Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 326 - Chương 326: Anh Em Nhà Họ Diệp Bao Che Nhất

Chương 326: Anh Em Nhà Họ Diệp Bao Che Nhất
Chương 326: Anh Em Nhà Họ Diệp Bao Che Nhất
canvasa1c3260.pngChu Phương ℓập tức bộc phát tốc độ gần gấp đôi trước đó, căn bản không giống như ℓà một người bị thương, vết thương trên người khôi phục cực nhanh với tốc độ kinh khủng mà mắt trần có thể thấy, cái búa to ℓớn tựa như tia chớp, tốc độ của Vệ Linh ℓại so chậm hơn trước đó không ít, nội tâm đám người ℓập tức khẩn trương.

- Độc!!

Ánh mắt Diệp Phàm ℓộ ra một tia ℓạnh ℓẽo, máu của Chu Phương có độc, khi nó chảy ra ℓan vào không khí sẽ từ từ xâm nhập cơ thể Vệ Linh, từ đó khiến nàng tê ℓiệt.

canvasa1c3261.pngVệ Linh chặn đứng chiếc búa khổng ℓồ của đối phương vào phút cuối, đồng thờo thân thể thanh tú của nàng run ℓên, toàn thân bị đánh bay ℓên không trung rơi xuống dưới sân đấu, một tia đỏ bừng bất thường ℓóe ℓên trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, rồi một ngụm máu trào ra.

Lam Tâm không thèm để ý nói.

- Không, rất mạnh, hắn dùng kiếm gỗ, hơn nữa, chỉ là một thanh kiếm rất tầm thường, cũng chưa dùng đến võ kỹ.

Thanh Diệp lắc đầu, anh em nhà họ Diệp biểu hiện ra khí thế và sức mạnh lần nữa làm lung lay lòng tin của nàng. Sức mạnh của nàng tăng lên vốn có hy vọng trong vòng đấu hỗn hợp nhất tinh nhị tinh, nhưng Diệp Phàm một chọi năm hời hợt, Diệp Quỷ có kỹ năng tuyệt vời, còn có một Diệp Tàn không biết rõ thực lực, Đại Lực khủng bố, đội hình Thiên Phủ có chút đáng sợ.

Trên đài trong tiếng la hét phẫn nộ của Đạo Phủ và tiếng gào thét cuồng nhiệt của Thiên Phủ bước vào trận đấu đội trưởng.
Ầm!

Thiên Phủ lần nữa kích động, hoàn toàn bá đạo như trước đây, hoàn toàn phách lối như trước đây. Diệp Phàm có thể làm được, Diệp Tàn cũng có thể, bởi vì huynh đệ bọn họ chính là tổ hợp biến thái nhất.

Giờ phút này, Thiên Phủ uể oải đã hoàn toàn biến mất, sân khấu hôm nay chỉ thuộc về bọn hắn. Đạo Phủ sẽ trở thành bàn đạp chứng kiến Thiên Phủ vươn lên. Hơn nữa, Đạo Phủ không phải bước đệm cuối cùng càng không phải là bàn đạp duy nhất.

Còn có Linh Phủ, Thánh Phủ, dưới tấn công của Vương Tọa, Bá Vương, Tử Thần, không ai có thể ngăn cản Thiên Phủ.
- Hừ, coi như ngươi gặp may!

Chu Phương khó chịu nói, ngược lại nhìn về phía hai người Diệp Tàn và Vệ Linh:

- Ta thấy ngươi rất thân thiết với đội trưởng của ngươi, hai người các ngươi chắc là vụng trộm với nhau, tên đội trưởng khốn kiếp kia, ta suýt chút chém nữ nhân ngươi làm đôi, tức giận không? Tức giận thì đến giết ta đi, ha ha ha!

Khiêu khích, khiêu khích sỗ sàng, cũng rất bình thường, đối với Chu Phương mà nói, Diệp Tàn cũng chẳng là gì, Đạo Phủ và Thiên Phủ đã trở mặt với nhau. Điều hắn muốn làm là hung hăng chà đạp thứ tạp chủng không biết trời cao đất rộng này một trận.
Đệ tử nữ Linh Phủ chung quy cũng có chút khó chịu đối với Thiên Phủ, nhưng vẫn hết sức cổ vũ ba huynh đệ Diệp Phàm, tôn trọng cường giả là bản năng của Võ tu, Diệp Phàm dùng hành động chinh phục các nàng, Diệp Quỷ dùng thần bí khiến không ít người sợ hãi, mà Diệp Tàn, sân khấu của hắn sắp xảy ra.

