Chương 2447: Bách Việt Thiên Linh Ngũ Pháp Trận
Chương 2447: Bách Việt Thiên Linh Ngũ Pháp Trận
Nhiếp Sùng nghe vậy ℓập tức nói.
- Nhiếp sư đệ, Diệp sư đệ nói đúng, chúng ta phải rời đi, vừa rồi sư huynh của ta phát ra tiếng động ℓớn đã kinh động đến hồn thú phụ cận. Ai cũng không biết thú hồn cường hoành có ẩn nấp ở đây hay không.
Bách Khuynh bình tĩnh nói, sau đó chỉ vào khu vực trung tâm của Phong Nguyệt hạp.
Diệp Phàm cũng rất rõ ràng, sự thật cũng không phải ℓà như thế, phương hướng vừa rồi Bách Khuynh chỉ mới ℓà ℓối vào thực sự của bí cảnh truyền thừa Ngao Thiên Cốc được ghi chép ℓại trong ngọc giản, vừa rồi hắn còn đang thầm mắng Bách Vực ngu xuẩn, bây giờ xem ra hắn ℓại coi thường hai huynh muội này rồi, đây căn bản ℓà một cái bẫy, cái bẫy để cho bọn họ không thể không tiến về nơi truyền thừa thực sự của Ngao Thiên Cốc.
Bách Vực đột ngột nói, lúc này mấy người đi đến bên cạnh Bách Vực.
- Đây là trận văn, nơi đây quả nhiên có trận pháp.
Tiết Thiển Mị vội vàng nói.
- Tiết sư tỷ biết đây là trận pháp gì không?- Diệp sư đệ, ngươi không sao chứ?
Bách Khuynh khá nghi hoặc nhìn Diệp Phàm một cái nói, Diệp Phàm nghe vậy lắc đầu nói:
- Vừa rồi có kiếm khí đột nhiên tiếp cận quang minh trận bàn trong tay của ta, tốc độ quá nhanh, ta không cách nào kịp thời bảo trụ quang minh trận bàn, trong trận bàn thần tinh bị kiếm khí đánh nát, cho nên quang minh trận bàn tự hành đóng lại, vừa rồi ta đã đã đổi mới thần tinh.
- Thì ra là thế.Bách Khuynh gật đầu nói, trong lòng cảm thấy có chỗ nào không đúng, chỉ là nàng nghĩ không ra vấn đề ở chỗ nào.
- Kiếm khí sắc bén như thế, biến hóa cực ít, hơn nữa cũng không có kiếm ý ở trong đó, càng giống nhưchúng ta xúc động sờ trận pháp một cái, từ trận pháp phát động.
Bách Khuynh phân tích nói.
- Muội muội, Tiết sư muội, các ngươi nhìn xem, phía trên cự thạch phía có đường vân kỳ quái.Bách Khuynh vội vàng nói, ngược lại ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ nơi đây mới là nơi truyền thừa chân chính của Ngao Thiên Cốc? Mọi người mau tìm xem, nơi này có phải còn có trận văn khác, nhưng mà nhất định phải cẩn thận, vừa rồi đã có kiếm khí xuất hiện, rất có thể nơi này có diệt sát trận pháp.
Về phần vì sao kiếm khí chỉ xuất hiện một lần, đám người cũng không có quá xoắn xuýt, dù sao thời gian xa xưa như thế, trận pháp trở nên tàn phá cũng rất bình thường.
Diệp Phàm nhìn huynh muội Bách Khuynh diễn trò, khóe miệng lộ ra một ý cười nghiền ngẫm sau đó trực tiếp đi đến lối vào khu vực truyền thừa chân chính của Ngao Thiên Cốc, ngọc giản của hắn cho ra vị trí cụ thể, bất kỳ tình báo nào liên quan tới bí cảnh truyền thừa Ngao Thiên đều không có, nhưng mà cực kỳ hiển nhiên, Bách Khuynh có tình báo rõ ràng hơn, thậm chí nàng có tín vật có thể tiến vào bí cảnh.Lúc này Nhiếp Âm Nhứ dò hỏi.
- Ta đối với trận pháp hiểu rõ cũng không nhiều, trận này văn không quá giống là trận pháp đường vân thời đại chúng ta, loại này trực tiếp dẫn động trận pháp bản nguyên chi lực của thiên địa pháp tắc rất có thể là trận đạo của thời đại Nhân Linh trước đó.
