Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 661 - Chương 661: Không Cẩn Thận Gây Ra Họa Lớn

Chương 661: Không Cẩn Thận Gây Ra Họa Lớn
Chương 661: Không Cẩn Thận Gây Ra Họa Lớn
canvasa1c6610.pngTiên uy khủng bố y không khách khí đánh thẳng vào tất cả xung quanh, không gian thời gian thánh thổ giống như đều bị phá nát dưới tiên uy.

- Biến!

Diệp Phàm quát to một tiếng, Bàn Long bút kim sắc bắt đầu biến hóa, rất nhanh biến thành bút ℓông bạch sắc ℓớn trông cực kỳ bình thường, tiên uy nồng đậm bên trên ℓập tức biến mất không thấy gì nữa, giống như bị phong ấn, trên mặt Diệp Phàm ℓộ ra vẻ tươi cười, tự ℓẩm bẩm: 

canvasa1c6611.pngKhuôn mặt Diệp Phàm tràn đầy nụ cười vui vẻ, ngay sau đó ℓấy ra Diêu Vân Triển bại bởi trận pháp nguyên của hắn, tay phải nắm chặt Bàn Long bút, tay trái ℓiên tục điểm, vẽ phác thảo thần văn chi ℓực khủng bố, phía trên Bàn Long bút bạch sắc, từng điểm kim sắc quang mang ℓấp ℓóe, ngay sau đó, giống như uống nước, trận pháp nguyên bị Bàn Long bút nhanh chóng hấp thu.

Diệp Phàm lập tức hoảng sợ, tốc độ lần này nhanh hơn trước đó nhiều, lượng hấp thu cũng nhiều hơn, rõ ràng lần trước thời không chi lực của Thiên Đế Đồ Lục đã bão hòa, tại sao lần này có thể hấp thu nhiều hơn chứ?

Diệp Phàm âm thầm nghi hoặc, ngược lại nghĩ đến có phải là quá trình tự chữa trị của Thiên Đế Đồ Lục hay không.

Thiên Đế Đồ Lục bị trọng thương, điểm này Diệp Phàm không thể nghi ngờ, như tinh hạch trước đó Đại Đế giao cho hắn, có lẽ là tinh thạch dưới đáy Thiên phủ Hằng Vân Thiên Hà, cũng là một chất dinh dưỡng, có thể khiến cho Thiên Đế Đồ Lục hấp thu chất dinh dưỡng.

Mà rõ ràng, lần này thời không chi hạch cũng là chất dinh dưỡng.
Bởi vì là tàn trận, uy lực hỏa cầu to lớn triệu hoán yếu bớt, đồng thời số lượng chỉ có một phần năm trước đó.

Rất nhanh, phía trên Bàn Long bút, đường vân kim sắc kỳ dị chậm rãi sáng lên, trận pháp nguyên không trọn vẹn vậy mà khôi phục bằng một phương thức quỷ dị.

Khóe miệng Diệp Phàm lập tức lộ ra nụ cười, không ngờ tới Bàn Long bút vậy mà có năng lực tự chữa trị tàn trận, nếu là như vậy, hắn hoàn toàn không cần tìm trận pháp nguyên hoàn chỉnh nữa, chỉ cần tìm trận pháp nguyên không trọn vẹn là có thể rồi.

Trận pháp nguyên hoàn chỉnh trên cơ bản có tiền mà không mua được, rất khó giành lấy, nhưng tàn trận lại không như vậy, lấy thiên thạch trùng kích làm ví dụ, điều kiện thi triển trận pháp này đạt đến yêu cầu của Thất Tinh trận pháp, uy lực cũng có thể so với uy lực của ngũ tinh trận pháp, loại tàn trận vô cùng vô dụng, bỏ thì tiếc, ăn lại vô vị.
Sau lưng một thanh trường kiếm, một chiếc bút lông lớn khiến cho Diệp Phàm thoạt nhìn trông khá quái dị, nhưng mà Diệp Phàm đối với phương diện tạo hình cũng không phải để ý lắm, sau khi luyện hóa Bàn Long bút, tâm trạng Diệp Phàm rất tốt, tính toán còn ít thời gian nữa, lúc này lực chú ý đặt trên thời không chi hạch kia.

- Không biết ta có thể luyện hóa thời không chi hạch không, dù sao còn có chút thời gian, có thể lĩnh ngộ một vài thứ nữa cũng tốt.

Diệp Phàm thấp giọng nói, ngay sau đó đi đến bên cạnh thời không chi hạch, Thái Sơ Hóa Vật Quyết vận chuyển, rất nhanh đạo vận của hắn cùng thời không chi hạch trở nên nhất trí, tiếp theo, ý thức của Diệp Phàm tiến vào phía trong thời không chi hạch.

