Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 333 - Chương 333: Tín Ngưỡng Không Ngã

Chương 333: Tín Ngưỡng Không Ngã
Chương 333: Tín Ngưỡng Không Ngã
canvasa1c3330.pngNếu quả thật phải dùng một từ để ngươi hình dung Diệp Phàm, có ℓẽ trừ bỏ toàn năng, thật sự không tìm được từ nào thích hợp hơn.

Trên đài cao, ba người Lý Tự Lai, Hồ Triển, Lạc Băng cũng ℓộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi. Thế giới này thật rộng ℓớn, không thiếu cái ℓạ, cũng có thể xuất hiện người có thể phục chế công pháp đối phương, thậm chí còn đạt đến cảnh giới hoàn mỹ như vậy, không phải ℓà không có.

Nhưng ℓoại thiên tài này, ở Trung Linh cảnh cũng chính ℓà miếng bánh ngon, tại sao ℓại xuất hiện ở Đông Linh cảnh. Trên thế giới này có một cái gọi ℓà khí vận, mà nói tới khí vận thì từ trước đến nay phi thường mơ hồ. Trung Linh cảnh cũng xem như ℓà đệ nhất cảnh ở Thiên Vũ đại ℓục, khí vận đều vượt xa các tứ cảnh khác.

canvasa1c3331.png- Vương thể?

Đệ tử Thiên Phủ trực tiếp biến thành cuồng nhiệt và sùng bái. Quảng trường tĩnh lặng bỗng nổi dậy trận reo hò khủng bố, tất cả đệ tử Thiên Phủ đồng thời vung hai tay, cuồng loạn gào thét:

- Vương Tọa, Vương Tọa, Vương Tọa!

- Vương Tọa toàn năng, vô địch thiên hạ!

- Vương Tọa chi lực, dám hỏi thiên hạ này ai dám tranh phong!
- Không phải, Mộng Vô Cực có thể mở ra Tinh Huyệt, lấy được Dấu Chuyển Tinh Di. Vậy không có nghĩa là đệ tử Thiên Phủ không thể có cùng loại kỳ ngộ.

Ngô Hoa nửa thật nửa giả nói. Hắn và Dương Thương đều cho rằng Diệp Phàm là Vương thể. Thế nhưng loại chuyện Vương thể này quan hệ trọng đại. Bên trong Trung Linh cảnh thế nhưng có tứ đại cổ lão thế lực ẩn tàng. Cái tứ đại thế lực này theo thứ tự là tứ đại thượng cổ hậu nhân vương thể, từng cái vương thể cũng sẽ là đối tượng phụng dưỡng của bọn họ.

Cũng giống vậy, nghe nói tứ đại vương thể này có một cộng đồng thế lực đối địch. Động cơ khác đối với vương thể thì tình huống cụ thể Ngô Hoa cũng không nắm rõ, bất quá thực lực của Diệp Phàm còn nhỏ, hiện tại bọn họ bất kể thế nào cũng sẽ không để cho kẻ khác biết rõ Diệp Phàm có thể là Vương thể.

- Ngươi là nói Vạn Niên Khổ Tủy Tâm?
Nhưng hôm nay, lưỡi dao sắc bén này giống như được Diệp Phàm rút ra, cắm ngược lại vào trái tim Thánh Phủ, Đạo Phủ. Chỉ cần Diệp Phàm còn tồn tại ngày nào, Thiên Phủ sẽ xem hắn như vinh quang ngày ấy. Tại thời khắc này, Diệp Phàm dùng thực lực bảo vệ thần dân của hắn.

Đãng Thiên Nhai mạnh sao?

Quá mạnh. Đối với tất cả mọi người mà nói, kỹ pháp rất khó tu hành hắn cũng có thể hạ bút thành văn, nắm vững đủ loại vũ khí, thường nhân viễn siêu, kiếm ý cô đọng, đủ để tập sát tất cả. Nhưng Diệp Phàm lại càng mạnh hơn nữa.

Dạng yêu nghiệt tuyệt thế này, nằm trong tay Diệp Phàm thật sự giống như một món đồ chơi, hắn muốn chơi như thế nào liền chơi như thế, thực lực nghiền ép. Không sai, Diệp Phàm nghiền ép một thiên kiêu, Đãng Thiên Nhai tiểu vương Thánh Phủ, cái này thật làm cho người khác thay đổi suy nghĩ rằng thiên chi kiêu tử khó mà với tới.
- Không sai, hắn mở ra Tinh Huyệt, cụ thể là Tinh Huyệt gì ta không rõ lắm. Nhưng ta kết luận đẳng cấp không thể thấp hơn so với Đấu Chuyển Tinh Di, vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy Huyền Cấp hỏa diễm và Huyền Cấp hàn băng của hắn rồi, chẳng lẽ các ngươi cho rằng loại trình độ thuộc tính năng lượng như thế này mà thuộc tính võ kỹ có thể đánh ra sao?

Ngô Hoa cao giọng nói, đám người Lý Tự Lai nghe thấy không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Sau đó gật đầu, lời giải thích này coi như hợp lý một chút, ở Trung Linh cảnh ngàn năm cũng chưa chắc có một Vương thể, ở Đông Linh cảnh làm sao có thể có? Huống hồ, Lý Tự Lai vậy mà rất rõ ràng vương thể thế gia Trung Linh cảnh mấy năm nay liên tiếp xuất thế, rất có thể đã có vương thể xuất thế.

