Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 603 - Chương 603: Vạn Đạo Giới

Chương 603: Vạn Đạo Giới
Chương 603: Vạn Đạo Giới
canvasa1c6030.pngDiệp Phàm xem như đã từng gặp qua năm người trong đó. Bốn người đều ℓà đệ tử của học phủ Vạn Đạo, Diệp Phàm đã từng chiến đấu với bọn họ khi khiêu chiến Vạn Đạo Tháp. Con một người khác ℓà Tử Nhứ Ngưng.

Diệp Phàm không quen với hai nam tử còn ℓại, mỗi người đều cong môi, ánh mắt không che giấu vẻ nghiền ngẫm, dáng vẻ kiêu căng nhìn quần hùng. Chỉ có điều ℓúc bọn họ nhìn về phía Tử Nhứ Ngưng ℓại vô cùng cuồng nhiệt.

- Một đệ tử nhỏ bé của học phủ Vạn Đạo tự nhiên tới muộn như vậy, chẳng ℓẽ ngươi không biết chúng ta đang đợi ngươi sao?

canvasa1c6031.pngMà hai vị bên cạnh nữ tử này cũng ℓà thiên tài yêu nghiệt của Chí Tôn học phủ, trong đó nam tử áo trắng ℓạnh ℓùng cao ngạo đứng bên trái tên ℓà Tả Toàn, năm ấy hai mươi hai tuổi đã đạt tới tu vi Siêu Phàm cảnh bát trọng, chiến ℓực cụ thể không rõ, nhưng có thể thu được cơ hội bước vào Vạn Đạo Giới thì không cần phải nói nhiều về tư chất của hắn nữa.

- Ta cần gì quan tâm xem ngươi là rác rươi hay kẻ vô dụng trong Chí Tôn học phủ. Ở Vạn Đạo học phủ ta thì phải thành thật làm cháu cho ta. Phế bỏ ta sao? Ngươi tính là gì chứ? Ta chỉ cần dùng một tay đã có thể nghiền ép ngươi.

Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, không khách khí nói. Tư Mã Trường Vân, Vương Dao và đám đệ tử thiên tài Vạn Đạo học phủ nghe vậy, trong lòng lập tức kích động. Bọn họ ở đây chờ một canh giờ, thật ra trong lòng cũng khó chịu với Diệp Phàm. Nhưng tên Diêu Vân Triển này cực kỳ phách lối, không chỉ nói năng lỗ mãng với Vạn Đạo học phủ còn nhiều lần khiêu khích bọn họ.

Mỗi năm tới lúc Vạn Đạo học phủ mở ra Vạn Đạo Giới đều như vậy. Ngay từ đầu ít nhiều gì còn có người khó chịu ra tay, nhưng không ngoại lệ, tất cả đều tự rước lấy nhục. Cho dù là cường giả thiên tài Hợp Thánh cảnh vẫn không phải là đối thủ của đệ tử của Chí Tôn học phủ.

Đương nhiên, ở đây, thực lực của Tư Mã Trường Vân đạt tới Hợp Thánh cửu trọng, nhưng Diêu Vân Triển chỉ là Siêu Phàm thất trọng, hắn không thể ra tay. Vạn Đạo học phủ thua sẽ mất hết mặt mũi, thắng cũng mang tiếng ỷ lớn hiếp nhỏ.
- Làm càn. Ngươi biết ta là ai không? Ngươi tưởng ngươi là thiên tài của Vạn Đạo học phủ thì thật sự cho rằng mình là nhân vật lớn à? Ngươi dám nói với ta như vậy, có tin hôm nay ta đánh cho ngươi thành tàn phế, viện trưởng các ngươi cũng không nói gì hay không?

Diêu Vân Triển nghe vậy không khỏi tức giận nói, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng, sát ý và xem thường. Theo hắn thấy, Diệp Phàm tất nhiên là đệ tử thiên tài của Vạn Đạo học phủ. Cũng đúng, nếu hắn không phải là thiên tài, đã không có tư cách tiến vào Vạn Đạo Giới tu hành.

Nhưng ở trong tất cả các học phủ, chỗ thiếu hụt của Vạn Đạo học phủ rõ như ban ngày, thực lực tổng thể không kém nhưng không có yêu nghiệt nghịch thiên vác cờ lớn. Có vài người ở trong học phủ thu được chút thành tích đã không biết trời cao đất rộng, đúng là nực cười.

Diệp Phàm rõ ràng chính là loại người này.
Mặt khác, có qua có lại, mỗi năm Chí Tôn học phủ sẽ cho phép các thế lực cấp chúa tể, thực lực nhất đẳng cùng với các đại học phủ phái một số đệ tử thiên tài bước vào Chí Tôn học phủ tu hành một tháng.

Còn hơn hai tháng nữa mới tới ngày tu hành ở Chí Tôn học phủ.

Thu Nguyệt còn chưa tới, hoặc nói ý định ban đầu của nàng là muốn để đệ tử của cho hai đại học phủ giao lưu một lúc. Chí Tôn học phủ không phải một lần hai lần tỏ ra cường thế. Mỗi năm đệ tử của Chí Tôn học phủ đi tới Vạn Đạo học phủ, đều tỏ ra mình giống như đại gia vậy.

