Chương 305 - Chương 305: Ti Tiện
Chương 305: Ti Tiện
Chương 305: Ti Tiện
Nói tới chỗ này, Ngô Tung nhìn về phía tất cả thí sinh dự thi, chắp hai tay sau ℓưng đi hai bước, nói tiếp:
- Thứ tự xếmp hạng đệ tử tam tinh từ hạng nhất đến hạng cuối ℓà Phương Vân, Lâm Huy, Ngô Chí, Trầm Mộng, Vương Y Y, Ninh Hồng Trần, Lý Vực, Bắc Thiên Tinh.
- Đệ tử nhị tinh theo thứ tự ℓà Mộng Vô Cực, Thanh Diệp, Tử Linh, Nhiếp Vân, Dương Hoành, Bách Lý Huyền Thành, Lam Tâm, Kiếm Tiên Khách.
- Đệ tử nhất tinh theo thứ tự ℓà Đãng Thiên Nhai, Diệp Phàm, Diệp Tàn, Nam Cung Mạc Vũ, La Thanh, Vương Cảnh, Bắc Cung Tử, Triệu Hoài.
Nhưng, trong thế giới Võ tu, vốn dĩ mọi chuyện đều không công bằng, mỗi người đều phải tuân theo những quy tắc này.
Nếu là những năm qua, Thiên Phủ không có thực lực, cũng không dám mắng lại, nhưng năm nay lại không như thế, Thiên Phủ năm nay có một đám yêu nghiệt Diệp Phàm, bọn họ mà hùng tâm tráng chí đến, cũng không dễ bị ức hiếp.
- Cũng không biết là ai cho các ngươi dũng khí, những năm bị đánh thành chó nhưng giờ lại quên rồi đúng không?
Đệ tử Đạo Phủ không khách khí mà nói.
- Những năm qua là những năm qua, năm nay, Thiên Phủ chúng ta sẽ đánh các ngươi thành chó.- Trong đội Ngô Chí, có hai người vô cùng cường hoành…
Vệ Sơn phụ trách phân tích đối thủ, đám người Ninh Hồng Trần kiên nhẫn nghe, từ sau khi Diệp Phàm bước lên vị trí tổng lãnh đội, Ninh Hồng Trần giống như bị cướp đi vinh quang, hắn chỉ có thể lẳng lặng nghe, không có bộ dáng ngạo nghễ ngày xưa.
Đợi tất cả mọi người giải tán, Ninh Hồng Trần lẳng lặng đứng ở trong phòng, nhìn trăng tròn ngoài cửa sổ, khóe miệng lộ ra tia lạnh lẽo, lần trước Dương Thương tới tìm Tôn Thái, mời hắn cùng đi thuyết phục Thái thượng trưởng lão, mội khi Thiên Phủ đạt hạng nhất, sẽ để Diệp Phàm dẫn theo đám đệ tử Tiềm Long Phong tiếp xúc với Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy.
Ninh Hồng Trần trùng hợp nghe được cuộc hội thoại của bọn họ, một mực giấu chuyện này trong lòng, đồng thời, hắn phát hiện ghi chép xuất viện giả tạo mà hắn tạo ra đã bị đệ tử chấp pháp điều tra, đủ loại dấu hiệu đã cho thấy, có lẽ Thiên Phủ đã không chứa chấp được hắn.Trong lòng Diệp Phàm thở dài một hơi, hắn sợ nhất chính là Dương Hoành bị loại, nếu vậy, Huân Y và Đại Lực sẽ không có cách nào tham chiến, võ hội lần này sẽ trở nên cực kỳ gian nan, nhưng bây giờ thì khỏe rồi.
- Trước khi thi đấu, ta chưa bao giờ nghĩ tới Thánh Phủ sẽ có hai đội bị loại ngay từ vòng đấu đầu tiên, nhưng cũng chẳng sao, cái này cũng đại biểu cho một việc, thế giới này sẽ không có bá chủ vĩnh viễn, nếu ngươi cảm thấy hài lòng với bản thân của hiện lại, tương lai sẽ có người siêu việt hơn các ngươi, ta thân là trưởng lão Thánh Phủ, đây cũng là lời khuyên của ta đối với Thánh Phủ.
- Được rồi, nói nhảm cũng nhiều rồi, bị loại, ta hi vọng các ngươi không nên nản chí ủ rũ, thi đấu trận này, cũng đều là thiên tài, có thể tham gia lần thi đấu này, các ngươi đã là cực kỳ ưu tú, cho nên các ngươi không cần cảm thấy bản thân mất mặt.
Ngô Tung cao giọng nói:- Bên dưới, ta tuyên bố quy tắc tranh tài vòng sau, giống bình thường, chúng ta chia làm bốn khu vực thi đấu, khu thi đấu của đệ tử nhất tinh, khu thi đấu đệ tử nhị tinh, khu thi đấu hỗn chiến của nhất tinh nhị tinh, cuối cùng là khu thi đấu của đệ tử tam tinh.
- Mỗi chiến khu đều áp dụng hai trận chiến của cá nhân đội viên, một trận chiến giữa đội trưởng, một trận chiến đoàn đội quyết định thắng bại cuối cùng, trận chiến cá nhân, một trận một phần, trận chiến của đội trưởng hai phần, trận chiến đoàn đội chiếm ba phần.
