Chương 412: Thiên Phủ Biến Hóa
Chương 412: Thiên Phủ Biến Hóa
Mộng Vũ ở giữa đi ℓại rất nhiều ℓần, bảy tháng, Diệp Phàm đã biến mất ℓâu như vậy khiến Mộng Vũ có chút mê mang, Diệp Tàn và Diệp Quỷ cũng không có vì nàng ℓà tỳ nữ của Diệp Phàm mà an bài cho nàng bất cứ việc gì, nàng giống như khôi phục tự do vậy.
Nếu Diệp Phàm thật sự chết đi, sẽ không có ai trông chừng nàng thì nàng thật sự trở thành một người tự do, thế nhưng ngược ℓại nàng cảm thấy có chút cô đơn, bởi vì đột nhiên nàng phát hiện bản thân mình bình thường chỉ có mỗi Diệp Phàm quan tâm nàng, những nam nhân khác đều ℓà thèm muốn mỹ mạo của nàng.
Thời điểm Diệp Phàm ở đây không người nào dám có ý nghĩ xấu với Mộng Vũ, cho dù có cũng chỉ giấu ở trong ℓòng, thế nhưng hiện tại Diệp Phàm đã mất tích suốt bảy tháng.
Sau bốn tháng cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Phàm đã chết, dù sao nếu có biện pháp đi ra thì sau bốn tháng đã sớm đi ra rồi. Hơn nữa nghe nói thời điểm Diệp Phàm tiến vào Táng Thần thâm uyên cả người đã mang trọng thương, từ nơi cao như vậy ngã xuống coi như ở dưới ℓà nước cũng không thể nào sống được.
Nếu nói từ độ cao như vậy rơi xuống nước nếu không mở ra Trương Lực đặc thù trên mặt nước làm điêu kiện tiên quyết thì cũng không khác gì mỳ sợi rơi xuống mặt nước, so với rơi xuống mặt đất cũng không có gì khác biệt.
Huống chi trạng thái Diệp Phàm trọng thương như vậy, dù cho là thần cũng sợ là chết chắc.
Còn bên kia mấy người Diệp Tàn cũng ít xuất hiện trước mặt mọi người, theo thời gian phong quang Tiềm Long Phong giống như chậm rãi ảm đạm xuống, một đời phong mang che trời, trong miệng đệ tử nhị tinh Diệp Phàm coi như là thần, chết rồi thì cái gì cũng mất.
Ngược lại trong hàng ngũ đệ tử nhất tinh, Hỏa Thích trở thành lãnh tụ mới, người này vô cùng cuồng ngạo, mỗi ngày đều có bộ dáng khinh thường người trong thiên hạ, nhưng loại thần thái này lại khiến không ít đệ tử tôn sùng.Đám người Diệp Tàn xác thực không biết chuyện này, sau khi bọn họ trở về liền gói ghém lương khô đi vào mật thất bế quan tu luyện, ba tháng đó căn bản ba người bọn họ không bước ra ngoài nửa bước, Đường Linh tất nhiên biết chuyện này nhưng cũng không muốn đi quấy rầy ba người họ bế quan. Lạc Tiểu Hi sau khi nghe Mộng Vũ là tỳ nữ của Diệp Phàm liền muốn đi bênh vực Mộng Vũ, nhưng nghĩ đến thực lực của Hỏa Thích nên chỉ đành yên lặng.
Buổi tối Diệp Phàm và Huân Y về đến Thiên Phủ ngoại trừ đệ tử thủ vệ ra thì căn bản không kinh động đến bất kỳ kẻ nào, trước tiên hai người đến tiểu viện của Dương Thương.
Dương Thương sau khi thấy Diệp Phàm vui đến mức khóe miệng kéo đến mang tai, nhất là thời điểm biết được tu vi Diệp Phàm đã đạt đến Cương Thể Cảnh lại càng hưng phấn, khiến cho trong lòng Diệp Phàm cũng có chút ấm áp.
Dương Thương cũng không hỏi Diệp Phàm đã trải qua chuyện gì, dưới đáy vực sâu Táng Thần thâm uyên có cái gì, hắn biết rõ Diệp Phàm và Huân Y nhất định đã thu được kỳ ngộ của bản thân, trong lòng không khỏi cảm thán. Đây chính là Vương Thể bá đạo, dù cho chỉ là một chút tàn hồn đại năng lưu lại truyền thừa nhìn thấy vương thể cơ bản cũng không thiết lập khảo nghiệm trực tiếp truyền thừa.Cho nên ở Thiên Vũ đại lục càng là người có tư chất thiên tài nghịch thiên càng thích đi vùng cấm địa tìm kiếm cơ duyên truyền thừa, bởi vì phàm là truyền thừa đại năng lưu lại đều để cho võ kỹ hoặc hậu thế của mình. Đối với các Truyền Thừa Giả thì tư chất càng tốt càng không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Ngược lại nếu tư chất càng kém càng không thể tiếp cận địa phương này, chỉ cần sơ ý một chút liền thân tử đạo tiêu.
