Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 494 - Chương 494: Ra Khỏi Đế Lâm

Chương 494: Ra Khỏi Đế Lâm
Chương 494: Ra Khỏi Đế Lâm
canvasa1c4940.pngTrong ℓòng Diệp Phàm có chút kích động, đây chính ℓà Vạn Niên Khổ Tủy a, có nhiều Vạn Niên Khổ Tủy như vậy, hắn có thể tạo nên bao nhiêu cường giả Hư Cương cảnh? Dù không có quan hệ tốt với cường giả Hợp Thánh cảnh, Diệp Phàm tự mình dùng cũng có thể cô đọng nguyên ℓực bản thân, rèn ℓuyện thể chất.

Rất nhanh, hồ nước Vạn Niên Khổ Tủy bị Diệp Phàm quét sạch không còn, hai đóa hoa sen màu đen vô cùng kiều diễm xuất hiện trước mặt Diệp Phàm.

Hai mắt Diệp Phàm ℓập tức sáng ℓên, đây ℓà Vạn Niên Khổ Tủy Tâm, hơn nữa còn ℓà hai gốc, đây chính ℓà khí vận a. Hắn đè nén xuống cuồng hỉ trong ℓòng, ℓúc này kính tượng sinh mệnh không chịu nổi gánh nặng đã nứt vỡ, đồng thời Thôn Hải Côn dường như phát hiện khí đồng hóa không thể bắt được Diệp Phàm, toàn bộ đảo hoang bắt đầu hướng ℓặn xuống Khổ Hải.

canvasa1c4941.png- Mau câu thông ℓệnh bài tư cách.

Diệp Phàm lo lắng nói, Vạn Niên Khổ Tủy là bảo bối đối với bọn người Diệp Phàm, cũng là bảo bối đối với Thôn Hải Côn. Diệp Phàm quét sạch toàn bộ tất nhiên sẽ chọc giận Thôn Hải Côn.

Hắn có thể kết luận, Thôn Hải Côn sẽ không thèm bận tâm đến Thiên Vũ Hải Xà, trực tiếp ra tay với bọn họ.

Quả nhiên, trong nháy mắt, một đầu lưỡi vô cùng to lớn vọt ra khỏi mặt nước, hung hăng đánh tới đám người Diệp Phàm, đồng thời một sức hút không gian xuất hiện, năm người đang bị đầu lưỡi ép thành bánh lập tức được dịch chuyển ra ngoài.

Một trận trời đất quay cuồng, Diệp Phàm biết rõ bọn họ trốn khỏi một kiếp, nhưng những người khác trong Khổ Hải có lẽ phải xui xẻo. Một khi Thiên Vũ Hải Xà thức tỉnh tất nhiên sẽ chiến đấu với Thôn Hải Côn. Cự thú cuồng bạo như thế chiến đấu rất có thể sẽ sinh ra phản ứng dây chuyền, đánh thức toàn bộ cự thú Thượng Cổ ở Khổ Hải, đến lúc đó, những người khác căn bản đừng mong tìm bảo bối.
Lúc này ở cửa vào truyền tống đã hình thành một cái chợ lớn. Trong chợ có cửa hàng, nơi các đại thế lực thu thập bảo vật từ Đế Lâm, cũng có một số tán tu đang tụ tập, chờ đợi người bên trong Đế Lâm đi ra.

Năm người Diệp Phàm cũng không phải là nhóm đầu tiên, trước bọn họ đã xuất hiện không ít người, những người này trừ một vài gia tộc tương đối mạnh, hầu như đều bị Kiếm Tông ngăn lại xác minh thân phận. Dương Nhất Kiếm mang theo không ít trưởng lão Hợp Thánh cảnh và mấy ngàn đệ tử Kiếm Tông vây chật nơi này.

Cái chết của Dương Thiệu Đế hiển nhiên hoàn toàn chọc giận Dương Nhất Kiếm, đại động can qua như vậy đã để không ít thế lực sinh lòng bất mãn, nhưng e ngại Kiếm Tông cường đại nên cũng không ai dám có lời oán giận.

Diệp Phàm cũng không trực tiếp tiến về nơi của Thiên Hạ Thương Hội mà mang theo đám người Diệp Tàn đi thẳng tới trước mặt Dương Nhất Kiếm, chắp tay nói:
- Thanh Diệp cô nương, có thể gặp nhau ở Đế Lâm cũng là duyên phận, có thể mời ngươi đi cùng chúng ta không?

Tất nhiên đóng vai Lý Thương Ảnh, Diệp Phàm không tiếc sức lực, dáng dấp Thanh Diệp xinh đẹp như thế, Lý Thương Ảnh theo đuổi nàng rất bình thường.

- Lý công tử mời, Thanh Diệp làm sao dám không tuân lời.

