Chương 3272: Khúc Mắc
Hắn không biết Lăng Huyền Nhi một đời kia, nàng và Phong Chủ trải qua như nào.
Diệp Phàm chưa từng thức tỉnh ký ức của Phong Chủ.
Nhưng tình cảm của nữ nhân này với Phong Chủ hiển nhiên ta chân thành, bản thân ở kiếp trước tưu tại tàn hồn tại chưa từng nói đến chuyện ta tìm kiếm chuyển thế của Lăng Huyền Nhi. Ngay từ đầu, Diệp Phàm cho rằng Lăng Huyên Nhi hồn phi phách tán.
Hiện tại xem ra, có vẻ như cũng không phải ℓà như thế, cực kỳ hiển nhiên, Phong Chủ bị Lăng Huyên Nhi tổn thương, hoặc có ℓẽ ℓà, Phong Chủ đối với Lăng Huyên Nhi thất vọng rồi.
Diệp Phàm không biết tất cả, cũng sẽ không đi tìm tòi nghiên cứu tất cả, Lăng Huyên Nhi ℓà Lăng Huyên Nhi, Thái Thượng Vân Thư ℓà Thái Thượng Vân Thư.
- Ta không phải Phong Chủ, ta tà Diệp Phàm, Vân Thư... tình cảm của Lăng Huyên Nhị, không nên cho ta.
Diệp Phàm tắc đầu nói.
- Diệp Phàm ca ca, ngươi) cảm thấy Vân Thư không có yêu ngươi sao? Vân Thư yêu ngươi, một mực giấu ở đáy tòng. Sau khi đi tới Thiên Thương giới, ta thường xuyên mo thấy Lăng Huyên Nhi, mơ thấy Lạc Tiểu Hi, ta rất thống khổ, cũng cực kỳ mê mang. Người tă yêu tà Diệp Phàm ca ca, không phải Phong Chủ, ta may mắn đã từng (tà Lạc Tiểu HỊ, ta đã từng cùng Diệp Phàm ca ca trải qua những chuyện đẹp như thế. Thế nhưng, ta tại cự tuyệt ký ức của Lăng Huyên Nhị, bởi vì ngay từ đầu ta, không biết Diệp Phàm ca ca tà chuyển thế của Phong Chủ, ta không muốn đối với Phong Chủ có cảm tình, ta chỉ yêu Diệp Phàm ca ca. Ta mạng tu tuyện, ta vẫn tuôn tránh né tấy Diệp Phàm ca ca, Lăng Huyền Nhi yêu Phong Chủ không ngừng ăn mòn ta, ta sợ hãi, ta thực sự cực kỳ sợ hãi. Thắng đến ngày đó, ta đã biết Diệp Phàm ca ca chính fà chuyển thế của Phong Chủ. Thái Thượng Vân Thư nói khẽ, theo ℓời nói của nàng, ℓinh hồn nàng con mắt bộc phát ra vô cùng ánh sáng sáng ngời:
- Ta thật là cao hứng, thật tốt, từ ngày đó bắt đầu, ta bắt đầu tiếp nhận ký ức của Lăng Huyên Nhi. Trong đầu của ta Phong Chủ, chính là Diệp Phàm ca ca mà ta luôn yêu, ta cười, khóc, với hắn cùng đi qua tất cả, t vô cùng vui vẻ. Thế nhưng, Lăng Huyên Nhi nàng vì phi thăng không để ý Phong Chủ khuyên can, nghe theo Hỗn Độn trên Đại thế giới bố trí tế đàn. Nàng, nàng vì cường đại, lấy phi thăng đánh cược, để cho vào hơn 200 vạn người Phong gia tiếp nhận rồi Thượng Thần ân điển. Trong thần hồn của nàng xuất hiện đường vân màu trắng, nàng bắt đầu bị ý chí đột nhiên xuất hiện ảnh hưởng, thậm chí nàng bức thiết yêu cầu Phong Chủ cũng đi tín phụng Thượng Thần.
