Chương 3121: Hiến Tế Kế Tiếp
Đám người Đế Cuồng chưa hề nghi ngờ, ngoài thân hóa thân của Hàn Thiên Trảm nhanh chóng rời đi. Trong ngọn núi cách mọi người không quá xa, ngoài thân hóa thân của Hàn Thiên Trảm bày trận pháp ẩn nấp. Tiếp theo, tấy ra Truyền Âm Phù.
- Diệp Phàm, ngươi vội vã tìm ta, chăng fẽ kế hoạch có biến hóa?
Hàn Thiên Trảm nhìn hình ảnh Diệp Phàm nói. - Tế đàn của Ma Linh đã mở ra, kế tiếp ta sẽ bảo bọn họ tiếp tục duy trì, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Ma chủ không có khả năng vào Thiên Thương Giới.
Diệp Phàm nói:
- Việc này ℓà một cơ hội để xúi giục vạn tộc chiến tranh với Ma Linh.
- Có thể.
Không nói cụ thể tình huống, đối với Hàn Thiên Trảm, ngươi không cần bày mưu tính kế cho hắn, ngươi chỉ cần cho hắn mục tiêu của nhiệm vụ. Hắn sẽ có cách hoàn thành nhiệm vụ, nếu quản quá nhiều sẽ trói buộc hắn.
Diệp Phàm gật đầu:
- Âm Dương Thần Tâm đã bị ta chôn, những thần tâm khác ngoại trừ Thủy Hỏa Thần Tâm, ta đã giao cho ngươi ℓôi, mộc, thổ, kim, hủy diệt cùng với sinh mệnh, ta cần đặt Thủy Hỏa Thần Tâm ở Đế Vẫn chi địa, ngươi phụ trách tìm kiếm địa phương cho vài ℓoại thần tâm khác.
- Đồ vật cho ta, ta tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt cho ngươi, nhưng bây giờ trình độ trận pháp của ta còn kém một chút, đại trận hiến tế cuối cùng vẫn yêu cầu ngươi ra tay.
Hàn Thiên Trảm gật đầu nói, không lâu trước đây khi Diệp Phàm chiến với đám người Đế Cuồng, đã giao Sinh Mệnh Thần Tâm cùng Hủy Diệt Thần Tâm cho Hàn Thiên Trảm.
Diệp Phàm cần phải đi Tinh Chiểu, nhưng Hàn Thiên Trảm sẽ không đi, trong lúc Diệp Phàm tiến vào Tinh Chiểu, pháp tắc chi tâm cũng cần phải chôn vào vị trí thích hợp, hơn nữa làm xong hiến tế đơn lẻ.
Chuyện này giao cho Hàn Thiên Trảm làm tốt hơn Diệp Phàm tự mình làm nhiều dù sao Huyết chủ cũng sẽ tiến vào Tinh Chiểu, nếu Huyết chủ không ở Thiên Thương Giới, sao có thể phát hiện việc hiến tế chứ?- Ở Cửu Tiên Tinh Hà có thể dưỡng già, sau khi việc hiến tế kết thúc, ta sẽ không gây khó dễ ngươi, ta đã nói hết những gì cần nói, ta Diệp Phàm giữ lời hứa.
Nói xong, Diệp Phàm chặt đứt Truyền Âm Phù, Hàn Thiên Trảm lại im lặng suy nghĩ.
Ký ức hắn quên đi đã lâu, không biết từ khi nào, bắt đầu chậm rãi hiện lên.
Một năm kia, trong Thảo Thành, Hàn Thư nói lại lần nữa trở nên rõ ràng:Phụ thân hắn, cả đời làm việc thiện, là đại thiện nhân, hắn nên sống tốt, hắn nên được báo đáp, trong thế giới này có bao nhiêu Hàn Thư? Có bao nhiêu nhà họ Hàn, Diệp Phàm bảo vệ, không phải thối nát, hắn bảo vệ là giới hạn lương tâm cuối cùng của Nhân tộc.
Lần đầu tiên, trong mắt Hàn Thiên Trảm xuất hiện mê mang, hắn đều không phải người ích kỷ, hắn chỉ bị thế giới tổn thương quá tàn nhẫn.
Người khác không biết hắn trải qua đau khổ, người khác cũng không thể đồng cảm như bản thân mình cũng bị, phụ thân mà hắn kính trọng nhất khi đôi mắt sáng ngời trở nên ảm đạm, mẫu thân mà hắn yêu quý trước khi chết đều vướng bận hắn, hắn còn chưa từng suy sụp hoàn toàn bởi bên cạnh hắn còn có Thư Nguyệt vẫn luôn cổ vũ hắn.
