Chương 732: Khí Tức Quen Thuộc
Chương 732: Khí Tức Quen Thuộc
Cái này cũng chưa hết, phải biết toàn bộ Lôi Thần chi mộ đều bị Lôi Đình bao trùm, ℓực ℓượng mỗi một kích Lôi Đình này đều có toàn ℓực tiêu chuẩn của Hư Cương cảnh, trước đó bọn họ năm mươi người tiếp cận cùng nhau xông vào Lôi Thần chi mộ, năm mươi người phân tán Lôi Đình, ℓúc này mới an toàn đạt tới chỗ sâu.
Bây giờ Diệp Phàm một người tiến vào, trong chớp mắt sẽ bị Lôi Đình tập trung đả kích, đây cũng không phải nói đùa, nghĩ tới đây Lâm Tâm Dao muốn ℓớn tiếng nhắc nhở Diệp Phàm, song khi nàng ℓần nữa chú ý tới Diệp Phàm, ℓại trực tiếp bị một màn trước mắt hung hăng trấn trụ.
Lúc Diệp Phàm xông vào Lôi Thần chi mộ ℓiền phát hiện không thích hợp, tất cả Lôi Đình giống như mọc thêm con mắt, giống như thư thái cuồng phong bạo vũ phóng tới hắn, cỗ thiên uy này căn bản không phải hắn có thể ngăn cản được.
Lâm Tâm Dao hoàn toàn ngây dại, đây ℓà thần thông đáng sợ đến mức nào? Vừa rồi cái kia ℓà Thần thú Thanh Long Hồng Mông sao?
Bên trong Lôi Đình vô tận, Thanh Long bay lên, nếu không phải Lâm Tâm Dao biết rõ vị trước mắt này là Diệp Phàm, nàng ta chỉ sợ đã cho là mình đã đến vị diện tầng cao hơn, cái này đã không thuộc về năng lực Võ tu.
Sau khi Diệp Phàm hóa thành hình ngươi, hai mắt biến thành màu vàng lóa mắt.
- Đồng thuật!
Lâm Tâm Dao bỗng nhiên che miệng nhỏ lại!- Người có thể xếp trên Đế bảng quả nhiên là thực lực mạnh mẽ.
Diệp Phàm một bên đi nhanh, một bên âm thầm phán đoán.
- Trên cái khôi lỗi này là hàn băng chi lực Thiên Nguyên cấp, còn có mẫn diễn chi lực cực kỳ đáng sợ, Băng Tâm Thần Quyết của Tuyết Nhi xem ra đã đến thâm bước cực kỳ cao, xem ra ta cũng phải nắm chặt thời gian kéo nàng ta từ vô tình đạo ra ngoài, nếu không sau này sợ là thật sự khó để quay đầu lại.
Diệp Phàm thở dài một hơi, ngược lại nhìn thấy chỗ xa nhất có một mảnh vỡ khôi lỗi, thân hình cả người bay vụt qua dừng lại, trong đôi mắt cực kỳ phức tạp.Diệp Phàm nhìn Thương Khung Lôi Mãng, loại cảm giác thần hồn run rẩy để cho chiến ý của hắn lập tức tiêu thăng, hét dài một tiếng, Diệp Phàm không lùi mà tiến tới, đi nhanh về phía Lôi Mãng, đồng thời hai tay của hắn bắt đầu kết ấn không ngừng, cuối cùng lúc ấn đánh ra, Lôi Xà đã đánh xuống, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở tử vong.
Tiên pháp, độ lôi!
Hai tay Diệp Phàm đánh ra, Lôi Mãng cuồng bạo nện ở trên người Diệp Phàm, tiếp đó bên người Diệp Phàm giống như có được cổng không gian ẩn hình, tất cả Lôi Đình vậy mà lấy tốc độ cực nhanh biến mất.
Tay nhỏ của Lâm Tâm Dao cũng nhanh chóng bịt miệng, trong tầm mắt của nàng ta, Lôi Mãng cuồng bạo kia hung hăng đập vào trên người Diệp Phàm, mà Diệp Phàm lại như người không có việc gì, đi nhanh về hướng cung điện phương xa, giờ phút này Diệp Phàm giống như chủ nhân Lôi Thần Chi Mộ, từ bên trong Lôi Đình đạm nhiên đi ra.Đây là hạng bá khí vô địch gì, đây thật sự là một Võ tu Hợp Thánh nhất trọng sao? Phong thái người này cho dù là so sánh với Sở Phong Vân thì lại như thế nào?
Thân ảnh Diệp Phàm biến mất trong cung điện, hiển nhiên hắn đã đi vào chỗ sâu nhất bên trong Lôi Thần chi mộ, Lâm Tâm Dao rất muốn biết rõ Diệp Phàm làm sao tác chiến với Tử Linh khôi lỗi, hoặc chật vật chạy ra như thế, bước chân vốn muốn chạy tới nơi truyền thừa dừng lại.
Đương nhiên nàng ta không vào được Lôi Thần chi mộ, cũng không biết tình huống cụ thể phát sinh bên trong, nhưng nàng ta có thể thông qua Lôi Đình trên trời cao phán đoán phải chăng Diệp Phàm đã đi vào hạch tâm trong cung điện Lôi Thần chi mộ.
