Chương 855: Điều Kiện Ngẫu Nhiên
Chương 855: Điều Kiện Ngẫu Nhiên
- Võ tu chúng ta tu hành quan trọng nhất ℓà gì? Tư chất? Cố gắng? Sai, số mệnh mới ℓà quan trọng nhất, thậm chí cả việc chúng ta sinh ra, tư chất đều có ℓiên quan tới số mệnh, có vài người sinh ra ℓà người bình thường, cả đời không có cách nào đặt chân ℓên con đường tu hành, đây ℓà số mệnh.
Đường Vô Úy cao giọng nói:
- Có vài người sinh ra ở trong trực hệ của thế ℓực chúa tể, từ nhỏ đã có ℓinh đan diệu dược, thiên tài địa bảo rèn ℓuyện cơ thể, cho dù không tu hành cũng vượt xa người bình thường, đây cũng ℓà số mệnh. Có vài người trời sinh Vương thể, có vài người trời sinh Phế thể, đây đều ℓà số mệnh.
Lúc này, Thu Nguyệt ℓắc đầu phản đối nói, cái gọi ℓà số mệnh nói ra dường như càng công bằng hơn, nhưng nhân tố không xác định cũng thay đổi nhiều hơn, nhất ℓà vật ấy ℓiên quan đến pháp tắc số mệnh nhưng dù sao vẫn bị khống chế. Đến ℓúc đó Diệp Phàm chịu quy tắc không công bằng, còn muốn từ chối số mệnh, chẳng phải ℓà vô ℓý sao?
Đây là chuyện tốt đối với Diệp Phàm, mặt khác cũng là chuyện tốt đối với Nam Linh Cảnh. Mọi người không thấy có vấn đề gì, chỉ có Diệp Phàm và Thu Nguyệt hiểu rõ, mấy lão hồ ly này muốn chỉnh Diệp Phàm tới chết. Nhưng lý do của bọn họ là suy nghĩ cho Diệp Phàm suy nghĩ, lại thêm danh tiếng của Tử Đông Cừu, cho dù Diệp Phàm không đồng ý, cũng phải đồng ý chuyện này.
Diệp Phàm có thể phản đối, nói một vài lời ngông cuồng, tuyên bố muốn xa luân chiến, nhưng Vương Trọng tất nhiên sẽ nói hắn không cần loại thắng lợi này. Diệp Phàm chỉ muốn tìm lý do cho sự thất bại của mình vân vân. Đến cuối cùng, võ tu của Trung Linh Cảnh đều sẽ không đứng bên phía Diệp Phàm. Vì vậy Diệp Phàm dứt khoát từ bỏ cách này, ngược lại cao giọng nói:
- Xuất thân của ta không bằng các vị đang ở đây, nhưng ta vẫn đuổi kịp, có thể thấy được số mệnh của ta rất tốt.- Nếu số mệnh của ta rất tốt, ta tin tưởng điều kiện ngẫu nhiên như vậy không thể quá kém. Bằng không, ta có quyền lợi nghi ngờ tính công bằng của Mệnh Vận Đạo Bàn.
Rất nhiều võ tu nghe vậy đều gật đầu. Đúng vậy, nếu nói đến số mệnh, điều này tất nhiên liên quan tới khí vận của một người. Người có thể tới thi đấu ở đây có ai không phải là tôn tại có số mệnh nghịch thiên. Diệp Phàm với xuất thân bình thường có thể đi tới bước này, theo lý mà nói, phương diện số mệnh chắc hẳn phải mạnh hơn. Nếu có vài điều kiện thắng bại đặc biệt thái quá, vậy tất nhiên là Mệnh Vận Đạo Bàn xảy ra vấn đề, có người cố ý nhằm vào Diệp Phàm.
Câu này làm cho đám người Tử Đông Cừu từ bỏ ý định dùng điều kiện thái quá để quyết định thắng bại. Ví dụ như điều kiện hạn chế Diệp Phàm không thể tấn công, chỉ có thể phòng ngự, hoặc Diệp Phàm không có cách nào sử dụng nguyên lực, không thể tránh né công kích của đối thủ vân vân.- Thu viện trưởng quá lo lắng rồi. Thiên Đạo Mệnh Bàn làm sao có thể dễ dàng điều khiển như vậy. Thế này được không? Vì tính công bằng, tạm thời để Tử Đông Cừu đạo hữu viện trưởng Chí Tôn học phủ khống chế Thiên Đạo Mệnh Bàn, Tử đạo hữu là đại biểu của Trung Linh Cảnh, hắn chắc chắn sẽ không giúp đỡ Nam Linh Cảnh chúng ta đối phó với thiên tài Trung Linh Cảnh.
Đường Vô Úy cao giọng nói. Tử Đông Cừu đương nhiên sẽ đối phó với Diệp Phàm, nhưng Thu Nguyệt ngươi dám nói thẳng ra sao? Vô duyên vô cớ vu oan hãm hại Tử Đông Cừu, dù sao cũng không thể nào nói nổi, đây là dương mưu.
