Chương 440: Hội Tụ Tại Kiếm Thành
Chương 440: Hội Tụ Tại Kiếm Thành
- Các ngươi muốn báo thù sao?
- Muốn!
- Dù ℓà phải đánh đổi mạng sống.
- Nếu đã vậy thì sau này việc huấn ℓuyện, nhiệm vụ đều do Phong Nhất quyết định, ℓời hắn nói giống như ℓời ta nói, cho dù bắt các ngươi đi chết cũng không được từ chối.
- Vương Toạ yên tâm, dù phải chết bọn ta cũng phải tới được Siêu Phàm Cảnh.
- Đúng, chỉ cần có thể báo thù, dù chết chúng ta cũng không sợ.
- Được, Phong Nhất, nói cho bọn họ biết địa điểm tu luyện đầu tiên.
Diệp Phàm gật đầu, nhìn mọi người rồi cao giọng nói.Nhưng tài nguyên tu luyện đều giao lại cho Phong Nhất, sau đó còn đưa Hằng Vẫn Thiên Hà Thuỷ để cho hai mươi sáu người Phong Vân rèn luyện tư chất, bây giờ với tư chất của bọn họ lại thêm đan dược Diệp Phàm đưa, rất nhanh thôi Diệp Phàm sẽ có một nhóm thủ hạ cường đại.
Vân Nhất, Vân Lục sau khi dịch dung thì đi theo Diệp Phàm rời khỏi Hoàng Đô Sở quốc, đóng vai một đệ tử thế gia.
Bên người mà không có vài tỳ nữ thì đúng là không được chân thật lắm, Vân Nhất và Vân Lục cũng là thị nữ thiếp thân của Diệp Phàm, tu vi các nàng là Nhập Cương bát trọng, tốc độ tu luyện cũng được coi là nhanh.
Một phần cũng là vì Diệp Phàm cho bọn họ đan dược, những đan dược Diệp Phàm tu luyện được đối với mấy thế lực lớn ở Đông Linh Cảnh còn được tính là tốt hơn, lại thêm tư chất của các nàng cho nên tốc độ tu hành vẫn nhanh hơn so với người bình thường. Điều quan trọng vào những thời khắc sinh tử tu luyện có được đan dược trị liệu tác dụng quá nghịch thiên, nếu không Phong Vân đã chả đến hai mươi sáu người.Vân Nhất và Vân Lục không được coi là tuyệt thế khuynh thành, nhưng dáng người cũng thon thả động lòng, hai nữ tử duyên dáng đi theo sau Diệp Phàm, sau lưng lại có hai hộ vệ lưng đeo đao, tư thế hiên ngang hấp dẫn ánh mắt không ít người.
Diệp Tàn và Diệp Quỷ giữ im lặng giống như hai hộ vệ, quạt xết trong tay Diệp Phàm thi thoảng lắc lư, ngồi trên lưng Thiên Linh Mã nhàn nhã lên đường.
Tiến vào Đế Lâm chỉ còn một trạm nữa, chính là nơi cạnh Kiếm Tông - Kiếm Thành.
Nơi đây giống như nơi của Kiếm Tông, chỉ cần sơ hở bị phát hiện thì đúng là sống chết khó nói, cho nên mỗi cử chỉ của hắn phải tuyệt đối cẩn thận, hắn không thể để bất kì kẻ nào nhìn ra bộ dạng của hắn giống với Diệp Phàm của Thiên Phủ.- Chúng ta hiểu rõ.
- Được!
Diệp Phàm nhẹ gật đầu:
- Ta hy vọng lần sau lúc gặp lại các ngươi, các ngươi sẽ không làm ta thất vọng, chỗ đan dược này đủ để các ngươi luyện tới Siêu Phàm Cảnh, nếu không đến được Siêu Phàm Cảnh thì các ngươi vô dụng ở chỗ này.Phong Nhất nghe vậy thì đi ra ánh mắt lạnh lẽo quét nhìn bọn họ một lượt, bọn họ và những học phủ không giống nhau, từ lúc bọn họ chấp nhận đi theo Diệp Phàm bọn họ đã phải trải qua một đợt huấn luyện tàn khốc.