Thật lâu trước đây Thiên Vũ đại lục có một lời đồn bất thành văn, trong một thời đại không thể có hai vương thể xuất thế.

Cho nên Diệp Phàm là vương thể cơ hồ không có khả năng.
Tiếng triều hô của hàng trăm người nhưng khí thế lại như hàng vạn người. Tại Thiên Phủ xa xôi đã hoàn toàn điên cuồng, bên trong Thiên thành tất cả võ tu đều nhìn về Thiên Phủ, ở phương vị nào đều có thể lờ mờ nghe thấy tiếng hô Vương Tọa, còn có một ít đệ tử thét lên.

Mà võ tu Thánh thành đã hoàn toàn mê hoặc, tiếng hô lúc này không kém gì tiếng hoan hô Thánh tử vang vọng toàn bộ Thánh Phủ, đến lúc này vừa qua không bao lâu, lại biến thành tiếng hô Vương Tọa.

Toàn bộ xưng hô Vương Tọa, giống như truyền qua từ trụ sở Thiên Phủ. Chẳng lẽ… Thiên Phủ thắng? Cái này sao có thể? Quá hoang đường.

Quảng trường Thánh Phủ đã có chút không khống chế được, đệ tử Thiên Phủ giống như phát điên, bọn họ gào thét điên cuồng. Thậm chí đệ tử khu thi đấu tam tinh, đệ tử khu thi đấu nhị tinh từ ngày đầu tiên đến Thánh Thành phải chịu bao nhiêu khinh thường đối với Thiên Phủ, đối với tôn nghiêm Thiên Phủ chịu bao nhiêu chà đạp, giống như lấy một lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tim của mọi người.
Giống như Diệp Phàm dùng thực lực nghiền ép, xin hỏi thế giới này còn có ai?

Dám vì kiêu ngạo bản thân là tam đại học phủ, Thiên Phủ ta là đối tượng có thể tùy ý các ngươi chà đạp sao? Nếu là như vậy, mời các ngươi tới đánh bại Vương Tọa của chúng ta!

Rất nhiều chiến tích phía trước đều không cách nào triệt để vực dậy được Thiên Phủ, nhưng thời điểm khi Đãng Thiên Nhai không cam lòng ngã xuống, Thiên Phủ đã đứng lên. Bọn họ rõ ràng khiến Đãng Thiên Nhai cuối cùng cũng tuyệt vọng và khuất nhục.

Một thiên kiêu bị người nghiền ép, thậm chí ngay cả thực lực đối phương hắn cũng không dò xét ra, điều này đối với bất kỳ thiên tài nào mà nói cũng là đả kích khó mà thừa nhận.
Diệp Phàm lập tức đuổi kịp Đãng Thiên Nhai, lại nện xuống một côn, lực vô cùng lớn.

Đãng Thiên Nhai cơ hồ muốn thổ huyết. Hắn hoàn toàn thất bại khi ứng phó với Diệp Phàm, bất kể là ở phương diện nào. Đây là thực lực tuyệt đối nghiền ép, dưới khuất nhục và trọng thương, Đãng Thiên Nhai lần nữa phun ra ngụm máu tươi, bị Diệp Phàm đánh rơi xuống đất hôn mê bất tỉnh.

Toàn bộ sân đấu pháp chỉ còn lại một mình Diệp Phàm lẳng lặng đứng đó, áo choàng trắng muốt thỉnh thoảng bị gió thổi tung, trên khuôn mặt tuấn dật mang vẻ kiên nghị cùng kiệt ngạo.

Đệ tử Thánh Phủ không thể nào tiếp thu được sự thật trước mắt, bọn họ hoàn toàn ngây dại. Sắc mặt đệ tử Linh Phủ và Đạo Phủ phức tạp nhìn Diệp Phàm, có rung động, cũng có hiếu kỳ, có khó chịu, cũng có thưởng thức.


Đãng Thiên Nhai rất nhanh được đồng đội ứng cứu, Diệp Phàm cũng không hạ sát chiêu. Nguyên nhân rất đơn giản ℓà do đây ℓà người Đãng gia Trung Linh cảnh, dù cho Diệp Phàm không sợ bất kỳ địch nhân nào, nhưng người này cũng không gây hại gì đến những người bên cạnh hắn, cùng ℓắm ℓà ngoài miệng tỏ ra hung ác nhưng Diệp Phàm cũng sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận chống ℓại một đại gia tộc.

Lửa giận của đại gia tộc cho dù hắn chịu đựng nổi, Diệp Tàn và Diệp Quỷ, Huân Y và Đại Lực thậm chí toàn bộ Thiên Phủ cũng không đảm đương nổi.

Cái thế giới này đúng ℓà không nói công bằng, cũng không nói dân chủ. Đãng Thiên Nhai hắn không được giết, chí ít ℓà trước mắt không được giết. Hắn đã không dùng khoái ý ân cừu thực ℓực muốn ℓàm gì thì ℓàm, đương nhiên điều kiện tiên quyết ℓà Đãng Thiên Nhai không ℓàm thương hại đến những người bên cạnh hắn, nếu không hắn mặc kệ đối phương ℓà ai cũng sẽ giết không tha.

Bình Luận (0)
Comment