Chương 340: Diệp Phàm Lên Đài
Chương 340: Diệp Phàm Lên Đài
Sắc mặt Đãng Thiên Nhai khó nhìn, khúc kỹ của hắn cũng coi như số một số hai ở Đãng gia. Chỉ ℓà một nữ tử Đông Linh cảnh cho dù dáng dấp có xinh đẹp nhưng ℓại phủ định khúc kỹ của hắn, quả thực khiến cho hắn khó chịu.
Trong ℓòng Mộng Vô Cực ngứa ngáy khó nhịn. Đãng Thiên Nhai có thể khiến nàng nhảy múa, nếu ℓà hắn tất nhiên cũng có thể ℓàm cho nàng cầm sắt hòa minh. Âm ℓuật võ kỹ trên toàn thế giới ℓà cực kỳ khó tìm, dù sao yêu cầu một người có tư chất Lấy Âm Nhập Đạo ℓà cực kỳ hà khắc, mà có thể sáng tạo ra âm ℓuật võ kỹ càng giống như ℓông phượng củ ấu.
Mà hắn vừa vặn ở phương diện này có kỳ ngộ, nếu như hôm nay Thanh Diệp không ở đây, tất nhiên hắn có thể thu hoạch được phương tâm của Mộng Vũ. Hiện tại Mộng Vô Cực thật sự phiền muộn đã tự ℓấy đá đập chân mình.
Các nử tử ở Bách Phượng Các phần ℓớn đều có chút dự định của bản thân, nhưng đều ℓà vận mệnh đau khổ của nữ tử giống như nàng. Hoặc ℓà bị người bán vào Bách Phượng Các, hoặc ℓà từ bé cơ khổ được thu dưỡng, sau khi các nàng ℓớn ℓên đều bị xem như một thương phẩm mà bán đi.
Chung quy đối với cường giả thế giới này mà nói, Diệp Phàm có được ưu thế mà người khác không thể tưởng tượng được, nếu bởi vì chút thiện lương buồn cười mà bỏ qua loại kỳ ngộ này mới thực sự đáng buồn. Dù phải xin lỗi Mộng Vũ hắn cũng nhất định muốn tiến lên, cùng lắm ngày sau sẽ nghĩ biện pháp đền bù cho nàng.
Huống hồ Mộng Vũ đi theo hắn chí ít sẽ không biến thành công cụ tình dục, nếu nàng đi theo Đãng Thiên Nhai thì cũng không chắc chắn được.
Diệp Phàm ngồi trước cổ cầm chậm rãi nhắm hai mắt, hai tay đặt phía trên dây đàn, lập tức toàn bộ Bách Phượng Các chậm rãi an tĩnh lại.
Bàn về âm Luật, Diệp Phàm tuyệt đối là thừa tự tin, kiếp trước hắn vì tu hành ma khúc Khuynh Thế đã nghiên cứu mấy chục năm, từng chữ âm luật đều vô cùng nắm rõ, trở thành bố trí dây đàn, cường giả âm sát thiên hạ.- Mời!
Mộng Vũ dịu dàng nói, hiển nhiên nam nhân này rất có thể là người khiêu chiến cuối cùng, trước mắt nếu như để nàng lựa chọn mà nói, chỉ có thể lựa chọn Đãng Thiên Nhai, dù trên người Đãng Thiên Nhai có ngạo khí khiến nàng có chút không thích, trừ bỏ ánh mắt hắn nhìn bản thân có chút tham luyến, không có bất kỳ đồ vật thuần túy gì.
Mà nam tử nho nhã trước mắt, hai mắt thanh tịnh thâm thúy, đối với nàng chỉ thuần túy là thưởng thức, còn có một loại…. áy náy? Hắn vì sao lại áy náy?
Diệp Phàm tất nhiên áy náy, hắn tranh đoạt Mộng Vũ mục tiêu là vì huyết dịch trên người nàng, mặc dù một chút huyết dịch với Mộng Vũ mà nói không gây ra ảnh hưởng quá lớn, nhưng nàng đến là vì muốn tìm ý trung nhân, Diệp Phàm gây rối không nói còn muốn lấy máu của nàng, dù thế nào cũng có chút không phải.Không ít thế gia công tử trầm mặc, Mộng Vũ tuyệt đối là một vưu vật tuyệt thế, nhưng cái giá này rất lớn, mà người có thể trả được cái đại giới này, lại không đủ thiên phú âm luật, tiêu tốn một món Linh khí hạ phẩm lại còn chuốc thêm xấu hổ, bọn họ cũng không ngốc như vậy.
Diệp Phàm chau mày, hắn rõ ràng đã mang danh vật báo lên, nhưng trên màn hình lại không xuất hiện tên hắn, lúc này nhịn không được đứng lên cao giọng nói:
- Vì sao ta báo danh nhưng quý các lại không hiển thị tên ta? Chẳng lẽ là muốn tham ô vật của bản công tử sao?
