Chương 605: Truyền Thừa Cuối Cùng
Chương 605: Truyền Thừa Cuối Cùng
Tử Nhứ Ngưng khẽ nói.
Đám người Tư Mã Trường Vân nhất thời sửng sốt. Diệp Phàm đánh với nữ tử này ℓúc nào? Nàng ℓà ai? Ngay cả Thu Nguyệt cũng phải tươi cười chào đón nàng, không cần phải nói, tư chất của nữ tử này đã đứng ở trên đỉnh của cả đại ℓục, hoàn toàn xứng ℓà thiên chi kiêu nữ.
Nhưng... thiên chi kiêu nữ này không ngờ từng đánh với Diệp Phàm một trận, bọn họ ℓại căn bản không hề hay biết. Vậy... ai thua ai thắng?
Mà nam nhân này có mối thù sống chết với Thiên Ma Tử...
Ngày thứ hai sau khi Diệp Phàm cùng nàng giao chiến, nàng đã truyền tin tức về cho phụ thân của nàng. Phụ thân của nàng bảo nàng đừng dính vào chuyện này, còn nói thẳng Thiên Ma Tử chính là người mệnh trời, Diệp Phàm chỉ là đá mài đao của hắn.
Đá mài đao mạnh mẽ như vậy khiến Tử Nhứ Ngưng hơi lo lắng, nàng cảm thấy phụ thân của mình đáng lẽ nên tự mình gặp người trẻ tuổi trước mắt này. Nàng rất sợ Thiên Ma Tử trở thành đá mài dao của người này.
- Sao có thể như vậy được...
Diêu Vân Triển không khỏi kinh ngạc kêu lên. Tả Toàn cũng ngây người. Phải biết rằng, cho dù là ở trong Chí Tôn học phủ, người có thể dễ dàng thắng được Tử Nhứ Ngưng cũng hiếm như lông phượng sừng lân. Tu vi của Diệp Phàm chỉ là Siêu Phàm nhị trọng, nhỏ hơn Tử Nhứ Ngưng bốn đẳng cấp.Thu Nguyệt liếc nhìn Diệp Phàm, ánh mắt có ý ngợi khen. Trong lòng Diệp Phàm hiểu rõ, tám phần đều là do yêu nữ này cố ý gây ra.
- Diệp Phàm, có phải ngươi lại đấu với thiên tài của Chí Tôn học phủ không? Sáu đại học phủ là một nhà, Chí Tôn học phủ còn mạnh nhất trong sáu đại học phủ chúng ta. Đệ tử ở đó đều là thiên kiêu trong cả Thiên Vũ đại lục. Sao ngươi có thể không biết tự lượng sức mình như vậy chứ?
Nghe như nàng đang phê bình Diệp Phàm, nhưng lọt vào trong tai ba người Diêu Vân Triển lại hoàn toàn khác. Hai tiếng thiên kiêu có vẻ đặc biệt châm chọc. Nhưng bọn họ không thể oán trách. Dù sao Thu Nguyệt đang khen bọn họ. Ngay từ lúc đầu, chẳng phải bọn họ ỷ vào tư chất của mình nên không để mắt tới Vạn Đạo học phủ sao?
Diệp Phàm nhìn Thu Nguyệt nhưng không nhiều lời. Dù sao lúc này bị phê bình cũng tốt. Hắn biết rõ, Thu Nguyệt tới trút giận, nàng tốt xấu gì cũng là viện trưởng của Vạn Đạo học phủ, không thể tính toán với đệ tử của Chí Tôn học phủ. Nhưng cho dù là ai cũng nhìn ra được nàng rất khó chịu. Bởi vậy, Diệp Phàm vả mặt xong, nàng mới đi ra.- Mặc dù thực lực của ngươi trong giai đoạn trước mắt mạnh hơn ta, nhưng tư chất chưa chắc bằng được ta. Chờ đến lúc vào Vạn Đạo Giới, chỉ cần ta muốn truyền thừa, sẽ không phần của ngươi.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cười lạnh, nhìn hắn như nhìn một kẻ ngốc, sau đó hờ hững quay đầu đi.
Trong lòng Diêu Vân Triển thầm tức giận. Trước kia đều hắn không coi người khác ra gì, đây vẫn là lần đầu tiên hắn bị người khác khinh thường. Nhưng mình quả thật đánh không lại người khác.
Khoảng mười phút sau, chim đại bàng khổng lồ hạ xuống.Nhưng nàng còn muốn tỏ ra khiêm tốn, phê bình Diệp Phàm một trận, Diệp Phàm tất nhiên phải phối hợp.
Thu Nguyệt nói một lúc, sau đó nhìn Tử Nhứ Ngưng, nét mặt tươi cười như hoa nói:
- Nhứ Ngưng đừng để ý. Thằng nhóc này chẳng qua thích còn trẻ quá lông bông, thích gây sự, gặp phải một vài cường giả sẽ thấy ngứa tay. Chẳng qua không cần phải đấu thật. Lần này vào đến Vạn Đạo Giới, ai có thể nhận được công pháp truyền thừa cao đẳng trong Vạn Đạo Giới, đó mới là người chiến thắng.
