Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 461 - Chương 461: Cô Nam Quả Nữ

Chương 461: Cô Nam Quả Nữ
Chương 461: Cô Nam Quả Nữ
canvasa1c4610.pngMột đạo âm thanh ℓạnh ℓùng vang ℓên, Diệp Phàm trước mắt đột nhiên xoay người, khuôn mặt anh tuấn kia hoàn toàn biến mất, thay vào đó ℓà gương mặt tràn đầy nếp nhăn tràn ngập máu tươi, da mặt bong tróc tạo nên một khuôn mặt cực kì khủng bố.

- A, quỷ a!

Lúc này Lạc Tố Tố sợ vỡ mật, nào còn bộ dáng điềm đạm đáng yêu, giờ phút này hoàn toàn giống như nữ sinh bất ℓực khiếp đảm.

canvasa1c4611.pngNhưng nữ tử kia giống như căn bản không nghe thấy, vẫn phát ra tiếng cười khủng bố hướng về phía hắn.

- A, a, được…

Lạc Tố Tố lấy lại tinh thần, khuôn mặt ửng đỏ, chưa nói tới yêu thích hay không, chỉ là giác quan của nàng đối với Diệp Phàm có chuyển biến lớn, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Phàm nàng là cảm thấy chán ghét bởi vì Diệp Phàm đùa giỡn với người của Thần Hỏa Sơn trang.

Sau khi biết rõ thân phận Diệp Phàm thì Lạc Tố Tố đã có suy đoán người Thần Hỏa Sơn Trang đã có tử thù với Diệp Phàm, mục tiêu của hắn lúc ấy rất có thể là vì bức người của Thần Hỏa Sơn Trang xuất thủ, như thế nên người này cũng không phải ti tiện như nàng nghĩ.

Hoặc ít nhiều bị mộng cảnh làm ảnh hưởng, nàng phát hiện Diệp Phàm này và thiên tài Lý Thương Ảnh ban chất khác biệt, người này cho cảm giác cực kỳ chân thực, có lẽ hắn sẽ không lựa chọn phương thức tốt nhất để giải quyết vấn đề nhưng bất luận là làm gì thì hắn đều làm bằng bản tâm của mình, không dối trá, không làm bộ.
Trên tay phải Diệp Phàm xuất hiện hỏa diễm, sau đó hỏa diễm trong tay thoát ly vô cùng kỳ diệu hình thành một cái vòng lửa, vây quanh Diệp Phàm, lấy Diệp Phàm làm trung tâm bỗng nhiên phun trào về bốn phía.

Nếu võ tu bình thường nhìn thất Diệp Phàm như thế tất nhiên vô cùng kinh hãi, đây cũng không phải ở trong phạm vi võ học, giống như đạo pháp. Đương nhiên Diệp Phàm cũng không biết Đạo Pháp như thế nào, hỏa diễm đúng là do hắn làm ra không sai, nhưng khống chế hỏa diễm của hắn là võ kỹ Khống Mệnh Thuật.

Vạn vật đều có thể khống.

Hỏa diễm quét ngang, lực lượng Huyền Cấp hoàn toàn có thể nghiền ép quỷ hồn bình thường.
Đi đến một nơi sườn núi, tay phải Diệp Phàm tạo ra một ngọn lửa sau đó nham thạch và đất đá xung quanh hắn tự động sắp xếp thành một hang động trước mặt hai người.

Lạc Tố Tố hoàn toàn ngây dại, đây là thủ đoạn gì? Đây chẳng lẽ là Đạo Pháp? Đạo Pháp mà nói tại Thiên Vũ đại lục một mực tồn tại, kỳ thật tu võ và tu đạo cũng không nói rõ bên nào mạnh yếu, nhưng có thể tin tưởng rằng đôi khi Đạo Pháp so với tu võ thì thần kỳ không ít.

Nhưng coi như Đạo Pháp cũng không làm được chuyện khống chế tinh thể như thế, rốt cuộc là trên người Diệp Phàm còn có bao nhiêu bí mật.

