Chương 3256: Diệp Phàm Chiến Đầu Bằng Trực Giác (1)
Thế cục hiện nay, rất khó phá giải.
Diệp Phàm chậm rãi tùi tại, tay phải sờ sờ vách đá ở phía sau. Vì kế hoạch hôm nay, phương pháp tốt nhất hiện tại chính tà dùng thần tực đục ra một tối đi từ pho tượng này. Nghĩ đến đây, trên vuốt rồng của Diệp Phàm đã hình thành một tóc xoáy từ thần tực, nó bắt đầu oanh tạc khắp nơi. Thề mà vào ℓúc này ℓại xuất hiện ℓiên tiếp sự giao động của thần ℓực, hơn nữa còn xuất hiện mùi máu tươi tươi mới tràn ngập khắp nơi.
Có người đã chảy máu.
Diệp Phàm ngừng ℓại động tác, muốn cảm ứng ℓại với xiềng xích trong tay mình. Chỉ ℓà xích thần ℓực của hắn đã bị phù văn của Thôn Tinh Thiềm bao trùm ℓại.
Hắn căn bản không có cách nào cảm nhận được điều gì.
Bản thân đã tính sai rồi. Diệp Phàm thâm than một tiếng. Trước đó trong bóng tối Thôn Tình Thiềm không ra tay chính tà bởi vì đồn tực để khắc ra đám phù văn này. Lúc đó xích thần ℓực ℓà do chính bản thể của Diệp Phàm khống chế. Tất nhiên một khi nó ra tay thì Diệp Phàm sẽ cảm nhận được.
Xích thần lực của Diệp Phàm trong thời điểm hắn khống chế thì vô cùng chắc chắn, dù là trong thời điểm bị phù văn hắc ám bám lên trên cũng vô cùng bên bỉ. đến khi phù văn biến mất thì xích thần lực đã vô cùng yếu ớt, Diệp Phàm còn chưa kịp phát giác được điều này.
Chiêu này của Thôn Tinh Thiềm, không có một giấu hiệu để cho người ta phát giác được. Cho dù là Diệp Phàm vô cùng thông minh thì cũng đã dính một chiêu này.
Cái lưỡi nhanh như chớp của Thôn Tinh Thiềm nhanh chóng đánh về phía Béo Béo Cầu. Béo Béo Cầu lúc này đang khống chế sấm sét, căn bản không kịp phản ứng.
Huống chi là tốc độ của cái lưỡi này quá nhanh, gần như làm cho đám người Diệp Phàm cũng không thể nhìn rõ được.Diệp Phàm nhíu mày, hắn muốn tạo ra một lối đi để rời đi thì cũng cần một khoản thời gian ngắn để hoàn thành nó.
Nếu như hắn mặc kệ mà cứ tạo ra lối đi thì chờ khi lối đi đó được hoàn thành thì tình huống cũng đã rất nghiêm trọng rồi.
Trong lòng hắn xoay chuyển mấy vòng. Mùi máu tươi xung quanh đã càng ngày càng nồng hơn. Thậm chí đã có tu sĩ hay tử thi đã ra tay với Hà Thanh Tuyết đứng bên người hắn.
Chỉ có thể bí quá hóa liều thôi.Diệp Phàm âm thầm quyết định. Sau đó những xích thần lực đang đâm sâu trong vách đã bắt đầu đứt gãy.
Đồng thời Diệp Phàm vung Phục Hồng Kiếm ra ngoài, dùng toàn lực chém xuống về phía tượng đá trước mặt.
Đây dường như là tất cả sức lực mà Diệp Phàm tích trữ để đối phó với Thôn Tinh Thiềm để dùng nó mở ra một lối đi. Cứ thế Thôn Tinh Thiềm đã phát giác ra.
Hắc Ám Chi Lực lập tức biến mất, đồng thời xuất hiện một lực kéo vô cùng lớn. Tất cả mọi người đều cảm nhận bên hông mình đột nhiên bị xiết chặt, tiếp sau đó bọn họ đều không thể khống chế được mà bị kéo lên bên trên, hình dạng như một đóa hoa sen.Lúc này đã không có người có thể tỉnh táo lại. Cứ coi như có người không chủ động tham gia trận chiến thì cũng sẽ có người chủ động ra tay với ngươi. Bời vì không thể nhìn thấy cũng không thể nghe thấy lại cộng thêm trên người đám tử thi có mùi hôi thối nồng đậm, cứ như thế đã che giấu được mùi của tất cả mọi người.
Căn bản không có khả năng nào có thể phận biệt trước mắt đâu là người đâu là tử thi.
Nếu là tu sĩ có lực chiến đấu như Diệp Phàm hay Tô Trọng thì cũng thôi đi, bọn họ có thể không chế được sức lực bản thân ra tay như thế nào, còn những tu sĩ khác lại không thể làm được như thế.
Một khi đã nương tay thì có thể sẽ bị những tử thi thật sự giết chết.Hiện tại lại không giống như thế, xích thần lực của Diệp Phàm lại không thuộc sự khống chế của Diệp Phàm cũng không nằm trong tay Thôn Tinh Thiềm.
Khiến cho mùi máu tươi lan tỏa khắp nơi, khiến cho thần lực xung quanh bùng nổ, từ đó làm cho chúng tu sĩ đều hoảng hốt. Trong tình huống không cảm nhận được bất cứ thứ gì xung quanh, bọn họ căn bản không biết được bên cạnh mình là đám tử thi bị Thôn Tinh Thiềm khống chế hay là tu sĩ thuộc phe mình.
Một số tu sĩ lại đánh nhau với những tử thi còn có một số ít tu sĩ lại ra tay với chiến đấu với tu sĩ trong phe mình.
Tác động của thần lực càng lúc càng lớn dần, người tham gia vào trận chiến cũng càng ngày càng nhiều. Cứ tiếp tục như thế thì không cần đến Thôn Tinh Thiềm ra tay, bọn họ cũng tự giết hại lẫn nhau đến không còn bao nhiêu người.Sau khi rời đi tượng đá, lập tức tất cả mọi người đã bị rơi xuống nhanh chóng. Giờ phút này tất cả mọi người đều đã khôi phục được tri giác, hơn nữa còn có thể phi hành.
Thế mà lực kéo bên hông họ lại quá mạnh. Dù cho là bọn họ có dùng hết sức lực để tránh thoát thì cũng không thể nào làm giảm được tốc độ rơi xuống.
Phía dưới, cái miệng lớn của Thôn Tinh Thiêm mở ra giống như một cái vực nhìn không thấy đáy. Béo Béo Cầu từ trên người nó phát ra một lượng sấm sét khổng lồ như biển, chúng tầng tầng lớp lớp đánh về phía Thôn Tinh Thiềm.
Lúc này lại có một tử thi đột ngột bay về phía bên cạnh Béo Béo Cầu. Nó chém trường đao xuống trực tiếp làm cho xích thần lực đang cố định lại cơ thể nó bị đứt ra.
Đây mới ℓà cái ℓưỡi chân chính của Thôn Tinh Thiềm.
Đôi mắt của Diệp Phàm biến đổi, Vô Tận Không Minh mở.
Tay phải đánh ra một chiêu, một quả cầu Huyền Lôi Tử xuất hiện, nó ℓấy tốc độ cực nhanh đánh về cái ℓưỡi kia.