Thế giới này vốn dĩ bất công, từ quyết định ra đời, nhân định thắng thiên, vĩnh viễn đều là số ít người, hoặc là võ tu tư chất càng kém chỉ biết hò hét thì họ vĩnh viễn cũng không biết thiên tài tư chất tốt rốt cuộc có bao nhiêu cơ duyên.
Cái thế giới này chính là trao thứ tốt nhất cho người từ khi sinh ra đã có tư chất tốt, mà người tư chất kém vĩng viễn chỉ có thể bị giẫm dưới chân kẻ khác, tử tôn hậu bối của hắn mãi mãi là người ở tầng dưới chót. Nên nếu có một ngày một người võ tu tư chất kém thành công, có thể một câu nhân định thắng thiên liền đủ để khiến cho đám người chấp nhất đến đáng thương kẻ trước ngã xuống kẻ sau tiến lên dùng sinh mệnh để đổi lấy cơ duyên.- Nhìn nhị tinh đệ tử các ngươi ngu muội, tỉnh lại đi, thời kỳ huy hoàng đã qua rồi. Bây giờ là thời đại nhất tinh đệ tử, cái gì mà Bá Vương, cái gì mà Tử Thần, ta liền hỏi ngươi bây giờ Mộng Vũ bị Hỏa Thích chúng ta ngăn ở trụ sở không dám đi ra, người Tiềm Long Phong đang ở đâu?
- Bá Vương bọn họ có kẽ căn bản còn không biết chuyện này, bọn họ là võ si, chuyên tâm tu hành, ngày thường còn không bước ra khỏi Tiềm Long Phong, các ngươi cho rằng cưởng giả chân chính cũng dùng loại thủ đoạn hạ lưu thế này để thu hút sự chú ý sao? Chờ xem, một khi Vương Tọa chúng ta trở về nhất định sẽ cho tên Hỏa Thích kia đẹp mặt.
- Hỏa Thích chúng ta căn bản không sợ, cứ để Vương Tọa các ngươi tới, còn có Bá Vương, Tử Thần gì cũng đều đến đây, tới một người đánh một người.
…Đệ tử Thiên Phủ tất nhiên cũng không đồng nhất.
- Cũng do Vương Tọa mất tích, nếu không nào có chuyện Hỏa Thích đến tranh phần.
- Cả ngày Vương Tọa Vương Tọa, hắn cùng lắm cũng chỉ tu hành ở Thiên Phủ hơn một năm mà thôi, bây giờ hắn căn bản cũng không phải là đối thủ của Hỏa Thích.
- Hừ, Hỏa Thích thì tính là gì chứ, hắn còn không sánh nổi một đầu ngón tay của Vương Tọa, Bá Vương cũng có thể nghiền ép hắn.Mà Hỏa Thích cũng đã nói thẳng rằng Diệp Phàm từng là đối thủ của hắn nhưng hiện tại chẳng là cái thá gì, đồng thời hắn làm ra sự tình cực kỳ khiêu khích đó là theo đuổi Mộng Vũ.
Phương pháp theo đuổi Mộng Vũ của người này cực kỳ dứt khoát trực tiếp tuyên bố nhiệm vụ, cho người ta truyền tín cho Mộng Vũ tuyên bố muốn nàng đi tới trụ sở của hắn vì hắn múa một đoạn.
Tất nhiên Mộng Vũ không thèm để ý, lập tức khiến cho Hỏa Thích vô cùng khó chịu, nhiều lần đến thẳng Phượng Minh Phong tìm Mộng Vũ gây phiền phức, cũng may ở đây là Thiên Phủ, hắn cũng không dám trắng trợn quá mức nhưng lời nói của hắn cũng không dễ nghe.
Đối với Thiên Phủ mà nói đây là một sự kiện thú vị, đây là tân sinh thay mặt vương giả phát khiêu chiến với lão sinh thay mặt vương giả.
Đây chính ℓà hiện thực đẫm máu khiến cho không người nào thể phản bác.
Dương Thương tất nhiên cũng hiểu rõ, hắn cũng ℓà một phần tử ở trong thùng thuốc nhuộm này, tại thời điểm hắn không biết Diệp Phàm ℓà vương thể vốn không để ý Diệp Phàm, mà giờ khắc này hắn cảm thấy tất cả cơ duyên của Diệp Phàm xảy ra cũng bởi vì hắn ℓà vương thể, chỉ đơn giản như vậy.