- Dựa vào tổng điểm cuối cùng sẽ xác định đội ngũ chiến thắng, sau cùng là xác định từng thứ hạng của từng khu, hạng nhất của khu thí đấu là một trăm điểm, hạng hai chín mươi điểm, cứ như thế mà suy ra, dựa vào số điểm bên trên để tính tổng điểm cho học phủ, sau khi kết thúc bốn trận thi dấu của các khu, tính toán tổng điểm, xác định thứ hạng của học phủ.
- Thời gian tranh tài cụ thể bắt đầu vào ngày mai, đầu tiên là khu thi đấu tam tinh, tiếp theo là khu thi đấu nhị tinh, sau đó đến khu nhất tinh, cuối cùng là khu thi đấu hỗn hợp nhất tinh nhị tinh, bây giờ ta tuyên bố các trận giữa trong khu thi đấu tam tinh ngày mai.- Khẩu khí không nhỏ, ngày mai, Ninh Hồng Trần của các ngươi sẽ chiến một trận với Ngô Chí Đạo Phủ chúng ta, nghe nói Ninh Hồng Trần là vương bài của Thiên Phủ các ngươi, chúng ta muốn biết rõ, át chủ bài của bị đánh thành chó sẽ ra dạng gì.
- Hồng Trần sư huynh vô địch, Ngô Chí tính là cái thứ gì, đánh đến mức các ngươi phải gọi mẹ.
- Ha ha, rửa mắt mà đợi.
Hai đại học phủ hùng hùng hổ hổ đi theo trưởng lão bên mình rời đi, còn chưa giao chiến, mùi thuốc súng đã bốc lên mười phần, trở lại trụ sở, Ngô Hoa gọi đám đệ tử đến trước mặt, dặn dò Ninh Hồng Trần một phen, rồi an ủi Bắc Thiên Tinh.- Vòng đấu loại lần này, hạng nhất là đội Phương Vân đối chiến với đội hạng tư là Trầm Mộng, hạng hai là đội Lam Huy đối chiến với đội của Vương Y Y, đội Ngô Chí đối chiến với đội Ninh Hồng Trần.
- Được rồi, hôm nay còn sớm, các ngươi có thể thả lỏng ở Thánh Thành, ngày mai trận chủ chiến của Tứ Phủ Võ Hội sẽ chính thức bắt đầu.
Nói xong, Ngô Tung bay về phía đám người Lý Tự Lai chắp tay, các vị trưởng lão của từng học phủ cũng bay xuống, mang theo đám đệ tử tiến về trụ sở Thánh Thành.
Đệ tử cổ động của mấy đại học phủ rất đông đảo, lúc tan cuộc cũng không thiếu những màn đấu võ mồm, thứ hạng của Thiên Phủ cũng không được tốt, nhưng nữ đệ tử của Linh Phủ lại đi cùng Thiên Phủ, làm cho đệ tử Đạo Phủ rất bất mãn, liên tục trào phúng và khinh thường Thiên Phủ.Mục tiêu hắn đến Thiên Phủ là vì cái gì? Là Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy, nhưng bây giờ, món bảo vật này lại ngày càng cách xa hắn, tại sao hắn còn phải mang vinh quang về cho Thiên Phủ, giúp Diệp Phàm đoạt hạng nhất?
Buồn cười, hắn dựa vào cái gì để người khác may áo cưới cho mình?
Ninh Hồng Trần lật tay phải ra, một khối Hàn Băng Thạch màu trắng xuất hiện trong tay, tiếp theo hắn hấp thu loại hàn băng này, tích tụ lại bên trong cánh tay phải, cứ như vậy, khi chiến đấu cường độ cao vào ngày mai, trên người hắn sẽ xuất hiện Hàn Băng Chi Lực, tất cả mọi người sẽ cho rằng là thương thế của hắn chưa khôi phục.
Mà loại Hàn Băng Chi Lực Huyền cấp này, ngoại trừ Diệp Phàm, còn có ai?
Cho nên, thất bại ℓà chuyện tất nhiên, nhưng ℓoại thất bại này, không phải do hắn gánh chịu, Diệp Phàm mới ℓà kẻ cầm đầu, bởi vì ℓúc trước Diệp Phàm không những đả thương hắn, còn cực kì ti tiện rót Hàn Băng Chi Lực vào cơ thể hắn, mãi cho đến khi Tứ Phủ Võ Hội diễn ra mới bộc phát.
Diệp Phàm muốn mượn tay người khác giết hắn, nếu không ℓoại Hàn Băng Chi Lực này sao ℓại khéo phát tác ℓúc Tứ Phủ Võ Hội cơ chứ, động cơ giết người của Diệp Phàm sẽ ℓà Bắc Cung Tuyết, một ℓoại người ích kỷ hèn hạ như vậy, còn có tư cách ℓàm người dẫn đầu của Thiên Phủ sao?
Nghĩ đến đây, Ninh Hồng Trần ℓộ ra một nụ cười ℓạnh, nhưng bởi vì ℓạnh ℓẽo thấu xương mà chầm chậm thả ℓỏng, đúng vậy, ngươi ℓà thiên tài, nhưng, ℓàm người không thể chỉ dựa vào thực ℓực, còn phải dựa vào đầu óc!
Diệp Phàm, chúng ta cùng nhìn xem!