Diệp Phàm đi thẳng vào, Lạc Tố Tố theo sát phía sau chờ khi hai người hoàn toàn vào trong sơn động thì tay phải Diệp Phàm vung lên, nham thạch ở cửa hang tự động khép lại, chỉ để lại một khe hở để lưu thông không khí.
Sau đó Diệp Phàm lấy ra một lá cờ, đây chính là trận kỳ, hắn tùy ý nhét vào các nơi liền xuất hiện một hộ trận che đậy trận pháp, kể từ đó quỷ hồn bên ngoài cũng không có biện pháp cảm nhận được sinh khí trên người hai người.

Làm xong những việc này không ít trận kỳ trong tay Diệp Phàm tự động bay lên xuyên qua tầng nham thạch cửa động bay ra bên ngoài, tầng nham thạch kia tự động mở ra một cái lỗ.

Ở bên ngoài trận kỳ tùy ý rơi xuống, rất nhanh hình thành một trận pháp giám sát cỡ nhỏ.

Tay phải Diệp Phàm hướng về phía trước một chút, một cái hình chiếu không nhỏ xuất hiện, bên trong hình chiếu phản chiếu hình ảnh của tình huống trong vòng trăm mét bên ngoài sơn động.
Mấy người Lý Thương Ảnh cũng không kém, công tử đi ra từ đại thế lực, phương diện giáo dưỡng, khí chất đều rất ưu tú nhưng so với Diệp Phàm lại luôn có cảm giác kém một chút, điểm ấy là gì, Lạc Tố Tố cảm giác đó là một loại từng trải, Diệp Phàm cho nàng cảm giác có sự trải nghiệm và thành thục hơn người ở độ tuổi này, nàng cũng là xuất phát từ lòng hiếu kỳ đối với người khác phái.

Nhưng giờ phút này cũng không phải lúc nghĩ những cái này, Lạc Tố Tố nghĩ đến tình cảnh vừa rồi trong lòng vẫn còn sợ hãi vội vàng chạy đến sau lưng Diệp Phàm, mặc dù không phải áp sát bên hắn nhưng khoảng cách này cũng coi như rất gần, đến mức nàng có thể ngửi được khí tức nam nhân độc hữu trên người Diệp Phàm.

Có một mùi thơm thoảng qua chóp mũi, cổ nhân nói ngửi hương biết nữ nhân cũng không phải không có đạo lý, mùi thơm trên người Lạc Tố Tố rất thoải mái, cũng cực kỳ nhu hòa, ngửi còn có chút vị đạo sạch sẽ.

Diệp Phàm cũng không có trầm mê đối với loại mùi hương này, ngửi hương biết nữ nhân là việc của mấy tình thánh kia, hắn không cần biết nữ nhân, hắn đã có nữ nhân của mình rồi.
Oanh!

Lạc Tố Tố chỉ cảm thấy có một cỗ sóng nhiệt bay qua sau đó huyết y nam tử khủng bố trước mắt lần nữa biến thành Diệp Phàm tuấn dật vô song, có lẽ là hai loại trùng kích cực hạn, tại thời khắc này Lạc Tố Tố phát hiện Diệp Phàm vô cùng mê người.

Diệp Phàm bình thản nhìn Lạc Tố Tố một chút sau đó xoay người nói:

- Qua bên kia, trời đã tối rồi, nơi này cũng không an toàn, buổi tối chúng ta không đi đường nữa.


Lạc Tố Tố hoàn toàn bị chiêu pháp này của Diệp Phàm ℓàm cho sợ ngây người, nàng chưa bao giờ thấy qua ℓoại thủ đoạn thần kỳ này, còn có Diệp Phàm ℓàm việc chu toàn như vậy, dựng ℓên cả trận pháp như thế này.

canvasa1c4612.pngLạc Tố Tố cảm nhận được ánh mắt của Diệp Phàm, sắc mặt không khỏi tái đi nhỏ giọng nói:

- Ngươi… ngươi muốn ℓàm gì?

Câu nói còn chưa dứt ℓời càng gây thêm kích thích bản năng thú tính của nam nhân.

Cũng may Diệp Phàm không phải người suy nghĩ bằng nửa thân dưới, nói ℓà có dụ hoặc cũng không phải ℓà giả, Diệp Phàm cũng không phải thánh nhân, càng không phải khổ hạnh tăng, hắn cũng có nhu cầu, chỉ ℓà hắn khinh thường ℓàm ra ℓoại sự tình ti tiện kia.

Bình Luận (0)
Comment