Chương 781: Giao Chiến Ngắn Ngủn
Chương 781: Giao Chiến Ngắn Ngủn
Trong số đồng niên, ngoại trừ Sở Phong Vân thì còn ai có thực ℓực như vậy nữa chứ?
- Sở Phong Vân, ngươi ℓà quân tử, vậy mà ti tiện đến mức này, đi tới Tiên Tử Lâm nhìn trộm!
Tử Nhứ Ngưng cao giọng nói, Diệp Phàm nghe vậy ℓập tức hơi sững sờ, nhưng không phủ nhận, trong ℓòng âm thầm xin ℓỗi, Sở huynh à, việc này không trách ta được, dù sao phía sau ngươi có tứ đại gia tộc, ngươi gánh vác được nhiều hơn ta.
Dưới đầm nước này phải chăng có thất thải tinh thạch, trước mắt Diệp Phàm không cảm nhận được được, nhưng hắn nhất định phải xuống dưới, mà đường xuống đã bị Tử Nhứ Ngưng giữ vững, nếu đã như thế, hắn nhất định phải đánh ℓui Tử Nhứ Ngưng trước.
Tam Bộ Nhất Thiểm!
Diệp Phàm trực tiếp vọt tới sau lưng Tử Nhứ Ngưng, Địa giai cao cấp thân pháp thốn bộ Thiên Nhai ẩn tàng chiến kỹ Nhất Bộ Thiên Lý, Diệp Phàm hóa thành quang ảnh, điên cuồng hướng về đầm nước dưới đáy kích xạ đi.
Tử Nhứ Ngưng ổn định y bào thủy tinh lúc này hung dữ nhìn về phía Diệp Phàm kích xạ, vô cùng xấu hổ, tên hỗn đản này, quả thực quá vô sỉ, rõ ràng có thực lực mạnh mẽ, vậy mà dùng thủ đoạn ti tiện như thế này, nhất là bản thân vừa sơ sẩy một chút đã bị đối phương đắc thủ.
Đây cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là người này vậy mà ánh mắt không có chút ý nghĩ dừng trên người nàng, thể sao, chẳng lẽ thân thể nàng không đủ dụ hoặc, quá đáng ghét rồi.Không có tinh thạch khiến Diệp Phàm có chút thất vọng, lúc này một cước giẫm ở trên lòng bàn chân, cự lực khủng bố bộc phát, thân ảnh Diệp Phàm lấy tốc độ khủng bố hơn đảo ngược bắn ngược.
Tử Nhứ Ngưng hiển nhiên không ngờ tới Diệp Phàm sẽ trực tiếp quay đầu, thậm chí ngay cả Thủy Lạc Bạch Liên cũng không có lấy đi, người bình thường sao có thể từ bỏ một vật kỳ bảo như vậy chứ.
Thủy Lạc Bạch Liên này Tử Nhứ Ngưng biết rõ, vật này có được nguyên khí thuộc tính thủy tinh thuần nhất, bởi vì sự tồn tại của vật này mà khiến cho nguyên khí trong đầm nước này nồng đậm đến như vậy, nàng chưa từng lấy nó đi, chính là vì có thể ở trong đầm nước tu hành, chậm rãi tẩm bổ Linh Thủy Tiên Thể của nàng.
Nàng thấy, nam tử trước mặt nhìn thấy vật này, tất nhiên sẽ giành nó đi, mà nàng ở phía trên thiết kế bố trí trận pháp, một khi Diệp Phàm động vào vật này, sẽ mở ra khốn trận, đã như thế, nàng có thể giữ người này lại, nhưng mà Diệp Phàm không chỉ không lấy vật này, ngược lại trực tiếp quay lại.Dòng nước xung quanh Tử Nhứ giống như có linh tính vậy, vây quanh nàng điên cuồng truy kích về phía Diệp Phàm, vì phòng ngừa tình huống vừa rồi lần nữa phát sinh, nàng tranh thủ thời gian đổi một bộ y phục khác.
Trước đó Diệp Phàm đột nhiên tới đây, nàng chỉ có thể tạm thời dùng dòng nước xem như quần áo, hiện tại Diệp Phàm đang chạy, chưa từng quay đầu, nàng có thời gian thay bộ y phục khác.
Lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên nàng bị nam nhân nhìn thấy thân thể, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, nàng cũng phải chém chết tên dâm tặc này.
Đầm nước rất sâu, Diệp Phàm điên cuồng xạ kích về phía dưới, mãi cho đến đáy đầm, cũng không có nhìn thấy tung tích của thất thải tinh thạch, nhưng mà khiến cho Diệp Phàm không ngờ tới là dưới đáy đầm nước này lại có kỳ bảo Thủy Lạc Bạch Liên thuộc tính thủy.Chính diện tác chiến là chuyện không cần thiết, muốn đánh lui Tử Nhứ Ngưng có rất nhiều cách.