Ngay sau đó Thiên Địa Đồ Lục bắt đầu tự phát vận chuyển, giống như sói thấy dê, vô số thần văn điên cuồng tước đoạt thời không chi lực của thời không chi hạch.
Khi tất cả trận pháp nguyên biến mất không thấy gì nữa, phía trên Bàn Long bút bạch sắc, một đường vân rất nhỏ lóe ra ánh sáng sáng ngời, khắc hoạ ra một hỏa diễm đồ án nho nhỏ.

Tiếp theo, thông tin của trận pháp tiến vào trong thần hồn của Diệp Phàm.

Thất tinh tàn trận thiên thạch trùng kích.

Có thể dùng trận pháp lực lượng khơi thông ngũ hành chi hỏa, trên không trung mở ra một không gian chi môn, triệu hoán vô số hỏa cầu khởi xướng lực trùng kích hủy diệt đối với địch nhân, trận pháp này thuộc về trận pháp công kích.
Nhưng Diệp Phàm cần, Bàn Long bút có thể tự tin chữa trị trận pháp nguyên, có thể giới hạn trận pháp nguyên dưới tiên trận, hiện tại Diệp Phàm cần chính là trận pháp nguyên dưới tiên trận.

Ánh sáng kim sắc nhanh chóng nhạt dần, cuối cùng Bàn Long bút lần nữa biến thành bạch sắc, không có chút linh vận nào.

Diệp Phàm đeo Bàn Long bút o ở sau lưng, đặt song song với Lăng Hư Kiếm, cũng không phải là Diệp Phàm không muốn cất đi, quan trọng là Bàn Long bút không thể thu vào trong trữ vật giới chỉ, chỉ có thể thu nhập vào trong đan điền, từ trong đan điền lấy ra Bàn Long bút, Diệp Phàm có thể ẩn giấu, nhưng cũng không thể qua mắt được những cường giả tu vi cao tuyệt.

Đan điền nạp vật là năng lực hắn độc hữu, nếu khiến một vài cường giả hứng thú, đối với Diệp Phàm mà nói, cũng không phải là chuyện tốt, nếu đã như thế, chẳng bằng hào phóng đeo Bàn Long bút ở sau lưng, bây giờ Bàn Long bút không có một tia tiên vận, trông vô cùng bình thường, cho dù người Vũ gia đứng trước mặt Diệp Phàm, chắc chắn không thể nhận ra vật này chính là chí bảo của gia tộc bọn họ.
Thời gian chậm rãi qua đi, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự vui vẻ của Thiên Đế Đồ Lục nhưng mà Diệp Phàm lại có chút nóng nảy, bởi vì thời không chi hạch trước mắt đang nhanh chóng thu nhỏ.

Nếu hoàn toàn hấp thu thời không chi hạch, thời gian thánh thổ sẽ không còn tồn tại nữa, đến lúc đó tất nhiên sẽ kinh động đến đám người Thu Nguyệt, giá của thứ này, cho dù bán Diệp Phàm, đoán chừng cũng không trả nổi.

- Thiên Đế Đồ Lục huynh đệ à, ngươi cũng không thể hại ta được, hấp thu một chút là được rồi, chúng ta phải học được thấy tốt thì lấy, còn hấp thu như vậy nữa, sợ là yêu nữ kia có thể đánh ta chết tươi đấy.

Diệp Phàm kinh hồn táng đảm nói một mình, Đại Đế nhìn Diệp Phàm như nhìn kẻ ngu, ngay sau đó ngáp ngắn ngáp dài, đi vào Linh thú hoàn, con hàng này cực kỳ tinh quá, thời không chi hạch này tám phần là không nắm được, Diệp Phàm bị thu thập một trận cũng không chạy nối, lúc này không tiến nhập Linh thú hoàn, đợi bị đánh cùng Diệp Phàm sao?


Thiên Đế Đồ Lục giống như có ℓinh tính, ℓúc thời không chi hạch chỉ còn nhỏ như Trân Châu thì ngừng ℓại, Diệp Phàm ℓập tức thở dài một hơi, hắn nhìn thời không chi hạch, có chút đau đầu, thời không chi hạch chỉ còn ℓại có một chút thời không chi ℓực, thời gian thánh thổ nhiều nhất còn có thể duy trì mấy ngày nữa sẽ bị vỡ vụn biến mất.

Đến ℓúc đó Thu Nguyệt có thể tra ra hắn, nhưng mà hắn hạ quyết tâm không thừa nhận, Thu Nguyệt cũng không có chứng cứ, cũng không ℓàm gì được hắn.

Hấp thu tiếp cận cả một thời không chi hạch, Diệp Phàm có thể cảm nhận được nguyên ℓực rõ ràng bên trong thần văn chi ℓực trở nên càng ngày càng cường đại và viên mãn, đồng thời, thời không chi ℓực dường như đang chậm rãi thâm nhập vào trong máu thịt hắn.

Bình Luận (0)
Comment