Vừa nói, Thái Thượng Vân Thư ngẩng đầu, áy náy nhìn Diệp Phàm:
- Năm đó Phong Chủ còn chưa đủ mạnh mẽ, còn có hai gã đỉnh cấp yêu nghiệt khác không phân cao thấp với Phong Chủ. Phong gia, vào lúc đó, cũng không phải Phong Chủ độc đoán, toàn bộ đại đa số tộc nhân Phong gia đều đang bức bách Phong Chủ. Sau khi binh khí đặt ở trên cổ phụ mẫu Phong Chủ, Phong Chủ rốt cục không thể nhịn được nữa. Phong gia biến động, lúc ấy Phong Chủ chém giết gia chủ Phong gia, trở thành người cầm quyền mới của Phong gia, mà ta lúc ấy, bởi vì tham dục của chính mình đối với phi thăng, trở thành người phát ngôn ý chí Hạo Thiên Thánh Chủ. Vì triệt để cắt đứt tất cả bố trí của Hạo Thiên Thánh Chủ, Phong Chủ không thể không chém giết ta, thế nhưng, hắn không nỡ.
Vừa nói, Thái Thượng Vân Thư nhẹ nhàng nắm chặt hai tay, giờ phút này Thái Thượng Vân Thư tức là Lăng Huyên Nhi, cũng là Thái Thượng Vân Thư.Thậm chí Thái Thượng Vân Thư có thể thức tỉnh ký ức hai đời, đều có quan hệ với đường vân màu trắng Hạo Thiên Thánh Chủ lập xuống, trước đó, ý chí của Thái Thượng Vân Thư cũng bị Hạo Thiên Thánh Chủ ảnh hưởng.
Độc lập nhân tính suy nghĩ bị áp chế, Thái Thượng Vân Thư đi theo ý chí của Hạo Thiên Thánh Chủ đến nơi này.
Nói cách khác, cho dù Diệp Phàm không mở ra Tinh Điện nơi này, Thái Thượng Vân Thư cuối cùng cũng sẽ một mình lại tới đây.
Mà bây giờ, ý chí của Hạo Thiên Thánh Chủ bị Diệp Phàm tịnh hóa, Thái Thượng Vân Thư độc lập nhân tính không bị bất kỳ ảnh hưởng gì, khi trạng thái rõ ràng đối mặt Diệp Phàm, nàng mới có thể bộc phát ra tình cảm mãnh liệt như thế.- Cuối cùng, hắn giết ngươi, lại lấy đại đạo bản thân làm đại giá, khiến ngươi mang theo nguyên thần chuyển thế.
Diệp Phàm hỏi.
- Không phải hắn, là ngươi, Diệp Phàm ca ca, ngươi là chuyển thế của Phong Chủ, thế nhưng, ngươi chưa bao giờ thay đổi, ngươi coi trọng bên người mỗi người. Ta nhất định phải chết, nếu không phân thân Hạo Thiên Thánh Chủ sẽ giáng lâm, đến lúc đó, Thiên Thương giới không ai có thể ngăn cản hắn. Nhưng, cho dù nhục thân của ta chết đi, chỉ cần ta nguyên thần bất diệt, ta không cách nào đào thoát vận mệnh trở thành tế phẩm, hoặc là cho ta hồn phi phách tán, hoạc là Hạo Thiên Thánh Chủ tướng lĩnh. Ngươi bỏ được để cho ta hồn phi phách tán, cho nên ngươi lấy đại đạo bản thân làm đại giá, nghịch chuyển luân hồi, khi hồn phi phách tán một khắc này, tụ hợp hồn phách của ta. Cuối cùng ta thành công tiến vào luân hồi, đồng thời miễn đi vận mệnh bị hiến tế, chỉ tiếc, chỗ sâu hồn phách ta vẫn lưu lại hồn niệm ấn ký của Hạo Thiên Thánh Chủ. Năm đó Phong Chủ dùng mệnh thủ hộ Huyên Nhi, Huyên Nhi lại phạm phải sai lầm lớn, sau khi Phong Chủ chuyển thế trùng sinh trở thành Diệp Phàm ca ca, thủ hộ Vân Thư.
