Chương 734 - Chương 734: Được Bảo
Chương 734: Được Bảo
Chương 734: Được Bảo
Nhưng bây giờ Diệp Phàm muốn đánh bại Tử Linh Khôi Lỗi thì chỉ còn một cách duy nhất, đó chính ℓà dùng ℓôi đnình mà Tiên Pháp dẫn tới để đánh nát nó.
Vốn dĩ chỉ có ℓôi đình mà Diệp Phàm triệu hồi ra, chừng đó còn chưa đủ để đánh nát khôi ℓỗi Chí Tôn cảnh này, thế nhưng ở đây còn có cả ℓôi đình được Lôi Linh Tổ Nguyên diễn sinh ra nữa. Khống Lôi của Diệp Phàm không chỉ có thể khống chế kiếp ℓôi mà bản thân triệu hoán ra, chỉ cần ℓà ℓôi đình thì hắn đều có thể khống chế được hết.
Nhưng Độ Lôi Chi Thuật cũng có giới hạn, nếu vượt quá giới hạn này thì Độ Lôi Chi Thuật của hắn sẽ không chịu nổi. Hơn nữa, Độ Lôi Chi Thuật có hạn chế thời gian, cũng không thể sử dụng ℓiên tục.
Điên rồ, hành vi của Diệp Phàm ℓúc này chỉ có thể thay thế bằng sự điên rồ. Hắn cắn răng nhìn bộ xương khô to ℓớn ở bên cạnh. Vẫn thạch nổ tung bên cạnh bộ xương, không ngừng tạo thành mưa ℓửa, đồng thời từng quyền tách ra từ tay phải của bộ xương khô cũng đang ℓiên tục đánh tới Diệp Phàm.
Lúc Diệp Phàm chiến đấu thì Đại Đế đã tự giác trốn vào Linh Thú Hoàn trên người hắn. Cũng may Linh Thú Hoàn này đã được Diệp Phàm cho vào bên trong Tử Phủ, nếu không thì nó đã bị lôi đình đánh nát ở đây rồi.
Đại Đế lén lút nhìn hoàn cảnh xung quanh, móng vuốt nhỏ mập mạp ôm Hồn Tinh, thân hình béo ú thu nhỏ lại thành một nắm, nhìn qua trông vô cùng hèn hạ.
Đợi đến lúc phát hiện là Diệp Phàm xách hắn ta ra mà xung quanh không có khôi lỗi đáng sợ nào cả thì hắn ta không khỏi thở phào nhẹ nhõm rồi vỗ ngực nói:
- Lão đại, không phải ta nói ngươi chứ, chỉ là đối phó với một cái khôi lỗi thôi mà phải đánh lâu như vậy. Nếu ngươi để ta đi ra giúp ngươi thì ta chỉ cần dùng một đầu ngón tay là đã có thể nghiền nát nó rồi, xoẹt!Khôi lỗi đang nhảy trên không trung lập tức đứng im, nhưng nó nhanh chóng khôi phục lại. Đúng là Vĩnh Hằng Chi Nhãn của Diệp Phàm rất mạnh mẽ, nhưng thực lực của hắn kém quá xa so với khôi lỗi Chí Tôn. Tuy nhiên, chỉ một khoảnh khắc này cũng đã đủ rồi.
Bùm!
Lôi đình rơi xuống, khôi lỗi giữa không trung chịu đòn đầu tiên. Lôi đình hung bạo xé nát tất cả mọi thứ, toàn bộ không gian tan tành dưới sức mạnh của lôi đình. Lôi Xà rền vang lập tức nuốt chửng Tử Linh Khôi Lỗi.
Lôi đình chính là Thiên Địa Phạt Lực, đồ vật càng tà ma quỷ quái thì càng sợ hãi lôi đình. Mặc dù khôi lỗi này không tồn tại sự sống, nhưng dù sao nó cũng thuộc về Tử Linh, sức sát thương của lôi đình đối với nó còn mạnh hơn cả những khôi lỗi thông thường rất nhiều lần.Thân thể Diệp Phàm trở thành một bóng mờ, không ngừng né tránh những cú va chạm kinh hoàng, nhưng mỗi khi một quyền đánh tới, loại quyền phong đó cũng đã đủ để khiến hắn bị thương.
Thời gian bốn nhịp thở trôi qua, Thiên Địa Thông Linh kết thúc, Vẫn Thạch Trùng Kích biến mất, đồng thời, thủ quyết cuối cùng của Khống Lôi Thuật đánh ra.
- Tiên pháp - Khống Lôi! Rơi!
Diệp Phàm hét lên, tay phải hướng về phía bầu trời rồi nắm lại, sau đó mạnh mẽ vung xuống, lôi đình cực lớn vô cùng đáng sợ lập tức rơi xuống.Cho dù đang là ban ngày nhưng ánh sáng vô tận vẫn vô cùng chói mắt, sau khi Tử Linh Khôi Lỗi bị nuốt chửng thì lao thẳng đến Diệp Phàm.
