Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 347 - Chương 347: Đội Hình Học Phủ

Chương 347: Đội Hình Học Phủ
Chương 347: Đội Hình Học Phủ
canvasa1c3470.pngMộng Vũ nghe vậy không khỏi sững sờ, đề nghị này quá phận sao? Không, một chút cũng không quá phận, ngược ℓại nàng cảm giác mình đang nằm mơ, đừng nói hai năm sau không đạt tới Cương Thể cảnh Diệp Phàm muốn thân thể nàng, dù hắn hiện tại muốn nàng ngay ℓập tức, nàng cũng không khả năng cự tuyệt.

Ngược ℓại Diệp Phàm cho nàng cơ hội mạnh ℓên, sau hai năm, nàng có thể tự do, hơn nữa còn dựa vào tu vi Cương Thể cảnh để giành được tự do, đây ℓà ân huệ ℓớn đến mức nào, Diệp Phàm đối với nàng coi như ân tái tạo, có một ℓoại cảm giác hạnh phúc không chân thực ℓen ℓỏi trong tâm trí nàng.

- Còn có một võ kỹ ℓà võ kỹ Trường Tụ, phối hợp với vũ đạo của ngươi, đủ để vô hình giết người, nhưng về phương diện võ kỹ, ta hi vọng ngươi dành ra một chút thời gian.

canvasa1c3471.pngTiềm Long phong chỉ thu nhận đệ tử có tư chất đặc thù, Diệp Phàm không muốn phá quy củ, cho nên sắp xếp Mộng Vũ ở Phượng Minh phong.

Diệp Quỷ cơ bản không xuất thủ, mà trái lại Đạo Phủ và Linh Phủ, có lẽ không có cường giả có khả năng đánh với Diệp Phàm, nhưng số lượng cường giả rất nhiều, trong đó không thiếu cường giả am hiểu chiến đấu theo đội.

Vòng đấu hỗn hợp nhất nhị tinh nếu so với chiến đấu đoàn đội, bọn họ nhất định sẽ không thua.

Diệp Phàm có được thực lực một chọi năm không sai, đây chẳng qua là nhằm vào một đội ngũ bình thường, cho dù là đội ngũ Đãng Thiên Nhai cũng chỉ là Đãng Thiên Nhai mạnh hơn một chút mà thôi.
Mà thi đấu hỗn hợp không giống nhau, năm người cũng là tồn tại cường đại nhất trong hàng đệ tử nhất tinh nhị tinh của mỗi học phủ, Thiên Phủ chung quy là kém một chút.

Hai ngày sau, Diệp Phàm hầu như đều khai thông kinh mạch cho Huân Y, dưới nguyên lực thần văn, thương thế của Huân Y khôi phục với tốc độ kinh hoàng, cuối cùng Ngô Hoa cực kỳ hào phóng giao cho Diệp Phàm một đan dược chữa thương Lục phẩm, thân thể Huân Y triệt để khôi phục.

Nhìn dáng vẻ đau lòng của Ngô Hoa, Diệp Phàm nghi ngờ rằng lần này vì đoạt danh hiệu đệ nhất, Thiên Phủ đã dốc hết vốn liếng.
Trận đấu hỗn hợp diễn ra như đã hẹn, bốn học phủ lớn nhao nhao chạy tới hội trường, rất nhanh, ánh mắt tất cả đệ tử bắt đầu dò xét đội ngũ của các học phủ khác.

- Đội hình Thánh Phủ quá mạnh, Đại Tiểu Vương Mộng Vô Cực và Đãng Thiên Nhai dẫn đội, còn có Tử Linh, Ngô Cuồng, Triệu Hoài, nhất là Triệu Hoài, bị Diệp Phàm loại bỏ, thực lực chân thật còn chưa được phát huy, công pháp của hắn Mộc thuộc tính, chiến đấu theo đội tuyệt đối là hủy diệt tính khống chế.

- Đúng vậy, còn có boomerang của Ngô Cuồng, có được chiến sĩ phong tỏa Đại Tiểu Vương, Ngô Cuồng có thể phát động công kích mà không cần phòng ngự, một khi boomerang tiến vào trạng thái, tuyệt đối là cường đại không cách nào ngăn cản.
Trong viện chỉ còn lại một mình Mộng Vũ lẳng lặng nhìn trời. Lần đầu tiên nàng phát hiện không khí dưới bầu trời này cũng có thể trong trẻo như thế, rõ ràng khiến người ta quyến luyến, khiến người ta nhịn không được mê say. Đây mới là dáng vẻ của người sống, Mộng Vũ, vận mệnh của ngươi thay đổi từ đây.

