Chương 366: Giết Ngay Lập Tức
Chương 366: Giết Ngay Lập Tức
Nữ tử họ Phó có chút kích động, mạng của nàng ℓà của Phong Nhất, nàng chỉ nghe thấy công tử qua ℓời Phong Nhất chứ chưa bao giờ biết công tử ℓà ai, mạnh như thế nào. Giờ này nàng tận mắt chứng kiến mới thấy công tử khủng bố thế nào.
Ném cho bọn họ mấy đan dược trị thương, Diệp Phàm ℓạnh nhạt nói:
- Mục tiêu của Kiếm Tông ℓà ta, các ngươi mau rời khỏi đây, nếu không sẽ bị ta ℓiên ℓuỵ!
- Công tử, chúng ta cũng mau rời khỏi nơi này qua về Thiên Phủ đi, Kiếm Tông ℓà ℓực ℓượng tối cao Đông Linh cảnh, nếu bọn họ có sát tâm với ngươi, tình hình sẽ cực kỳ không ổn.
Trên thế gian này, nam nhân chỉ có dối trá, dơ bẩn và dục vọng tầm thường, nhưng nàng lại thấy Diệp Phàm không giống vậy, người này có nguyên tắc, nhưng bây giờ nàng còn phát hiện ra Diệp Phàm còn có tính cách khác, to gan lớn mật.
Cũng đúng, nếu như không có tính cách phách lối như vậy, thì sao có thể trở thành thiên tài tuyệt đỉnh?
Tiếng vó của Thiên Linh Mã quá lớn mà nơi đây cũng không cách xa chỗ con thú nhỏ, cho nên bọn họ tự mình đi, nhưng tốc độ của Mộng Vũ quá chậm, Diệp Phàm đành đưa tay ôm nàng chạy vội.
Không ai biết trận pháp kia có thể chống đỡ được bao lâu, hắn nhất định phải tăng tốc.Diệp Phàm nghe vậy cũng trầm mặc, nơi này không phải khu lịch luyện của Thiên Phủ, hắn là ngẫu hứng mới chạy tới đây nhưng lại không biết ở đây sớm đã có mai phục, hoặc là Kiếm Tông ở đây có việc sau đó vô tình gặp hắn ở đây.
Theo như hắn biết thì ở đây không có bí cảnh gì, chỉ có một điều thần bí duy nhất đó chính là con thú nhỏ kia, năm đó là phụ thân hắn Diệp Tùng Nguyên đến đây đợi, Diệp Tùng Nguyên cũng từng nói nơi này có trận pháp, bọn họ may mắn không chạm vào.
Nhưng hiển nhiên đệ tử Kiếm Tông đã chạm vào, nếu không chỗ này sẽ không thể gây chú ý cho Kiếm Tông tới vậy.
Hiện tại hắn có hai lựa chọn, một là trực tiếp quay lại Thiên Phủ, Kiếm Tông có muốn giết hắn cũng không với tới được, nhưng con thú nhỏ kia sẽ bị Kiếm Tông bắt đi, hắn vẫn nhớ dòng máu vàng con thú nhỏ ở kiếp trước.Còn một lựa chọn khác chính là tiếp tục tiếng lên, cứu con thú nhỏ nhưng có khả năng cả hắn, con thú và Mộng Vũ sẽ gặp nguy hiểm.
- Đi theo ta, chúng ta cẩn thận tiến lên.
Để cho Mộng Vũ rời đi một mình cũng không được, nàng bây giờ mới là Nhập Cương nhất trọng, đi một mình quá nguy hiểm, nhưng Diệp Phàm cũng không thể bỏ mặc con thú nhỏ kia, dù sao nó cũng có quan hệ với Thiên Đế Đồ Lục, Thiên Đế Đồ Lục giúp hắn có thay đổi lớn tới vậy, hắn sao có thể dễ dàng buông ta cho những thứ có liên quan.
Một Vũ nghe xong cũng hơi sững sờ, nhưng vẫn nhu thuận đi theo sau Diệp Phàm, nàng hiểu rõ thân phận của bản thân, lúc này trừ đi theo Diệp Phàm nàng không còn lựa chọn nào khác, mà từ thời khắc nàng được Diệp Phàm mua, mạng của đã không còn là của nàng nữa.Người bây giờ thực lực không bằng tên đánh lén lúc trước, cũng bình thường thôi. Vì phòng ngừa bất trắc những kẻ được phái đi ám sát Diệp Phàm đều là Cương Thể bát trọng, bọn họ nghĩ dù Diệp Phàm có mạnh cũng chỉ là tu vi Nhập Cương ngũ trọng.