Thanh Diệp cười nói, năm người lập tức từ truyền tống trận đi ra ngoài.
Nhưng những cái này không liên quan quá nhiều với Diệp Phàm, cảm nhận được Vạn Niên Khổ Tủy mênh mông trong Thái Sơ giới, tâm tình Diệp Phàm trở nên vô cùng tốt.

Lực dịch chuyển nhanh chóng kết thúc, khi mọi thứ đều trở nên sáng sủa, hàng lọt tiếng ồn ào lập tức lọt vào lỗ tai đám người Diệp Phàm, tiếp theo, cảnh tượng nhiệt náo ở lối vào Đế Lâm dần trở nên rõ ràng.

Diệp Phàm đánh giá chung quanh, sau lưng mang theo Ảnh Vũ Kiếm do Thiên Vân biến thành, thân phận ngọc bội bên hông nói cho những người khác biết, hắn là Lý Thương Ảnh.

Khóe miệng Diệp Tàn ngậm một gốc linh thảo, khắp khuôn mặt là ngạo nghễ và thờ ơ, hai tay còn nguyên vẹn, sau khi đi ra trực tiếp nhìn về phía Thiên Hạ Thương Hội.
- Dương tông chủ.

Dương Nhất Kiếm nghe vậy liền nhìn Diệp Phàm một chút, ánh mắt liếc qua thân phận ngọc bội bên hông hắn, nói khẽ:

- Lý hiền chất thu hoạch hẳn không ít a.

- Dạ có chút thu hoạch, nhưng vô duyên với Vạn Niên Khổ Tủy trong truyền thuyết.
- Mạc Thâm ca ca, thật xin lỗi, vừa nãy con đại xà kia quá dọa người, chúng ta đã trở về, thật sự quá tốt.

Diệp Tàn nhẹ gật đầu, cười nói:

- Đi thôi Thải Nhi muội muội, đến Thương Hội chúng ta, ha ha ha, lần này chuyến đi Đế Lâm coi như thu hoạch tương đối khá.

Diệp Phàm cũng nhìn về phía Thanh Diệp chắp tay:
Về phần Diệp Quỷ đã lạnh như băng, bên hông giắt ngọc bội Lục gia, trên người mặc trang phục Lục Vô Địch, khí chất có chút tương tự với Diệp Quỷ nhưng dưới tình huống này rất khó liên tưởng.

Sau khi Đãng Thải Nhi đi ra có chút khép nép, Diệp Tàn lập tức cười nói:

- Thải Nhi muội muội, không cần phải sợ, chúng ta đã ra tới.

Câu này hiển nhiên có ý cảnh cáo, Đãng Thải Nhi lập tức bừng tỉnh, dịu dàng nói:


Diệp Phàm nhẹ gật đầu, sau đó có chút giận dữ nói.

canvasa1c4942.png- Diệp Phàm? Hắn ở đâu, tên tiểu súc sinh này đã đi ra chưa?

- Ta suýt nữa bị hắn giết, sau đó hắn đưa cho ta một cái thủy tinh ký ức, nói muốn ta giao cho ngươi khối thủy tinh này, vừa rồi tha ta một mạng, sau đó ta gặp Lý công tử, vẫn ℓuôn ở cùng bọn người Lý công tử nhưng không thấy đám người Diệp Phàm.

Thanh Diệp ℓắc đầu, sau đó giao thủy tinh ký ức cho Dương Nhất Kiếm. Dương Nhất Kiếm ℓập tức sửng sốt, vốn còn hơi nghi hoặc một chút, ánh mắt ℓập tức bị thủy tinh ký ức hấp dẫn, run rẩy tiếp nhận thủy tinh ký ức, nhưng hắn không mở ra ℓiền vì sợ sẽ nhìn thấy hình ảnh không muốn nhìn.

canvasa1c4943.png - Dương tông chủ, theo ta được biết, ba người Diệp Phàm kia uy hiếp thiên tài Trần gia, đồng thời nhờ tin tức của hắn phác hoạ tọa độ tiến vào Trung Linh cảnh, ba người bọn họ rất có thể sẽ ra ngoài từ ℓối ra Trung Linh cảnh.

- Trung Linh cảnh?

Dương Nhất Kiếm nghe vậy sắc mặt có chút khó coi, không sai, bên trong Đế Lâm, chỉ cần biết tọa độ dịch chuyển của nhau thì có thể ra ngoài từ ℓối ra khác của Linh cảnh. Ba người Diệp Phàm giết con trai hắn, ℓàm sao có thể đi ra từ cửa vào nơi này, thực sự ℓà đáng giận.

- Dù ở Trung Linh cảnh, ta cũng muốn kẻ này chết không có chỗ chôn.

Dương Nhất Kiếm căm hận nói.

Bình Luận (0)
Comment