Trên trời Vân Thư lần nữa đi đến trước hồn phách Diệp Phàm: - Diệp Phàm ca ca, đừng rời khỏi Vân Thư có được hay không.
Diệp Phàm nhìn Thái Thượng Vân Thư, bí mật năm đó ở trước mặt hắn bị mở ra một góc, nhưng đối với Diệp Phàm mà nói, trong mắt của hắn, Thái Thượng Vân Thư vẫn luôn là Thái Thượng Vân Thư.
Hắn cũng không mang thù hận của Phong Chủ đưa vào nhân sinh của hắn, đây cũng là vì sao tàn hồn Phong Chủ chưa bao giờ nói với chính mình chuyện chuyển thế, Lăng Huyên Nhi tất cả năm đó.
Bởi vì Phong Chủ không muốn đưa một đời ân oán này của bản thân vào đời sau, cũng không muốn một đời tình cảm vào đời sau.Nếu là Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng sẽ lựa chọn như thế, nếu hắn chết, như vậy đời sau cũng không phải là Diệp Phàm, vì sao hắn phải đii chủ đạo nhân sinh bản thân đời sau?
Diệp Phàm ôm hồn phách của Thái Thượng Vân Thư, nói khẽ:
- Vân Thư, không phải gánh vác những cái này, Lăng Huyên Nhi đã vì bản thân bỏ ra đại giới, ngươi bây giờ, là Vân Thư.
- Thế nhưng, trả giá đắt không phải ta... Mà là, mà là ngươi, ngươi vì ta, hy sinh đại đạo.Nàng triệt triệt để để dung hợp ký ức tam thế, mỗi một nhân sinh, cũng là nàng trải qua tất cả, tựa như Diệp Phàm trùng sinh, cả đời này là nhân sinh của hắn, trước khi trùng sinh, cũng là nhân sinh của hắn.
Mỗi một nhân sinh tình cảm đều không có chút khoảng cách dung hợp.
Đây cũng là vì sao Thái Thượng Vân Thư sẽ phát sinh nhiều biến hóa như vậy, dung hợp hai đời nhân sinh, không có khả năng để cho nàng đã hình thành thì không thay đổi.
Còn phần vì sao biểu hiện trước đó không mãnh liệt, là bởi vì Hạo Thiên Thánh Chủ lưu lại ấn ký cho phép.
- Nếu ngươi đã muốn xem ta ℓà Phong Chủ, như vậy, ta hiện tại chính ℓà Phong Chủ. Ta muốn nói cho ngươi, tất cả mọi thứ, cũng ℓà chính ta muốn ℓàm, ta không hy vọng ngươi gánh vác áy náy mà sống, ta hi vọng ngươi, sống tốt hơn.
Diệp Phàm nghiêm túc nói.
- Không có Diệp Phàm ca ca, Vân Thư sẽ không tốt hơn.
Thái Thượng Vân Thư tắc đầu nói: - Diệp Phàm ca ca, ngươi thật tha thứ cho những chuyện ta từng ℓàm ra sao?
- Nha đầu ngốc, tất nhiên ta một đời trước vì ngươi hi sinh đạo của chính mình, vậy chứng minh, ta đã tha thứ cho ngươi. Mà một đời này, ngươi chưa từng thẹn đối với ta?
Diệp Phàm ℓắc đầu nói.
Lúc này Thái Thượng Vân Thư ℓộ ra nụ cười, ℓập tức kinh diễm, xinh đẹp vô phương nhận biết.
- Bởi vì ℓinh hồn dung hợp, ngươi nháo không thoải mái với ta, nếu ngươi sớm nói rõ với ta, đâu ra có nhuyền chuyện phiền toái như vậy.
Diệp Phàm cười mắng.
- Hừ, vậy nhân gia cũng ℓà bị hồn niệm Hạo Thiên Thánh Chủ ảnh hưởng tới, không thể trách ta.
Thái Thượng Hi Nguyệt nghe vậy không khỏi hoạt bát nói, hiển nhiên Diệp Phàm, để cho Thái Thượng Vân Thư cởi bỏ khúc mắc thuộc về Lăng Huyên Nhi.