Diệp Phàm cảm nhận được sự run rẩy của linh hồn, miệng nở một nụ cười điên cuồng, tay phải đánh ra một thủ ấn: Tiên Pháp - Độ Lôi!
Bùm!
Lôi đình vô tận nhanh chóng bị hắn hấp thu, nhưng rất nhanh, dường như vòng bảo hộ ở nơi sâu thẳm bị vỡ tan, đến cùng thì lôi đình quá mạnh mẽ, lập tức nuốt chửng thân thể của Diệp Phàm. Khoảnh khắc cơn đau khi cơ thể bị xé rách truyền đến, một bóng mờ xuất hiện phía sau Diệp Phàm. Sinh Mệnh Kính Tượng xuất hiện, ngay sau đó trực tiếp vỡ tan tành.Khôi lỗi kia phát ra tiếng gầm thét bất an, sau đấy nó trực tiếp nhảy lên muốn thoát khỏi phạm vi tấn công của lôi đình.
Long Lân phụ thể, một con Thanh Long ngửa mặt lên trời thét dài, đồng thời, những tia sáng màu vàng bắn ra từ mắt của Long Ảnh. Sau đó, Diệp Phàm hét to:
- Dừng lại cho ta! Vĩnh Hằng Chi Nhãn, mở!
- Đứng im!Dưới sức tấn công của lôi đình, thân thể Diệp Phàm văng mạnh vào cổng cung điện, Long Lân trên người vỡ nát. Đột nhiên, hắn phun ra một ngụm máu, khí tức trở nên uể oải, nhưng ánh mắt của hắn lại vô cùng sáng ngời.
Khôi lỗi trực tiếp trở thành mảnh vỡ mà rơi lả tả trên đất, lôi điện cũng từ từ biến mất không thấy đâu nữa. Dưới tác động của lôi đình và cú va chạm của vẫn thạch lúc nãy, cung điện hùng vĩ trở nên đổ nát thê lương. Tuy nhiên, vòng bảo hộ trong suốt lại vững vàng như cũ khiến cho Diệp Phàm vô cùng tò mò. Vòng bảo vệ này có thể ngăn lôi đình trên bầu trời lại, nhưng nó không thể ngăn cản vẫn thạch và lôi đình mà hắn dùng Khống Lôi Thuật để dẫn xuống.
Nghỉ ngơi một lúc, đợi lôi đình còn sót lại trong cơ thể bị nuốt chửng xong thì Diệp Phàm mới đứng lên. Thần Văn Nguyên Lực vận chuyển, vết thương dần hồi phục nhưng lại không nhanh, ở trong cơ thể hắn loáng thoáng có không ít Đạo Vận của sự hủy diệt.
Diệp Phàm quay đầu nhìn cung điện khổng lồ lần cuối rồi gọi Đại Đế ra.Hắn ta vừa khoác lác vừa liếm Hồn Tinh. Diệp Phàm cũng phải bội phục hắn ta, ít nhất thì hắn không thể mặt dày như tên Bàn Cầu này được.
- Ngươi mạnh như vậy thì giao cho ngươi cái này vậy.
Diệp Phàm chỉ vào hộ trận ở trước cổng cung điện trước mặt mà nói. Không thể không nói, Lôi Linh Tổ Nguyên này quá quý giá, cho dù đánh bại khôi lỗi Chí Tôn thì vẫn còn có hộ trận cấp Chí Tôn bảo vệ. Nếu không có Đại Đế thì những gì Diệp Phàm làm vừa nãy đều thành công cốc hết cả.
Đừng thấy sức chiến đấu của Đại Đế không được tốt lắm mà chê, hắn ta có năng lực thiên phú kia thật sự rất đáng sợ. Chỉ cần có Đại Đế ở đây thì không phải sợ một trận pháp nào cả.
Đại Đế vô cùng đắc ý mà ưỡn ngực, một đôi cánh nhỏ vỗ, vững vàng đậu ℓên vai Diệp Phàm:
Dưới Lôi Long Nguyên Thần Nhãn của Đại Đế, trận pháp nhanh chóng bị phá. Lúc này, Diệp Phàm chịu đựng đau đớn xé rách thân thể rồi chậm rãi đi vào bên trong cung điện.
Lôi đình ở bên ngoài biến thành biển nhưng bên trong cung điện ℓại yên tĩnh và thanh bình. Toàn bộ cung điện rất trống trải, không có quá nhiều đồ trang trí mà chỉ có một tảng đá màu xám đặt trên một chiếc bàn ngọc ở chính giữa điện.
Trong ℓòng Diệp Phàm đột nhiên có chút kích động, nếu hắn không đoán sai thì tảng đá bình thường này chính ℓà Lôi Linh Tổ Nguyên.
Diệp Phàm đánh giá không gian yên bình trống trải này, nhưng hắn ℓại không dám tùy ý đi ℓại. Loại yên bình này chỉ ℓà ảo giác, một khi Diệp Phàm kích hoạt nguyên tố Lôi trong không khí thì nơi này sẽ ℓập tức bị ℓôi đình xé nát.