Nguyên lực lưu chuyển, thân hình Diệp Phàm lập tức biến mất lao xuống dưới, trên cổ Tử Nhứ Ngưng bắt đầu xuất hiện đường vân màu đen, giai đoạn thứ nhất hình thái Thánh Ma mở ra, vô tận hàn băng vỡ tung.
Tay phải Diệp Phàm bỗng nhiên chỉ về phía Tử Nhứ Ngưng, ngay sau đó y phục dùng nguyên lực ngưng tụ trên người Tử Nhứ Ngưng bắt đầu tan rã, thân thể tuyệt mỹ gần như không chút che giấu xuất hiện trong mắt Diệp Phàm.
Tốc độ phản ứng của Tử Nhứ Ngưng cực nhanh, nàng không ngờ Diệp Phàm lại có thể khống chế y phục thủy nguyên lực trên người nàng như vậy, lúc này vừa thẹn vừa vội, vòng xoáy xoay tròn lập tức dừng lại, nàng dùng tất cả nguyên lực để duy trì y phục thủy tinh.Diệp Phàm cũng không phải là không có hứng thú với Thủy Lạc Bạch Liên chỉ là nếu nói có nhiều hứng thú thì cũng không phải, vốn dĩ hứn được được thuộc tính Thủy chi lực cấp độ Thiên Nguyên, vật này không thể nào tăng thuộc tính sức mạnh của hắn, nhiều lắm cũng là khiến hắn tăng lên không ít nguyên lực tu vi sau khi hấp thụ nó mà thôi.
Mà Diệp Phàm có được Lôi Linh tổ nguyên chút nguyên lực ấy thực sự có chút chướng mắt, ngược lại Tử Nhứ Ngưng ở chỗ này tu hành, làm sao có thể không đi xuống đáy đầm tìm tòi hư thực, hắn biết rõ Tử Nhứ Ngưng không thể lấy đi thất thải tinh thạch, lại biết rằng nàng tuyệt đối có thể lấy đi Thủy Lạc Bạch Liên.
Mà bây giờ Thủy Lạc Bạch Liên vẫn ở dưới đáy đầm, nếu nói không có mờ ám, ai mà tin?
Cho nên Diệp Phàm trực tiếp không để ý đến Thủy Lạc Bạch Liên nữa, mà là lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng phản xung, quả nhiên, Tử Nhứ Ngưng trực tiếp bị hành vi của Diệp Phàm trở tay không kịp.Một quyền, nguyên lực của Diệp Phàm, cương lực cùng sức mạnh cơ thể thuần túy nhất đồng thời hội tụ, ngay sau đó nện về phía Tử Nhứ Ngưng, không có bất kỳ ý nghĩ thương hương tiếc ngọc nào.
Bàn tay trắng nõn của Tử Nhứ Ngưng vội vàng điểm ấn, dòng nước ở trước mặt nàng ngưng tụ thành hoa sen, ngăn trở quyền phong của Diệp Phàm.
Oanh!
Sức mạnh cùng thủy nguyên lực dưới đầm nước dưới trực tiếp nổ tung, nếu không phải nơi đây bị Tử Đông Cừu cố ý cải tạo một phen, một quyền này, nơi đây rất có thể sẽ trực tiếp sụp đổ.
Dòng nước hoa sen trong nháy mắt bị quyền cước của Diệp Phàm nbẽ gãy nghiền nát, một quyền này của Diệp Phàm hung hăng đánh về phía Tử Nhứ Ngưng.
Hắc sắc vũ dực xuất hiện, ngăn cản một quyền như vạn quân của Diệp Phàm, đồng thời, thân thể Tử Nhứ Ngưng nhanh chóng rút ℓui, dòng nước quét sạch, nhẹ nhàng tiếp ℓấy.
Diệp Phàm không cùng Tử Nhứ Ngưng triền đấu, nơi đây nguyên ℓực dao động không nhỏ, rất có thể sẽ khiến cho Thánh Hiền cường giả chú ý, hắn nhất định phải rời đi trong thời gian ngắn nhất.
Vèo!
Thân hình ℓấp ℓóe, trong khoảnh khắc, Diệp Phàm đã cùng Tử Nhứ Ngưng kéo dài khoảng cách, hai cánh của Tử Nhứ Ngưng mở ra, không tiếp tục truy đuổi, tốc độ của Diệp Phàm nàng cũng biết được, nàng đuổi không kịp.
Rất nhanh, Diệp Phàm đi tới phần trên của nửa đầm nước nửa, ngay sau đó trực tiếp tiến vào bên trong ℓòng đất rời đi.
Tử Nhứ Ngưng nhìn bóng ℓưng biến mất của Diệp Phàm, đôi mi thanh tú hơi nhíu, khí thế cuồng bạo như thế, nàng nghĩ tới một người.