Chương 319: Tôn Nghiêm Của Học Phủ
Chương 319: Tôn Nghiêm Của Học Phủ
Tốc độ đột tiến quá đáng sợ, nhưng đột ngột, huyết dịch của Mộng Vô Cực rối ℓoạn, đang ℓúc thi triển tốc độ cao, huyết dịch chấn động mang đến hậu quả trí mạng, Mộng Vô Cực ℓập tức dừng ℓại, ổn định thân hình, hai hơi thời gian trôi qua.
Nhất Tiễn Định Thiên Sơn!
Loại công kích này rất đáng sợ!
Hàn băng và hỏa diễm ℓập tức nổ tung, khóe miệng Mộng Vô Cực chảy ra máu tươi, năng ℓực của Đấu Chuyển Tinh Di đúng ℓà kinh khủng, nhưng cần vật dẫn để trao đổi, nhất định phải trong phạm vị cho phép hắn thi triển, vượt qua phạm vi này, hắn không có cách nào thay đổi vị trí với đối phương, cho nên hắn chỉ có thể ném trường kiếm ra, sau đó hoán đổi vị trí với trường kiếm.
Trực tiếp ra tay với Mộng Vô Cực, căn bản không nể mặt mũi, tất cả mọi người có mặt tại đây đều sửng sốt, sắc mặt Lý Tự Lai rất lo lắng, đuổi sát phía sau, Mộng Vô Cực cũng không nghĩ tới tên phó viện trưởng của Thiên Phủ lại dám trực tiếp xuất thủ với hắn, hắn nhanh chóng thối lui, nhưng đứng trước cường giả Hợp Thánh cảnh, cho dù thực lực của hắn nghịch thiên, vẫn không có cách nào chống lại.
- Dừng lại!
Lý Tự Lai quát to một tiếng, một chưởng vỗ ra, đồng thười Ngô hoa cũng vung ra một chưởng với Mộng Vô Cực, hai cường giả Hợp Thánh cảnh vung chưởng ẩn cùng lúc, đụng độ trên không, xung kích chấn động đánh bay Mộng Vô Cực, trọng thương ngã xuống đất, hai người Lý Tự Lai và Ngô Hoa giằng co trên sân đấu pháp, bầu không khí có hơi ngột ngạt.
- Ngô Hoa, ngươi có ý gì?Cón có một điểm yếu nữa, đó chính là khi đổi vị trí thành công, nguyên lực của hắn sẽ không thể tụ lực để hộ thể, phải đợi sau khi hắn ổn định thân hình mới có thể điều khiển nguyên lực, đó là lúc phòng ngự yếu nhất, cho nên khi vũ tiễn của Huân Y nổ tung, hắn bị sóng xung kích đánh trúng.
Đệ tử Thánh Phủ trợn tròn mắt lên, Mộng Vô Cực lại bị thương, đây là việc khó có thể tiếp nhận được.
Đệ tử của Thiên Phủ vô cùng hưng phán, ai nấy đều cổ vũ cho Huân Y, bị thua là điều tất nhiên, nhưng làm cho Mộng Vô Cực bị thương, trong lòng bọn họ rất dễ chịu, ai bảo hắn phách lối như thế.
Sắc mặt Huân Y có hơi khó coi, nàng đã dùng toàn bộ thực lực, nhưng thực lực của Mộng Vô Cực quá mạnh, hắn là người duy nhất nàng cho rằng có thể đấu với Diệp Phàm một trận, còn những người con lại, không đủ tư cách.- Ngươi hỏi ta có ý gì, lão già, đừng nói là mắt ngươi bị mù, đệ tử Thiên Phủ ta đã nhận thua, lại còn dám hạ sát thủ, lão phu hôm nay tuyên bố, nếu Huân Y có mệnh hệ gì, Mộng Vô Cực nhất định phải đền mạng, nếu không, hoặc là đệ tử Thánh Phủ các ngươi đừng đi ra ngoài lịch luyện, nếu không ra ngoài một tên Thiên Phủ chúng ta giết một tên, cho dù là học phủ chiến, bọn ta cũng không quan tâm!
Ngô Hoa cao giọng nói, Thánh Phủ tuy mạnh, nhưng không phải mạnh ở chỗ cao tầng, mà là mạnh ở đám đệ tử, nếu so về thực lực cao tầng, Thiên Phủ không kém hơn bất kỳ một học phủ nào, ngay trước mặt nhiều người như vậy, đệ tử Thánh Phủ lại dám phá hư quy tắc, đây là trực tiếp khinh thường Thiên Phủ, Ngô Hoa không thể chịu đựng được.
Lý Tự lai nghe vậy có hơi sững sờ, có hơi bất mãn nhìn Mộng Vô Cực, nếu ngươi muốn lợi dung lỗ hỏng quy tắc, cũng có thể, nhưng sao lại để cho trưởng lão cùng phó viện trưởng của học phủ bắt bẻ được, rõ ràng là phá hỏng quy tắc, ngươi thật sự cho trằng Thánh Phủ là đệ nhất thiên hạ sao?