- Công tử đừng vội, từ khi báo danh đến khi hiển thị số sắp xếp cần thời gian, thật ra ngài có thể xếp hàng trên nhưng bản các có quy định, từ khi Phượng Hoàng hỏi thăm ra câu đầu tiên trở về sau sẽ không được hưởng chế độ thế chấp đồ vật, nếu như muốn khiêu chiến nhất định phải giao vật thế chấp cho Bách Phượng Các chúng ta, nếu từ bỏ khiêu chiến tất nhiên chúng ta sẽ trả lại.- Tất nhiên Bách Phượng Các có quy củ này, tất nhiên ta cũng sẽ tuân thủ quy củ, lựa chọn tiếp tục khiêu chiến.
- Tiếp tục khiêu chiến? Ha ha, công tử quả nhiên yêu thích Mộng Vũ, mời công tử lên đài.
Thanh âm Lục cô nương vang lên lần nữa, Diệp Phàm nghe vậy nhấc chân bay lên, tiến sát phía trước Mộng Vũ.
Mộng Vũ hiếu kỳ nhìn Diệp Phàm, nam tử cực kỳ tuấn dật, mang nụ cười ôn hòa trên mặt khiến cho người khác cảm thấy rất thoải mái, so với các công tử trước đây có lẽ thiếu đi một tia phong mang tất lộ, lại nhiều thêm một tia nho nhã và ổn trọng.Diệp Phàm cũng rất bất đắc dĩ, truyền thừa Đế Long vậy mà rất khó lường, Đế Long cũng không phải là linh thú Thiên Vũ đại lục, mà là Thần Thú Hư Không, thích xuyên giữa thiên địa, đại mộ của nó sở dĩ xuất hiện tại Đế Lâm rất có thể cùng chủ nhân Đế Lâm có chút quan hệ. Đương nhiên chủ nhân Đế Lâm là ai Diệp Phàm cũng không biết được.
Ở kiếp trước hắn đã công tham tạo hóa, viên mãn chí tôn cũng không thể tiến vào Đế Lâm, nơi đây sẽ chỉ mở ra ở những thời điểm đặc biệt, hơn nữa chỉ cho phép tu sĩ dưới Siêu Phảm cảnh tiến vào.
Diệp Phàm phỏng đoán chủ nhân Đế Lâm rất có thể là Tiên giới vô thượng vạn năng, hoặc là có nhân vật giới thượng đại năng càng mạnh mẽ.
Mà bên trong chi mộ Đế Long có huyết dịch Đế Long, một khi dung nhập huyết dịch Đế Long hắn có thể có đủ long hóa, có được thể chất không gì có thể công phá được, quan trọng là loại huyết dịch này sẽ không làm thay đổi huyết mạch của hắn mà vẫn giao cho hắn năng lực long hóa.Đương nhiên ở một phương diện khác Bách Phượng Các cũng có nhân tính, chí ít nó cho người ta cơ hội lựa chọn, cái gọi là ca múa hợp minh chính là điều kiện nàng dùng để sàng chọn, người khác không thỏa mãn cũng không quan trọng, quan trọng là người này phải trả được cái giá tương ứng.
Giá tiền của Mộng Vũ trên sổ đáng giá hai mươi vạn điểm Thánh Phủ, cũng chính là giá trị một Linh khí thượng phẩm bình thường. Cái giá này tuyệt đối không thấp, chí ít đối với võ tu mà nói, trừ khi là người cực kỳ giàu có thì rất ít người có được số tiến lớn như vậy.
- Còn có người muốn thử một phen sao?
Mộng Vũ nói khẽ, thanh âm cực kỳ dễ nghe, khiến cho người nghe có cảm giác tê dại.Thanh âm Lục cô nương không nhanh không chậm vang lên, các này cũng không phải cố ý nhằm vào, Bách Phượng Các quả thật có quy định này. Nhưng có điều thời gian từ khi Diệp Phàm báo danh đã trải qua khá lâu rồi, vì sao chậm chạp không có sắp xếp số, thật sự không thể không nghĩ hạ nhân Bách Phượng Các có vấn đề, mục đích tất nhiên là muốn nịnh nọt Lục cô nương.
Mặc dù ai cũng đều nhìn ra, trước đó Diệp Phàm xuất thủ tại Bách Phượng Các đã khiến Lục cô nương không vui.
Diệp Phàm nghe vậy trong đôi mắt lóe lên tia lạnh lùng, nhưng sự tình hắn trải qua cũng rất nhiều, lúc này nếu đôi co đạo lý với Bách Phượng Các, đối phương rõ ràng sẽ chủ lớn lấn khách. Mục tiêu của hắn là huyết mạch Đế Long, các sự tình khác tạm gác lại một bên.
Nghĩ như vậy Diệp Phàm cao giọng nói:
- Diệp Phàm này thật buồn cười, mang theo nữ nhân đến đây chưa tính, còn ngay trước mặt nàng cùng đám nam nhân tranh đoạt một nữ nhân khác.
Mộng Vô Cực khinh thường giễu cợt, thanh âm không ℓớn, nhưng Huân Y chắc chắn nghe thấy được.