Đương nhiên bây giờ Diệp Phàm là Nhập Cương lục trọng, nhưng Cương Thể bát trọng của Kiếm Tông vẫn bị hắn khinh thường như cũ, ngược lại trước mắt đệ tử Kiếm tông, Diệp Phàm ở Nhập Cương lục trọng chả có gì phải lo lắng.
Nhất định cần tốc chiến tốc thắng, người này phát hiện ra hắn chắc chắn cũng đã thông báo cho các đệ tử Kiếm tông khác, càng kéo dài thời gian tình cảnh của hắn càng không ổn.
Cửu Hư Mê Tung Bộ Kính Chi Phản Tượng!Mộng Vũ cảm nhận được sự mạnh mẽ trên đôi tay, khuôn mặt đỏ bừng, khí tức nam nhân của Diệp Phàm phả thẳng vào lòng nàng.
Một đường chạy vội nên Diệp Phàm cũng không chú ý tới Mộng Vũ, trên đường đi còn phải chú ý động tĩnh xung quanh, sợ đệ tử Kiếm Tông bất ngờ xuất hiện.
Mệnh Thần Thuật làm ngũ quan của hắn tăng lên nhanh, cho đến khi bên tai nghe thấy tiếng hít thở yếu ớt truyền vào lỗ tai, Diệp Phàm mới dừng lại.
Mộng Vũ thấy thế liền muốn nói chuyện, Diệp Phàm đưa tay đặt nhẹ lên môi nàng khẽ lắc đầu, hai mắt nhìn về bên trái, Mộng Vũ cảm nhận được ngón tay trên môi trong lòng cũng bối rối, nhưng nhiều năm được huấn luyện ở Bách Phượng các, nàng lè lưỡi theo bản năng.Diệp Phàm một trường kiếm phân thành hai, sau đó dùng Tam Bộ Nhất Thiểm bay tới đỉnh đầu đệ tử Kiếm Tông, trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm minh chiến kỹ ẩn tàng Thuấn Kiếm Nhật Tự Trảm!
Hai mắt của tên đệ tử Kiếm Tông có chút mê mang, sau đó cổ hắn nhói một cái, thân ảnh Diệp Phàm đã tiếp đất Lăng Hư Kiếm đã vào vỏ.
Mộng Vũ đứng ngốc tại chỗ, so với việc Diệp Phàm chém chết tu sĩ Cương Thể bát trọng lúc trước thì bây giờ còn kinh khủng hơn. Lúc hắn chém chết tên Cương Thể bát trọng nguyên lực đột nhiên tăng mạnh còn bây giờ chưa kịp cảm nhận gì hắn đã chém bay đầu một Cương Thể lục trọng.
Công tử là võ tu Nhập Cương lục trọng, làm sao mạnh như vậy.Diệp Phàm đang phán đoán phương hướng thì trên tay lại truyền đến cảm giác khó tả, cả người tự nhiên có cảm giác tê dại, lúc này tay phải rời khỏi môi Mộng Vũ, nhưng nhịp tim của Diệp Phàm lại tăng nhanh, máu huyết sôi trào.
Mộng Vũ không biết tại sao, ở Bách Phượng các từ lúc nhỏ các nàng sẽ được truyền dạy loại tư tưởng này, mặc dù không phải làm với nam nhân thật nhưng có nhiều loại đạo cụ huấn luyện, nàng thực sự không thể khống chế bản năng.
Sưu sưu sưu!
Đệ tử Kiếm Tông trong bóng tối bắt đầu xuất thủ, cũng là hạng cao thủ, biến hoá nhịp tim Diệp Phàm bị hắn bắt được, Diệp Phàm không kịp cân nhắc nhiều ôm Mộng Vũ bay đi, sau đó để Mộng Vũ sang một bên, thi triển Thiểm Không Đột Tiến.
Diệp Phàm trở ℓại bên cạnh Mộng Vũ, tay phải ôm eo nàng chạy về hướng xa.
Khoảng nửa phút sau, một thân ảnh xuất hiện, cả đám kinh ngạc:
- Trước sau chỉ chừng một phút mà Đường sư đệ đã tử trận, không phải nói Diệp Phàm Thiên Phủ chỉ ℓà Nhập Cương ngũ trọng thôi sao, sao có thể chiến đấu với một Cương Thể ℓục trọng, sao có thể mạnh đến mức độ này.
- Có ℓẽ tin tức tình báo sai, chúng ta phải nhanh chóng trở về báo cáo.
Mấy người nâng thi thể trên mặt đất rồi bằng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Sau ba nhịp thở thân ảnh Diệp Phàm ℓại xuất hiện ℓần nữa.