Chương 435: Huyết Hận Ngập Trời
Chương 435: Huyết Hận Ngập Trời
Bọn họ tin việc huyết tế vừa bắt đầu Diệp Phàm chắc chắn không thể giữ nổi bình tĩnh, dù sao cũng ℓà người trẻ tuổi, xúc động ℓà chuyện đương nhiên. Với độ tuổi này nhiều khi nhiệt huyết sẽ ℓấn át ℓý trí.
Ba người Diệp Phàm ℓặng ℓặng đứng xem, bức tượng đá gãy tay vẫn đứng sừng sững ở kia, phía dưới tế đàn có hai ngàn đệ tử Thiên Phủ đang tuyệt vọng ngồi dưới đất, trong mắt bọn họ ℓà thâm cừu đại hận, ℓà sự tuyệt vọng hoảng sở, không cam chịu và một chút khẩn cầu.
Trong hai ngàn đệ tử có người ℓà đệ tử Linh Phong, Phượng Minh Phong, Địa Phong, Thiên Phong, có cả những người Diệp Phàm nhìn quen mắt.
Cũng may bằng hữu thực sự của Diệp Phàm ở Thiên Phủ không nhiều, cho nên giờ phút này sự đau đớn không ℓàm tê ℓiệt bản thân hắn. Không có Bạch Kinh Ngữ, Huân Y trong đám người này, ℓòng hắn cũng thở dài một hơi, nhưng mặt Diệp Quỷ thì ℓại cực kỳ khó coi.
Diệp Phàm nhìn theo hướng Diệp Quỷ đang nhìn, hai nữ tử xinh đẹp ở trong tầm mắt họ ℓà Hoa tỷ muội của Vương gia, Diệp Quỷ không có tình cảm nam nữ gì với các nàng nhưng trong ℓòng Diệp Quỷ các nàng cũng quan trọng.
- Tam đệ, không nên kích động!
Diệp Phàm vội vã trấn an tâm tình Diệp Quỷ, hắn có thể hiểu cảm giác của Diệp Quỷ bây giờ, giữ được ℓý trí ℓà điều vô cùng khó khăn. Nếu như đó ℓà Huân Y thì giờ phút này có ℓà Diệp Tàn hay Diệp Quỷ cũng chả ngăn nổi hắn. Vì Huân Y mà Diệp Phàm có thể ℓàm tất cả.
Nếu không phải phụ thân của Dương Thiệu Đế là cường giả Hư Cương, đệ nhất cường giả của Kiếm Tông, bọn họ sớm đã phế chức thiếu chủ của Dương Thiệu Đế.
- Hừ, tông chủ, trong tông còn có việc, loại trò xiếc trẻ con này ta không xem nổi.
Vị Thái Thượng trưởng lão này không nhịn được lên tiếng nói thẳng, trên mặt còn khó chịu vô cùng.
Dương Nhất Kiếm nghe vậy mặt cũng khó coi vô cùng, đủ loại hành vi của Dương Thiệu Đế đã làm cho hắn thất vọng, không thể nói kế hoạch của Dương Thiệu Đế đúng là hết chỗ chê, nhìn đâu cũng thấy có thể kiểm soát người khác. Nhưng cuối cùng đều là giả.Cái hắn nhiều nhất chính là thời gian.
Ở một chỗ khác, sắc mặt Dương Nhất Kiếm và những trưởng lão Kiếm Tông đã âm trầm đến không thể nhìn nổi, có thể nói thanh danh của Kiếm Tông ở Đông Linh cảnh bây giờ đã thối nát, tất cả là do lần huyết tế này mà ra.
Nếu bắt được đám Diệp Phàm thì còn dễ ăn nói, thế mà đã mấy ngày rồi, chả thấy tăm hơi đám người Diệp Phàm đâu, lần huyết tế này Kiếm Tông đã đồng ý với Thiên Ma Tử, căn bản cả thiên hạ không cần thiết biết chuyện này, Kiếm Tông cũng không cần phải tham dự vào đây.
Hiện tại thì hay rồi, bọn họ không những thành chủ mưu, mà đến một cọng lông của Diệp Phàm cũng không bắt được, đây là chủ ý của Dương Thiệu Đếm tên Dương Thiệu Đế này từ lúc diệt Thiên Phủ tới giờ đã làm mất hết cả vốn lẫn lãi của Kiếm Tông, hỏi mấy Thái Thượng trưởng lão làm sao có thể cao hứng được?Diệp Phàm là người ích kỷ, giống như bây giờ hắn chả có chút tình cảm với đôi tỷ muội Vương gia này, cho nên hắn sẽ khống chế bản thân, nhưng nếu là Huân y hắn biết không cứu nổi hắn cũng vẫn sẽ cứu, kết cục cũng chỉ là chết mà thôi, cùng lắm là phụ lòng đám Dương Thương.