Lúc Diệp Phàm còn ở Thiên Phủ, bọn họ đã phải đi qua không biết bao nhiêu cấm địa do Diệp Phàm chỉ định, từng sống sót từ trong miệng của vô số thú triều, Phong Vân hai mươi sáu người, tư chất của bọn họ không phải quá mạnh nhưng cũng không thua tốc độ tu luyện của đám Diệp Phàm là mấy, không chỉ dựa vào đan dược Diệp Phàm đưa, còn dựa vào bản thân bọn họ đột phá trong những thời khắc sinh tử.
- Nơi lịch luyện đầu tiên, Hải Thú thâm uyên.
- Hải Thú thâm uyên? Không phải vùng đất chết sao?Có người kinh hô, bên trong Hải Thú thâm uyên là vô vàn Thanh Hải Thú, những con thú này không tính là quá mạnh nhưng số lượng lại rất nhiều, lại còn rất hung hãn không sợ cái chết, một khi phát hiện có người xâm phạm sẽ truy đuổi cho tới chết, có là cường giả Hợp Thánh Cảnh vào đây cũng phải đau đầu một phen.
Quan trọng là, trong này chả có thiên tài địa bảo gì, là nơi người ra chỉ cần đến sẽ phát điên.
- Ta cho các ngươi đan dược chữa thương, nhưng ý chí năng lực không đủ thì không thể tránh khỏi chết, các ngươi sẽ không thể sống sót trở về được, ta cho các ngươi cơ hội cuối cùng, nếu muốn rời đi bây giờ thì cứ đi, nếu tiếp tục thì phải hoàn thành nhiệm vụ.
- Rời đi ta cũng không trách, sinh mệnh của ai cũng đáng quý, việc báo thù cũng không cần các ngươi phải lo lắng, còn nếu muốn có tư cách làm thủ hạ của Diệp Phàm ta thì các ngươi phải từ Hải Thú thâm uyên sống sót trở về, vậy thì các ngươi mới có tư cách có được đan dược trân quý để tu luyện.Diệp Phàm cao giọng nói, ba trăm người rơi vào trầm mặc, lúc nói thì êm tai, nhiệt huyết sôi trào, nhưng khi phải làm việc ảnh hưởng tới sinh mệnh thì sao có thể thản nhiên nhận lời.
Diệp Phàm không trách bọn họ sợ chết, nhưng nếu hắn muốn phục dựng lại Thiên Phủ, hắn cần có những thủ hạ không sợ chết.
Rất nhanh ba trăm người chỉ còn hai trăm người ở lại, sau đó Diệp Phàm lại nói ra địa điểm lịch luyện thứ hai, cũng là một nơi nguy hiểm, lần này lại có thêm ba mươi người rời đi.
Đến khi nói tới chỗ lịch luyện thứ tư thì chỉ còn lại một trăm năm mươi người, những người muốn rời đi Diệp Phàm cũng đưa họ ít tài nguyên rồi để họ rời đi, còn số người ở lại dưới sự hướng dẫn của Phong Nhất tiến về cấm địa.
Lệnh bài Đế Lâm cũng không phải chỉ có những thế ℓực ℓớn mới có được, Thánh Hiền của Chí Tôn học phủ quan tâm tới tất các các cường giả trong thiên hạ, cho nên ℓệnh bài Đế Lâm một phần họ sẽ phân cho những thế ℓực ℓớn, còn một phần sẽ giống như đồ vật cơ duyên.
Mỗi ℓần Đế Lâm mở ra, Kiếm Thành sẽ vô cùng náo nhiệt, toàn bộ thế ℓực trong Đông Linh Cảnh, những người có duyên có được ℓệnh bài, kể cả những người không thể vào Đế Lâm cũng đổ về đây. Họ đợi những người trở về từ Đế Lâm xem có thể mua được đồ gì quý giá không.
Đây ℓà nguyên nhân thu hút rất nhiều Võ tu tới đây, đây giống như một yến hội, những thế ℓực ℓớn cũng có thể trao đổi đồ với nhau.
Nếu may mắn có thể tìm được đồ hợp với mình. Cho nên trước vài ngày Đế Lâm mở, Kiếm Thành vô cùng tấp nập.