Mộng Vô Cực cao ngạo là chuyện tốt, nhưng có đôi khi chuyện xấu, ngươi xem bản thân là vương, cho rằng người không khác không thể đánh ngươi, ngươi phải xem xét hậu quả a?Giờ phút này, thân ảnh Mộng Vô Cực xuất hiện bên người Huân Y, vào lúc Huân Y nhận thua, hắn lập tức dừng lại, sau đó vung chân lên, cả người Huân Y bay thẳng xuống đài, nôn ra mấu ngụm máu tươi, trọng thương gục ngã!
Diệp Phàm bay đến bên người Huân Y, vận chuyển linh lực thần văn, ổn định thương thế của nàng, sắc mặt khó coi vô cùng, khi Huân Y nói nhận thua, nàng đã từ bỏ việc phảng kháng, có thể nói, Mộng Vô Cực muốn giết ngươi, nếu như không phải trước đó Diệp Phàm cải tạo tố thể cơ thể của nàng, lần này hẳn là khó bảo toàn được mạng sống.
Thân hình Ngô Hoa trực tiếp đứng lên, lạnh giọng nói:
- Muốn chết!Ngươi không phải là vương, ngay tại bây giờ, thực lực của ngươi còn rất yếu! Mộng Vô Cực bưng bít lấy vết thương, trong đôi mắt có hơi hoảng sợ, khí tức tử vong để cho hắn bừng tỉnh, ngày xưa ở Thánh Phủ, cao tầng đã quá bao dung hắn, để cho hắn có hơi loạn lạc.
Nhưng Ngô Hoa đã chỉ kích sát ý về phía hắn, Thiên Phủ, một ngày nào đó, hắn muốn xóa cái học phủ này đi.
Duy ngã độc tôn, đây chính là tính cách của Mộng Vô Cực, ai cũng không thể phản kháng, nếu không, hắn đều giết!
Diệp Phàm vận chuyển nguyên lực điên cuồng, rất nhanh, sắc mặt Huân Y chậm rãi phục hồi, cả người bắt đầu hô hấp bình thường, Diệp Phàm thở dài, cũng may linh lực thần văn đủ mạnh, nếu không Huân Y khẳng định phải chết.Thanh âm Diệp Phàm vang lên, nếu tiếp tục đánh nữa, Huân Y cũng không phải là đối thủ của Mộng Vô Cực, Thiên Phủ đã thể hiện phong thái của bản thân, cho dù đối phương dùng phương thức này để vũ nhục Thiên Phủ, nhưng đệ tử Thiên Phủ không mất mặt.
Bọn họ vũ nhục Thiên Phủ, Diệp Phàm sẽ vũ nhục lại, tiếp tục để cho Huân Y chiến đấu cũng không có giá trị gì, nếu nàng xảy ra chuyện gì, sẽ ảnh hướng tới chiến trường hỗn hợp.
Huân Y trực tiếp nghe theo lời của Diệp Phàm, lúc này cao giọng nói:
- Ta nhận thua!Nàng làm Mộng Vô Cực bị thương, đó là bởi vì Mộng Vô Cực khinh thường nàng, nếu như đối phương dùng toàn lực ứng phó, bản thân nàng khó có cơ hội sử dụng chiêu thức này, bây giờ nàng chỉ còn một con át chủ bài cuối cùng, đó là giải phóng Thiên Dực Cung.
Nhưng Diệp Phàm đã nhắc nhở nàng, khi tham gia võ hội Tứ Phủ không thể giải phóng Thiên Dực Cung, bảo khí như vậy, cho dù là cườn giả Hợp Thánh cảnh đều thèm khát, lòng người khó đoán, bảo vật như vậy nếu không có năng lực bảo vệ sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng.
Mộng Vô Cực rất tức giận, một đệ tử Thiên Phủ, vậy mà làm cho hắn bị thương, hắn cảm thấy rất nhục nhã, loại nhục nhã này, chỉ có thể tróc thịt lột da nữ nhân này mới có thể rưa sạch.
- Huân Y, nhận thua!
Đưa mắt nhìn Mộng Vô Cực, Diệp Phàm ℓạnh ℓùng nói:
- Đệ tử ngươi còn chưa có chết, Ngô sư đệ, Vô Cực đả thuơgn Huân Y, ngươi cũng đã thương Vô Cực, chuyện này nên dừng ở đây.
Lý Tự Lai cao giọng nói, dù sao cũng ℓà bản thân đuối ℓý, Mộng Vô Cực cũng đã bị trọng thương.
Hừ, đây chính ℓà thiên tài của Thánh Phủ? Thật khiến người ta thất vọng!
Ngô Hoa nghe vậy hừ ℓạnh một tiếng, ánh mắt châm chọc, sau đó bay trở về trên đài, sắc mặt Lý Tự Lai khó coi vô cùng, nhìn Môgnj Vô Cực một chút, đồng thời nhìn về đệ tử Thiên Phủ một chút, cao giọng nói:
- Thiên Phủ cũng ℓà tứ đại học phủ, các ngươi nên tôn trọng đối thủ!
Nói xong, Lý Tự Lai cũng bay trửo về, câu nói này giống ℓà đang cảnh báo các đệ tử khác của Thánh Phủ không được ℓàm ra chuyện ℓỗ mãng tương tự, kì thực ℓà muốn đệ tử Thánh Phủ khi gặp được Thiên Phủ, trực tiếp giáo huấn bọn họ.