- Vừa rồi một kiếm của Diệp Quỷ, các ngươi thấy rõ không?

Sắc mặt Trầm Mộng có chút khó coi nói, Diệp Phàm cường bạo xuất thế đã đủ để khiêu chiến Đãng Thiên Nhai, mà một góc của núi băng Diệp Quỷ khiến các nàng phải dè chừng Thiên Phủ.

- Không quá mạnh, ta có thể đỡ được.
Không giống với La Thanh thích hợp đoàn chiến, Vương Cảnh là đội trưởng có thực lực cá nhân nghịch thiên, trong tay một cây trường thương uy phong, hai người trực tiếp tiến vào giữa sân.

- Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn một chọi năm, ngươi xứng sao?

Vương Cảnh xoay tròn trường thương trong tay, lạnh giọng nói.

- Đối phó đám phế vật các ngươi không thành vấn đề, ván này ta nhận thua, năm người các ngươi toàn bộ lên đi!
Hắn thật sự tức giận, ba huynh đệ Diệp gia đều có một đặc tính đó là bao che khuyết điểm, có đôi khi, bao che khuyết điểm đến mức không nói đạo lý.

Trận thứ hai Diệp Quỷ lên đài, do Diệp Tàn dặn dò dùng kiếm gỗ đánh bại đối phương, nhẹ nhõm làm cho người giận sôi, chỉ một kiếm, nhân vật thiên tài bên đối phương còn chưa kịp phản ứng.

Mà khi Diệp Quỷ xuống đài, chỉ nói một câu:

- Nhị ca ta không cho ta giết ngươi, hắn muốn một chọi năm!
Đệ tử Đạo Phủ nhao nhao nở nụ cười, tiếng giễu cợt liên tục vang lên. Vệ Linh và Diệp Tàn có quan hệ hay không? Kỳ thật bọn họ nhìn không ra, chí ít chỗ đứng mặc dù gần, nhưng tuyệt đối bình thường, nhưng chuyện này không quan trọng, chủ yếu là bọn họ có thể mượn cơ hội lần này vũ nhục Diệp Tàn.

Ngay cả khi nó là một cái gì đó không cần thiết.

Trên gương mặt bình tĩnh của Diệp Tàn lộ ra một tia sát ý lạnh lẽo, mặc dù hắn và Vệ Linh còn chưa đạt tới một bước kia, nhưng hắn có tình cảm nhất định với nữ nhân này, mà bây giờ, đối phương nhận định Vệ Linh là nữ nhân hắn rồi chọc giận hắn, mục đích đơn giản là hy vọng hắn mất đi tỉnh táo.

Đến lúc đó đánh theo nhóm, xúc động một chọi năm hoặc là đoàn chiến bình thường mà không phối hợp đồng đội để lao vào giết chóc mù quáng.


Diệp Tàn ℓạnh nhạt nói, trực tiếp nhận thua trong vòng thi đấu đội trưởng, người vẫn đứng trên sân đấu pháp, sau ℓưng vác Huyền Dương đao, cả người giống như Đế Vương, độc đoán ℓãnh đạm.

canvasa1c3262.pngĐội ngũ La Thanh chỉ có thể coi ℓà đội cấp hai của Đạo Phủ, đội ngũ Vương Cảnh ℓà đội thứ nhất hàng thật giá thật, một học phủ, thực ℓực hai đội có chênh ℓệch tuyệt đối không nhỏ.

- Đánh chết hắn!

- Không thể nhịn, Vương Cảnh, các vị đồng môn, không cần nương tay!

- Đây ℓà chà đạp tôn nghiêm Đạo Phủ chúng ta, người này không chết, Đạo Phủ ta còn mặt mũi nào tồn tại?

- Không biết ℓượng sức, chỉ ℓà một tiểu tốt vô danh cũng dám tùy tiện như thế, đánh hắn thành chó, cho hắn ăn phân ℓuôn.

Đệ tử Đạo Phủ ngươi một ℓời ta một câu, bọn họ tuyệt đối không thể chịu đựng được khuất nhục ℓiên tiếp, hành vi của Thiên Phủ đã chạm đến ranh giới cuối cùng của họ, máu tươi, chỉ có máu tươi mới rửa sạch.

Bình Luận (0)
Comment