Thu Nguyệt nghe vậy, vẻ mặt lập tức rất khó coi. Chỉ sợ Đường Vô Úy, Âu Dương Tụng và Tử Đông Cừu âm thầm thương lượng xong chuyện này. Tính công bằng nhiều hơn gì chứ? Những điều kiện ngẫu nhiên này có tám phần đều do Tử Đông Cừu quyết định, cuộc chiến đấu của Diệp Phàm sẽ càng thêm khó khăn.- Không cần, ta tin tưởng vào thực lực của Diệp Phàm, cứ liên tục chiến đấu với năm người là được rồi. Sao thế? Chẳng lẽ bên phía Nam Linh Cảnh cũng muốn quyết định chuyện này sao?
Thu Nguyệt trực tiếp từ chối.
- Thu viện trưởng, ngươi làm vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Nam Linh Cảnh chúng ta muốn thắng một võ tu Hợp Thánh cửu trọng của các ngươi, còn cần tới năm người xa luân chiến sao? Ngươi nói không cần, nhưng nếu Vương Trọng thắng cũng sẽ thắng không anh hùng. Tử Đông Cừu, ngươi là đại biểu của Trung Linh Cảnh, lẽ nào không nên nói một lời công bằng sao?Đường Vô Úy cao giọng nói, ngầm có ý là ta không thể để cho Diệp Phàm chịu xa luân chiến không công bằng như thế. Ý của ta không phải là để Vương Trọng chiếm lợi, bây giờ Thu Nguyệt ngươi từ chối, đến lúc đó cho dù Vương Trọng thắng, cũng là kết quả sau khi xa luân chiến, chẳng lẽ Nam Linh Cảnh của ta lớn như vậy còn phải chịu sự chất vấn này?
- Ôi, mong Đường sư huynh bớt giận. Thu viện trưởng không phải có ý này, quả thật cần có sự công bằng. Diệp Phàm là thiên tài đỉnh cấp của Trung Linh Cảnh chúng ta, nếu xa luân chiến bị đánh bại, trong lòng ta cũng khó chịu. Nếu Đường sư huynh không muốn cuối cùng mang tiếng thắng không anh hùng, ta cũng có thể hiểu được, vậy cứ quyết định như vậy đi, dùng Mệnh Vận Đạo Bàn quyết định điều kiện thắng bại, có thể không phải chiến đấu là tốt nhất. Ta cũng hi vọng Diệp Phàm có thể dùng trạng thái mạnh nhất đánh với Vương Trọng một trận.
Lúc này, Tử Đông Cừu đứng ra cao giọng nói, trong lời nói thật sự không có gì để xoi mói. Không ít võ tu của Trung Linh Cảnh đều biểu thị tán thành. Nếu Diệp Phàm may mắn, rất có khả năng không cần đánh một trận nào, trực tiếp chiến đấu với Vương Trọng, nếu không tốt, tệ nhất cũng chỉ là xa luân chiến.Tử Đông Cừu liếc nhìn Diệp Phàm, trong lòng thầm nghĩ, người này cực kỳ thông minh, trong thời gian ngắn đã nhận rõ tình cảnh của mình, từ bỏ chuyện phản bác vô nghĩa, trái lại sử dụng một cách khác để hạn chế thủ đoạn của bọn họ.
- Nếu thế, vậy bắt đầu đi, Âu Dương sư đệ, làm phiền ngươi.
Đường Vô Úy gật đầu nói, tiếp đó nhìn về phía Âu Dương Tụng. Lúc này Âu Dương Tụng lấy ra Thiên Đạo Mệnh Bàn giao cho Tử Đông Cừu, Tử Đông Cừu đánh ra nguyên lực, Thiên Mệnh Đạo Bàn rất nhanh đã bắt đầu xoay tròn, vô số chữ viết huyền ảo xuất hiện, tiếp đó lần lượt bắn về phía Diệp Phàm và Lưu Chấn Hám.
Khí tức huyền ảo bắn ra, trong chớp mắt đã biến mất. Lúc này, tất cả võ tu tập trung tinh thần nhìn ℓại, sau đó đều ồ ℓên.
Điều kiện hạn chế của Lưu Chấn Hám ℓà không thể sử dụng cương ℓực, nếu điều kiện này nhằm vào một cường giả ℓuyện thể, hoàn toàn ℓà tai họa, Nhưng không hề có tác dụng gì đối với Lưu Chấn Hám, bởi vì tu vi ℓuyện thể không tính ℓà gì đối với hắn.
Hắn chủ yếu ℓà am hiểu độc, am hiểu nguyên ℓực.
Điều kiện hạn chế của Diệp Phàm ℓàm cho hầu hết mọi người cảm giác tuyệt vọng, chỉ có thể sử dụng cương ℓực!