Người chứ đâu phải thần, Diệp Phàm bây giờ lại trở thành kẻ đứng xem, cho nên hắn sẽ không để Diệp Quỷ đi chịu chết, nếu Diệp Quỷ khăng khăng muốn đi, hắn sẽ dùng biện áp cưỡng chế Diệp Quỷ.
- Đại ca, các nàng là bằng hữu của ta…
- Ta biết, nhưng ngươi không thể vứt bỏ tất cả chỉ để cứu các nàng, ta hiểu nỗi thống khổ của người, nhưng ngươi không thể đi chịu chết vô ích. Nếu hôm nay người ở trên đó là Vệ Linh ta cũng sẽ ngăn nhị đệ lại, nhưng ta không dùng biện pháp cưỡng ép hắn, vì kết quả thế nào thì hắn và Vệ Linh cũng sẽ được đoàn tụ dưới hoàng tuyền, nhưng các nàng và ngươi đâu đến mức phải chết vì tình yêu.- Cứu làm sao được?
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Diệp Quỷ nghiêm túc nói, nếu có thể cứu thì Diệp Phàm sẽ chả do dự gì, dù chỉ là một phần vạn xác suất thành công hắn cũng không chút do dự. Nhưng cứu không được, hơn nữa chỉ cần trận pháp của tế đàn mở ra bọn họ sẽ bị bắt.
Vì che giấu tung tích, đến cả Đại Đế Diệp Phàm còn không mang, Ma Long kia có thể dễ dàng bắt bọn họ lại, như vậy thì có chạy đường trời.
Cho nên việc cứu người này. Bọn họ căn bản không làm nổi, bọn họ đến đây chỉ để nhắc nhở bản thân có bao nhiêu sự bất lực, yếu kém, cũng muốn ghi nhớ huyết hận ngập trời của hai ngàn người này, nó như một vết thương mãi mãi khắc vào lòng.Diệp Phàm nhàn nhạt nói:
- Cho nên ta sẽ không để ngươi đi, chết vì tình yêu ta còn hiểu được, nhưng ta không cho phép ngươi xem thường sinh mệnh của bản thân như vậy, ngươi không thể đi. Đừng quên Phong chủ đã chết, Dương lão cũng chết, còn mấy ngàn đệ tử đã hi sinh, bọn họ dùng mạng để bảo vệ mạng của chúng ta, ngươi không được chà đạp mạng ngươi như vậy.
Nói xong, Diệp Phàm đặt tay trên vai Diệp Quỷ, hai mắt nghiêm túc nhìn hắn. Diệp Quỷ hai mắt đầy sự thống hận, nhưng lại tràn ngập cả sự bất lực. Hắn cũng hiểu ra hắn không thể chết, Bạch Khinh Ngữ, Mộng Vũ, Lạc Tiểu Hi, trưởng lão, viện trưởng còn vô số đệ tử tự bạo đang ở trên trời nhìn theo bọn họ.
Diệp Quỷ từ từ bình tĩnh lại, ở đằng xa Thiên Ma Tử đứng lẳng lặng trên cánh tay bức tượng đá, nửa canh giờ đã qua, hắn có thể huyết tế rồi. Chỉ cần huyết tế xong hai ngàn người này toàn bộ Đông Linh cảnh sẽ chỉ còn lại một cái phong ấn nữa. Chỉ có điều hắn chưa biết cái phong ấn cuối cùng này ở đây, nhưng không cần vội, chỉ cần lục tung cả cái Đông Linh cảnh này hắn sẽ tìm được thôi.Thế nhưng đôi tỷ muội Vương gia này đối với Diệp Phàm mà nói không thể sánh bằng Huân Y, cho nên hắn không thấy đau lòng mấy, một bên không tình cảm và một bên vô cùng trân quý, đương nhiên hai bên không thể giống nhau.
- Đại ca, ta muốn đi cứu các nàng.
Diệp Quỷ cắn răng nói, nói yêu thích thì không phải nhưng cũng là những bằng hữu hắn yêu quý, hơn nữa hai nữ nhân này đối xử với hắn rất tốt. Trong mắt Diệp Quỷ nếu phải chọn nữ nhân để chung sống thì hắn sẽ chọn tỷ muội Vương gia này, một phần vì hắn cũng chả có hứng thú với tình yêu.
Hắn biết rõ khi người khác đối tốt với hắn, thì hắn cũng cần đối tốt với người khác.
Kết quả Kiếm Tông mất cả chì ℓẫn chài, thanh danh cũng chả còn, tài nguyên cũng mất hết, diệt Thiên Phủ ℓà thật. Cuối cùng ℓợi nhất chỉ có Thánh Phủ.