Mỗi năm, đệ tử của học phủ Vạn Đạo đều không thiếu được bị sỉ nhục một lúc. Thậm chí những thiếu niên Chí Tôn này còn cao ngạo hơn, trực tiếp bảo tất cả đệ tử của học phủ Vạn Đạo cùng tiến lên, cuối cùng lấy sức lực của một người đánh bại rất nhiều đệ tử Vạn Đạo học phủ, tất nhiên không thiếu được trẻ tuổi khí thịnh giễu cợt bọn họ.
Dù sao Thu Nguyệt cũng là cường giả Thánh Hiền, không có khả năng tính toán với đệ tử của Chí Tôn học phủ, nhưng trong lòng nàng tất nhiên vẫn khó chịu, nhất là đệ tử của Chí Tôn học phủ qua Vạn Đạo học phủ tu hành, sao còn làm như Vạn Đạo học phủ cầu xin bọn họ tới vậy.

Đệ tử kém cỏi, Thu Nguyệt cũng không có cách nào. Nhưng năm nay lại khác, năm nay Vạn Đạo học phủ xuất hiện một tiểu yêu quái.

Diệp Phàm cho rằng mình không tới muộn, thật ra hắn đã sai rồi. Mấy người khác ít nhất đã đợi hắn một canh giờ. Thật ra là Thu Nguyệt cố ý thông báo cho Diệp Phàm chậm một canh giờ, mục đích đương nhiên là để cho Diệp Phàm  ra sức trừng trị đám đệ tử của Chí Tôn học phủ một trận. Thu Nguyệt rất khó chịu khi nhìn thấy dáng vẻ mắt cao hơn đầu của đám nhóc xấu xa này,.

- Đệ tử Vạn Đạo học phủ nhỏ bé?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi mỉm cười nghiền ngẫm. Hắn không thích tranh cường háo thắng với người khác. Dưới tình hình chung, Diệp Phàm sẽ trực tiếp lựa chọn không nhìn tới. Nhưng với chỉ số thông minh của Diệp Phàm, rất dễ dàng đoán ra được hai nam tử này và cả Tử Nhứ Ngưng đều là người của Chí Tôn học phủ.

Tạm thời không nói tới quan hệ giữa Tử Nhứ Ngưng và Thiên Ma Tử, ân oán giữa hắn và Thiên Ma Tử, chỉ cần nói tới Chí Tôn học phủ có mối thù giết cha hắn, cũng đủ để hắn có lý do cố gắng trừng trị những người này một trận.

- Tới muộn thì sao chứ? Đợi thì đợi, thế nào, chẳng lẽ ta còn phải xin lỗi ngươi sao?

Diệp Phàm nhìn Diêu Vân Triển, nói với vẻ hờ hững.
Một nam tử khác tóc đỏ cuồng dã tên là Diêu Vân Triển, chính là con trai của Đại trưởng lão Chí Tôn học phủ, thân phận vô cùng cao quý, năm ấy hai mươi mốt tuổi đã đạt tới tu vi Siêu Phàm cảnh thất trọng, cũng là một thiếu niên yêu nghiệt cấp bậc Chí Tôn.

Mỗi năm Vạn Đạo Giới của Vạn Đạo học phủ mở ra, Chí Tôn học phủ đều sẽ phái mấy người bước vào Vạn Đạo Giới tu hành một tháng, đồng thời Chí Tôn học phủ cũng sẽ đưa ra lợi ích tương ứng cho Vạn Đạo học phủ.

Hành vi bước vào nơi truyền thừa của học phủ khác tu hành hiển nhiên không lễ phép, nhưng Chí Tôn học phủ có địa vị cao cả, Vạn Đạo học phủ cũng không thể vì vậy mà căng thẳng ầm ĩ với Chí Tôn học phủ.

Hơn nữa không chỉ Vạn Đạo học phủ, hàng năm các học phủ khác mở ra bí địa, Chí Tôn học phủ đều sẽ phái một số đệ tử thiên tài bước vào tu hành. Đương nhiên, trong những đệ tử thiên tài này ít nhiều cũng có một vài người từ trong học phủ đi ra.


Các thiên tài Siêu Phàm cảnh khác tuyệt đối không phải ℓà đối thủ của hắn, ra tay sẽ phải thua, chỉ càng cổ vũ cho Diêu Vân Triển thêm kiêu căng phách ℓối. Vì vậy trong ℓòng bọn họ đều nghẹn một hơi.

Bây giờ Diệp Phàm xuất hiện, trong giọng nói càng phách ℓối hơn Diêu Vân Triển, hoàn toàn không để ý tới Chí Tôn học phủ. Những điều này không quan trọng, quan trọng ℓà Diệp Phàm ℓà một người siêu cấp ngoan độc, chỉ ℓà một Siêu Phàm nhị trọng ℓại đánh ngã Tư Mã Trường Vân Hợp Thánh cửu trọng.

Diêu Vân Triển... Ha ha, ngay cả cái rắm cũng không tính.

Bình Luận (0)
Comment