguyên tu hành, làm sao ta có thể dùng đan dược của ngươi?
- Không có việc gì!
Nếu không từng trải qua chuyện sức mạnh con rối, Hà Thanh Tuyết vẫn có đủ tự tin với người nhà mình, nàng tin tưởng người nhà mình có nguyên tắc, sẽ không ℓàm một số chuyện khiến nàng thất vọng, nhưng bây giờ thì khác, nàng sẽ không để Diệp Phàm tín nhiệm nàng như thế ở vào bất kỳ hoàn cảnh nguy hiểm nào.
- Không có việc gì?
Hà Thanh Sương có chút ngu ngơ, nàng tuyệt không tin sau khi Diệp Phàm biết rõ tin tức này sẽ không có việc gì, người này chẳng ℓẽ không sợ chết? Hoặc nói hắn có ý chí cực kỳ rộng ℓớn?
- Thật không có chuyện gì, Diệp Phàm đã tha thứ cho ta.
Hà Thanh Tuyết gật đầu nói, Hà Thanh Sương kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, cuối cùng nhịn không được nói:
- Diệp Phàm, ngươi có thật sự biết rõ ý nghĩa của sức mạnh con rối đại biểu không?