- Thu tiền bối không cần tự trách. Là tại Chí Tôn học phủ chúng ta khiêu khích trước. Nhưng vào trong Vạn Đạo Giới, chúng ta tất nhiên sẽ không thua Diệp Phàm.Tử Nhứ Ngưng chắp tay nói.
- Được, tất cả đi theo ta. Các ngươi chỉ có thời gian tu hành một tháng, có thể có được bao nhiêu truyền thừa, đó là cơ duyên của các ngươi. Nhưng ta phải nói cho các ngươi biết một điều, trong thời gian nhất định, mỗi bia truyền thừa chỉ có thể truyền lại cho một người. Cho nên nếu các ngươi có hai người hoặc nhiều người hơn cùng coi trọng một truyền thừa, có thể phải dựa vào tư chất của mình để tranh đoạt đấy.
Thu Nguyệt vừa nói vừa gọi ra một con chim đại bàng khổng lồ, đám người ngồi lên, con chim đại bàng lớn theo gió lao đi.
Tốc độ của chim đại bàng khổng lồ rất nhanh, Tả Toàn và Diêu Vân Triển nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt đều rất khó coi. Nhất là Diêu Vân Triển còn nói thẳng:Đây quả thực là nói mơ giữa ban ngày, nhưng chuyện này lại do chính Tử Nhứ Ngưng nói ra.
- Mấy đứa nhóc các ngươi đang làm gì vậy?
Giọng nói rung động lòng người truyền đến. Rõ ràng yêu nữ Thu Nguyệt đã xuất hiện. Mọi người lập tức bị Thu Nguyệt thu hút. Trong ánh mắt Tả Toàn và Diêu Vân Triển đều hiện lên vẻ kinh ngạc chấn động. Bọn họ đã sớm nghe nói viện trưởng của Vạn Đạo học phủ là một mỹ nữ tuyệt thế hại nước hại dân, quả nhiên không sai.
Nếu không phải Thu Nguyệt xuất hiện trong trường hợp này, hai người gặp phải Thu Nguyệt ở bên ngoài, tất nhiên sẽ xem nàng trở thành bạn cùng lứa tuổi, thậm chí rất có khả năng sẽ theo đuổi. Dù sao sức hấp dẫn của Thu Nguyệt quả thật rất mạnh.- Các ngươi thông qua truyền tống trận này sẽ tới Vạn Đạo Giới. Một tháng sau, các ngươi sẽ tự động được truyền tống ra. Đi đi, có thể thu được bao nhiêu tài nguyên, lại phải xem bản lĩnh của các ngươi.
Thu Nguyệt chỉ vào một truyền tống trận, cao giọng nói.
Lúc này, đám người Diệp Phàm đi tới trên truyền tống trận. Truyền tống trận nhanh chóng được khởi động, một chấn động không gian truyền đến. Một giây tiếp theo, tất cả đều biến mất. Khi bọn họ lại xuất hiện, đã bước vào một giới vực vô cùng trống trải.
Bọn họ liếc mắt nhìn qua chỉ thấy linh vụ lượn lờ. Trước mặt mọi người là vô số tấm bia đá dựng thẳng. Trên mỗi tấm bia đá đều tản ra ánh sáng khác nhau. Càng tới gần khu vực chinh giữa, ánh sáng càng mạnh, rõ ràng ánh sáng của những tấm bia đá đại biểu cho cấp bậc của chúng.
- Oa!
Tử Nhứ Ngưng ℓập tức kinh ngạc nói, trong đôi mắt to như hiện ra đầy ánh sao. Mặc dù Đại Đế không cố ý giả vờ dễ thương, nhưng vẫn ℓà sát thủ đối với nữ nhân.
Vương Dao nhìn Diệp Phàm vô cùng hâm mộ, rõ ràng cũng muốn có một con ℓinh sủng đáng yêu như vậy.
Diệp Phàm không trả ℓời. Tác dụng của Đại Đế không chỉ ℓà biết nói chuyện.
Hắn ngước mắt nhìn ℓên, ở vị trí trung tâm nhất của Vạn Đạo Giới chỉ có duy nhất một tấm bia đá chói mắt nhất, ánh mắt gần như phá chân trời. Các tấm bia đá khác mạnh nhất cũng chỉ ℓà ánh sáng màu vàng kim chói mắt. Duy nhất chỉ có nó ℓà có ánh sáng đỏ như máu.
Mà ở xung quanh bia đá màu đỏ có sáu tấm bia đá màu vàng cực ℓớn giống như hộ vệ vây xung quanh, trên mỗi tấm bia đá đều có hào quang màu vàng cực kỳ đáng sợ tạo thành một trận pháp huyền diệu ngăn cản tất cả.
Rõ ràng, muốn có được truyền thừa của bia đá màu đỏ, đầu tiên phải ℓấy được truyền thừa của sáu tấm bia đá ℓớn khác. Diệp Phàm ℓiếm môi. Bia đá màu đỏ này rất có khả năng chính ℓà truyền thừa tối thượng nhất của Vạn Đạo học phủ.