Từ trong rừng bụi Lôi Đình bay ra, Diệp Phàm không tốn thời gian đi tìm cung điện khác, có lẽ bên trong những cung điện này còn có một chút bảo vật những thiên tài khác lưu lại, có điều Diệp Phàm chướng mắt.- Huân Y!
Khí tức quen thuộc vẫn lưu lại nơi đây, Diệp Phàm giống như có thể ngửi được dư hương nhàn nhạt lưu lại, lại không biết ngốc nha đầu kia là như thế nào.
Cứ việc Diệp Phàm một mực khống chế bản thân không nghĩ tới Huân Y, bởi vì chỉ cần nghĩ đến nàng, hắn liền sợ Huân Y đã bị Huyết Phượng Ma Hoàng xóa đi, mỗi lần lúc ý nghĩ này xuất hiện, tiếng lòng hắn giống như hung hăng co rút một phen, vô cùng đau nhức.
Mặc dù hắn một mực nói với bản thân, cho dù Huân Y biến thành thế nào, hắn cũng muốn tìm Huân Y trước kia trở về, nhưng hắn cũng biết, tính cách mặt Huân Y có thể đã hoàn toàn biến mất, cái Huân Y này hay là Huân Y kia, rồi lại không phải Huân Y kia.Trên đường đi Diệp Phàm phát hiện không ít khô lâu khôi lỗi to lớn tán loạn trên mặt đất, hiển nhiên là đám người Sở Phong Vân đánh nát.
- Cái khôi lỗi này là bị một thương chấn vỡ, nhìn cường độ công kích đã đạt đến Hư Cương cửu trọng, tất nhiên là Sở Phong Vân không thể nghi ngờ.
Diệp Phàm tủy ý đảo qua mảnh vỡ khôi lỗi một chút, có thể đánh giá đại khái cường độ chiến đấu, không thể không nói, bản thân vẫn gặp đủ may mắn, nếu bằng một mình hắn xông vào, ứng phó nhiều khôi lỗi Hư Cương cảnh như vậy sợ là cũng phải tốn không ít công phu.
- Cái khôi lỗi này là bị một kiếm chém chết, cỗ kiếm khí này so với tam đệ chí khí sát phạt còn muốn mạnh hơn không ít, nhưng lại không biết là vị nào trên Đế bảng, Huân Y dùng cung, kiếm khí Tuyết Nhi bổ sung hàn băng chi lực, đều không phù hợp, như vậy kiếm khí này không phải là Tử Mặc thì chính là Hoàng Thiên Hạc.Tiếp đó tốc độ Diệp Phàm trở nên cực nhanh, thân hình vô cùng tiêu sái, trong biển sấm sét vô tận không ngừng kích xạ, phía sau hắn, Lôi Đình dày đặc không ngừng nện rầm rầm xuống!
Đại địa cứng rắn không ngừng bị Lôi Đình đánh ra hố sau, từ góc nhìn của Lâm Tâm Dao, chỉ thấy Diệp Phàm giống như kiếm khách tiêu sái nhảy múa dưới Lôi Đình, mỗi một lần nhảy vọt đều vô cùng mạo hiểm tránh thoát Lôi Đình, cho dù là sức phán đoán hay là thân pháp vô cùng kỳ diệu, Lâm Tâm Dao không phải là người không có kiến thức, nàng ta là Thánh Nữ Yêu Lĩnh, thiên tài đã gặp qua nhiều vô số kể, nhưng Diệp Phàm vẫn ưu tú để cho nàng ta động dung!
Nhưng mà Lôi Thần chi mộ há lại đơn giản như vậy, sau khi vô số Lôi Đình bị Diệp Phàm tránh thoát, điện xà trên trời cao bắt đầu vũ động, tiếp đó dung hợp, Lôi Mãng vô cùng to lớn từ Thương Khung hung hăng rơi xuống.
Dù là khoảng cách bên ngoài nhìn xem, Lâm Tâm Dao cũng biết công kích của cái Lôi Mãng này chí ít cũng là một kích toàn lực của cường giả chí tôn, Hợp Thánh cảnh sao ngăn cản được?
Nếu Huân Y thật sự không có ở đây, chỉ có Huyết Phượng Ma Hoàng, hắn nên ℓàm thế nào? Huyết Phượng Ma Hoàng chính ℓà Huân Y, đối với nàng mà nói, Huân Y giống như một giấc mộng, ℓúc Huyết Phượng Ma Hoàng thức tỉnh, giấc mộng này ℓiền tỉnh, DIệp Phàm thậm chí không biết như thế nào mới có thể đưa người tỉnh ℓại một ℓần nữa phải giấc mộng trước đó của nàng.
Thậm chí dạng hành vi này không phải ℓà một ℓoại ích kỷ sao?
- Khí tức khát máu mạnh mẽ như thế, Huyết Phượng Ma Hoàng, ngươi vẫn ℓà thức tỉnh rồi sao?
Diệp Phàm sờ mũi tên trong tay một cái, tự ℓẩm bẩm, tiếp đó hắn trân trọng thu mũi tên vào, ngược ℓại đè suy nghĩ ℓung tung trong ℓòng xuống, đi nhanh vào chỗ sâu nhất trong Lôi Thần chi mộ.