. . .

Thời gian nghỉ ngơi ba ngày, đệ tử của bốn học phủ lớn đều dạo chơi toàn bộ Thánh Thành hết một lượt, đương nhiên, trong đó không thiếu tranh đấu nhưng đều trong phạm vi có thể khống chế được.
Đệ tử học phủ khác chướng mắt đệ tử Thiên Phủ, đệ tử Thiên Phủ nhiệt tình mà bị hờ hững.

Gần sát vòng thi đấu hỗn hợp, đệ tử các học phủ xích mích cũng ngày càng nhiều, chủ đề bàn tán chủ yếu là mạnh yếu của vòng thi đấu hỗn hợp. Đệ tử Thiên Phủ sùng bái Diệp Phàm mù quáng, bọn họ tin tưởng vững chắc Diệp Phàm có thể dẫn đầu Thiên Phủ đi đến đệ nhất, đệ tử Thánh Phủ tự nhiên không phục.

Thậm chí đệ tử Đạo Phủ, Linh Phủ cũng coi thường Thiên Phủ. Thiên Phủ có thể lên đài cũng chỉ có Diệp Phàm, Diệp Tàn, Huân Y. Hết lần này tới lần khác Huân Y còn bị thương nặng, Đại Lực mặc dù không tệ, nhưng lúc ấy bị Mộng Vô Cực dùng thiên phú Linh Cương đánh bại, nhưng không có người nhìn ra chỗ đáng sợ chân chính của hắn.
- Có thể gặp được công tử, là nô tỳ may mắn!

Mộng Vũ chân thành nói, dù nàng không biết tại sao Diệp Phàm nhất định bắt nàng trong thời gian hai năm tu vi đạt tới Cương Thể cảnh. Nàng cũng không biết Diệp Phàm cần dòng máu của nàng để làm gì, nàng chỉ biết Diệp Phàm đối với nàng có ân tình, làm người nên có ơn tất báo.

Diệp Phàm thản nhiên nhẹ gật đầu, tiếp theo căn dặn nàng một chút rồi đi về nghỉ.
Sau vòng thi đấu hỗn hợp là giải đấu thử thách, sau giải đấu thử thách thì Tứ phủ võ hội sẽ kết thúc. Ba ngày nay cũng là quá trình đệ tử Đạo Phủ và Thánh Phủ điên cuồng theo đuổi nữ đệ tử Linh Phủ, coi như ngày sau cách xa nhau ngàn dặm, có thể trong thời gian cuối cùng âu yếm, phát sinh một chút chuyện mà tất cả mọi người ưa thích cũng không uổng đi ra chuyến này.

Ở đại lục Thiên Phủ, nữ tử thế tục có lẽ rất xem trọng trinh tiết nhưng ở thế giới Võ tu, phương diện này ngược lại phải xem người, ít ra nhiều nữ đệ tử Linh Phủ cũng không quá để ý cái này, có thể phát sinh một ít chuyện với đệ tử Thánh Phủ và Đạo Phủ, cho dù là một đêm hoan hảo, các nàng cũng sẽ không phản đối.

Đệ tử Thiên Phủ tự nhiên bị gạt ra ngoài, không ít nam đệ tử mặc dù có ý với nữ đệ tử Linh Phủ, nhưng bọn họ cũng có tôn nghiêm bản thân, vòng đấu nhất tinh nhị tinh, hoặc Thiên Phủ bị ba học phủ còn lại giẫm đạp, hoặc Thiên Phủ giẫm đạp ba học phủ còn lại, loại mâu thuẫn này dẫn đến xung đột là tất nhiên.


- Tử Linh càng không cần phải nói, dưới chủy thủ của nàng, còn không ai có thể an toàn xuất thủ, chỉ cần có nàng, chiến sĩ tầm xa của đội ngũ khác hầu như vô dụng.

canvasa1c3472.png- Cái này ngươi không biết đâu, Nam Cung ℓà họ mẹ của nàng, Bắc Cung ℓà họ của ba nàng.

- A, các ngươi nhìn Thiên Phủ, đó ℓà . . . Huân Y?

- Huân Y cũng tham chiến sao? Sao có thể, hình như hoàn toàn khôi phục, nếu vậy, ℓần này thực ℓực Thiên Phủ không thể khinh thường.

- Ngay cả Mộng Vô Cực cũng có thể kích thương thực ℓực, thích khách của ba học phủ có ℓẽ căn bản không có biện pháp ℓàm khó được nàng!

Bình Luận (0)
Comment