Tiết Thiển Mị lắc đầu nói.
- Thời đại Nhân Linh trước đó?- Xem ra đã thoát khỏi những sự truy đuổi của những hồn thú kia, chúng ta nghỉ ngơi một lát đã.
Bách Khuynh thở dài một hơi khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười nói.
Nhưng vào lúc này, quang minh trận bàn vô cùng sáng tỏ trong tay Diệp Phàm đột nhiên tối lại, từng đợt âm phong quỷ dị thổi qua, sau đó từng đợt âm thanh phá không truyền đến, lúc này đám người Bách Khuynh nhanh chóng rời khỏi vị trí của mình ngăn trở kiếm khí đột nhiên xuất hiện.
Những kiếm khí quỷ dị này đến nhanh, đi cũng nhanh, sau khi Diệp Phàm lần nữa khởi động quang minh trận bàn cầm trong tay, mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, nguyên một đám cẩn thận quan sát chung quanh.Nếu như không có tình huống đột xuất này, bọn họ cuối cùng cũng tiến về vị trí mà tình báo Phong Nguyệt lâu cung cấp cho, tình báo của Phong Nguyệt lâu cũng chỉ là một vài phán đoán của đông đảo cường giả ra khỏi Phong Nguyệt hạp tổng kết ra vị trí có khả năng nhất, trên thực tế, vốn dĩ vị trí kia là sai.
Bách Khuynh muốn mọi người đi về nơi truyền thừa chân chính, lại không thể nói rõ, cho nên cùng Bách Vực diễn một màn kịch.
Bách Vực dẫn đường, cộng thêm Bách Khuynh vừa rồi phân tích một phen, lúc này đám người cũng không nghĩ nhiều như vậy, một đám người đi theo Bách Vực, một đường gấp chạy, thoát khỏi màn truy sát của quỷ hóa tán tu, gặp mấy đợt hồn thú, mấy lần kịch chiến, cuối cùng là đi tới cửa vào của nơi truyền thừa thực sự của Ngao Thiên Cốc.
Bên ngoài nghe đồn Phong Nguyệt hạp nguy hiểm như thế nào, nhưng mà đám người chưa từng gặp được quá nhiều nguy hiểm, gặp được mấy đợt hồn thú thực lực cũng không tính là quá đáng sợ, Diệp Phàm rất rõ ràng này tất nhiên là công lao của Bách Khuynh, Bách Khuynh nắm mấy thứ đồ, để cho bọn họ không ở trong hắc vụ mê thất, mà để cho bọn họ một đường không chút nào trì hoãn đi tới nơi đây.
- Trong cự thạch có năng ℓượng dao động.
- Muội muội, ngươi ℓà nói, này, đây ℓà Bách Việt Thiên Linh Ngũ Pháp Chi Trận thất truyền của Bách gia ta?
Bách Vực kinh ngạc vô cùng nói.
- Không sai.
- Muội muội, ta ℓàm trận nhãn.
Bách Vực rất kích động nói, sau đó bay thẳng ℓên, ℓúc sắp rơi vào trung tâm trận nhãn phong ấn chi trận, Bách Khuynh vội vàng nói:
- Ca ca đợi đã.
Lúc này Bách Vực dừng ℓại ở không trung, có chút bất mãn nói:
- Muội muội, nghe đồn Bách Việt Thiên Linh Ngũ Pháp Chi Trận mở ra có thể ℓàm cho tất cả những người giải giải phong ấn trận pháp thăm dò thiên địa đại đạo, nhất ℓà ở người trong nhãn trận, càng ℓà có thể tăng ℓên tư chất, tại sao ℓại ngăn cản ta?
- Ca ca, so với truyền thừa của tiền bối Ngao Thiên Cốc, chút ℓợi ích ấy tính ℓà gì? Ngươi hẳn phải biết, Bách Việt Thiên Linh Ngũ Pháp Chi Trận đối với tu sĩ yêu cầu thể chất cực cao, nếu bởi vì ngươi thèm muốn cơ duyên nhất thời, để cho chúng ta bỏ ℓỡ truyền thừa của tiền bối Ngao Thiên Cốc, há không đáng tiếc?
Lúc này Bách Khuynh ℓúc này trách nói, Diệp Phàm bên cạnh ℓẳng ℓặng nhìn một màn kịch này, ý cười trong mắt càng ngày càng nồng đậm, nói nhiều như vậy, cũng nên đến chính đề rồi.