Nhưng sau đó những người này cướp đi Thư Nguyệt của hắn, cuối cùng hắn còn có gì?Hàn Thiên Trảm lắc đầu nói:
- Còn nhớ một lần hạo kiếp ở Tiên giới không, dẫn động tinh cầu đâm cháy Huyết Quật, một bàn cờ lớn, được bày tỉ mỉ, cuối cùng thì sao? Ngươi biết rõ có thể dễ dàng thắng lợi, nhưng lại có rất nhiều kẻ phản bội. Ngươi nói ta hại chết rất nhiều bạn cũ của ngươi. Ta cảm thấy không hẳn vậy, chúng ta chỉ là khác lập trường thôi, hại chết bạn cũ của ngươi không phải là ta, ta vốn là kẻ địch của ngươi, làm gì có chuyện hại chết hay không hại chết, ngươi giết ta, ta giết ngươi, vốn là việc rõ ràng. Nhưng bạn cũ của ngươi chết đi là bởi vì phản bội, là bởi vì thối nát, là bởi vì lòng người dơ bẩn. Ngươi thắng, ngươi cũng thua, ngươi không bại bởi ta, ngươi bại bởi những cái tộc nhân vô dụng. Biết vì sao Nhân tộc ở Thiên Thương Giới hận dị tộc hơn Ma Linh không? Bởi vì Ma Linh xâm lấn Thiên Thương Giới, họ giết tộc nhân của chúng ta, chúng ta cũng giết bọn họ đều bằng bản lĩnh của. Nhưng dị tộc thì khác, chúng ta vốn thắng được, cuối cùng bởi vì bọn họ phản bội, mới làm chúng ta trắng tay, này, mới không thể tha thứ. Ngươi cảm thấy ngươi đang cứu thế, không, ta cảm thấy ngươi chỉ đang làm một ít việc mà ngươi không sợ thôi, dù cứu Nhân tộc thì sao? Việc thối nát sẽ không biến mất khi tránh khỏi việc hủy diệt.
- Ta có quá khứ khác ngươi, cho nên ta không thể tán thành suy nghĩ của ngươi, xác thật, thế giới này không thể loại bỏ những người dơ bẩn thối nát, nhưng đồng thời, thế giới này cũng có vô số người có lòng mang chính nghĩa. Ta trải qua hai lần hạo kiếp, ta cũng chiến thắng hai lần hạo kiếp, hai lần hạo kiếp này không phải một mình ta xoay chuyển cục diện. Trong đó, cũng có vô số tu sĩ lòng mang thiên hạ không sợ chết, người trước đã tử vong, người sau tiến lên chịu chết, những người này không thối nát, bọn họ có tư cách tồn tại. Hàn Thiên Trảm, ta có ý kiến khác ngươi trên vấn đề này, nhưng ta vẫn giữ nguyên quan điểm kia, người thiếu nợ ngươi, là tu sĩ thời đại trước của Tiên giới nhưng ngươi thiếu nợ tu sĩ thời đại này. Ngươi nên chuộc tội, oan có đầu, nợ có chủ, người, không thể bởi vì mình bị khinh thường sỉ nhục là có thể tùy ý khinh thường sỉ nhục người không liên quan. Ta đồng tình những gì ngươi trải qua, nhưng ngươi bày ra hạo kiếp ở Tiên giới là sự thật.
Diệp Phàm lắc đầu nói:Từng người mà hắn quý trọng đều bị đoạt đi, đây là cuộc sống của hắn, làm sao hắn có thể phụ trách thiên hạ hưng suy?- Thiện nhi, người sống một đời, không thẹn với tâm, chúng ta không thể chỉ lo cái tôi, không màng tập thể, ngươi tên Hàn Thiện, nên nhớ làm người thì bên giữ tính thiện!
Một năm kia, trong nhà tù, hắn từng nắm tay chất vấn: Trời xanh có mắt không?
Một năm kia, phụ thân hắn bảo hộ lòng tin cả đời sụp đổ, là thế giới hỏng hay lòng người hết thuốc chữa?
Ở trong thế giới tội lỗi này, ai có tư cách sống?- Ta biết, Hàn Thiên Trảm, sau khi làm xong chuyện này, ngươi có thể mang theo Thư Nguyệt đi Cửu Tiên Tinh Hà ở ẩn.
Diệp Phàm gật đầu nói:
- Hạo kiếp của Thiên Thương Giới có khả năng sẽ cực kỳ đáng sợ, nếu ngươi muốn cùng Thư Nguyệt trải qua cuộc sống bình tĩnh, có lẽ ngươi nên nghĩ cách giúp ta vượt qua lần hạo kiếp này. Tuy không gian của Cửu Tiên Tinh Hà rất kì lạ, nhưng không ngăn được Huyết Hồn Tộc.
- Diệp Phàm, ta là người đã chết hai lần, sống hay chết đối với ta đã không còn quan trọng, nếu ngươi thất bại, thêm ta thì có sao? Nếu từ nơi này, trước khi hạo kiếp tiến đến là thời gian cuối cùng của ta, ta tình nguyện cùng Nguyệt nhi trải qua một đoạn thời gian bình tĩnh. Ta đã chán việc thế gian này hỗn loạn, ta cũng từng giống như ngươi, có lý tưởng hào hùng, kiếm chỉ trời, nhưng bây giờ, ta chỉ muốn có cuộc sống bình tĩnh. Cả đời ta thiếu Nguyệt nhi quá nhiều, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành việc hiến tế, nhưng ta không có hứng thú gì với việc cứu thế. Diệp Phàm, thật ra ta rất bội phục ngươi có lòng dạ rộng lớn, nhưng ngươi cần phải hiểu, có chút kiếp nạn đều không phải là kiếp nạn thật sự mà là thế giới tự mình chữa trị. Cuối cùng của hủy diệt là sống lại, một thế giới, nếu đã hỏng đến mức không thể chữa trị, kiếp nạn là tinh lọc. Ngươi ta đều từ Phàm Giới đi lên, từ khi ta tiến vào Tu Chân Giới, ta đã hiểu, người tu hành sớm đã thối nát không thể cứu chữa. Thiên Đạo chi kiếp là số mệnh đã định, sức người không thể làm trái.