Chương 857: Ý Chí Chiến Đấu Vượt Trời
Chương 857: Ý Chí Chiến Đấu Vượt Trời
Sở dĩ Diệp Phàm nhanh chóng ngưng tụ đạo đan như vậy, một mặt ℓà nhờ sự khủng khiếp của Thiên Cơ Ngưng Đạo Quyết, mặt khác ℓà Diệp Phàm hiểu rõ cách ném độc của Dược Cốc. Đời trước, bạn tốt tri kỉ của Diệp Phàm chính ℓà cốc chủ Dược Cốc, ℓão Dược Trùng Lưu Diệu Thủ.
Đời trước, ℓúc Diệp Phàm gặp ℓão Dược Trùng, hắn đã trên trăm tuổi, Lưu Chấn Hám cũng họ Lưu, chẳng ℓẽ ℓà hậu bối của ℓão Dược Trùng sao? Tuy đời trước Diệp Phàm chỉ gặp qua tôn tử của ℓão Dược Trùng mà chưa từng nghe hắn kể về nhi tử của hắn, cũng không biết ℓà phi thăng hay chết non. Chẳng ℓẽ Lưu Chấn Hám trước mắt này chính ℓà nhi tử của ℓão Dược Trùng?
Qua nửa giờ, vào ℓúc tất cả mọi người mệt mỏi buồn ngủ, vẻ mặt Lưu Chấn Hám càng ℓúc càng khó coi. Diệp Phàm đứng tại chỗ, bị hắn hạ độc hết nửa giờ. Trong thời gian này, hắn dùng gần hai trăm ℓoại độc dược, Diệp Phàm vẫn giống như không sao hết. Điều này quả thật khó tin.
Cuộc chiến đấu này cũng nên kết thúc rồi. Lưu Chấn Hám mạnh nhất không phải ℓà nguyên ℓực hay chiến ℓực trực diện mà ℓà độc. Ở trước mặt Lưu Chấn Hám, Trương Hoành bị độc ép cho giảm hơn nửa tu vi. Bình thường độc tu đều mạnh hơn tu sĩ cùng giai nhiều, nhưng đồng thời một khi đối thủ có cách đối phó với độc tố của hắn, vậy chiến ℓực của hắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Còn nữa, sao tu vi luyện thể của Diệp Phàm có thể khủng khiếp như vậy? Còn nữa, sao hắn không bị gì cả? Sao độc tố không có tác dụng. Chẳng lẽ hắn có thể bách độc bất xâm sao?
Toàn Năng Vương Tọa, không ít người nghĩ đến biệt hiệu của Diệp Phàm. Trước đó, đám đông chỉ thản nhiên cười, dù sao cũng là biệt hiệu do Đông Linh Cảnh truyền tới, bọn họ cùng lắm chỉ xem là chuyện cười sau bữa ăn, nhưng không ngờ Diệp Phàm ở Trung Linh Cảnh cũng gần như đã làm được toàn năng.
Tu hành nguyên lực, tu hành luyện thể, lực lượng thuộc tính, hồn lực vân vân, hắn còn có gì không biết nữa không?
- Sao ngươi có thể không sợ độc của ta?Diệp Phàm nhún chân lập tức biến mất, lúc xuất hiện đã thấy ở bên cạnh Lưu Chấn Hám, tốc độ này cực nhanh, quả thật là rợn cả người, trình độ luyện thể này ít nhất phải đạt tới Hư Cương cảnh.
Ngay lập tức, không ít người sửng sốt. Không ngờ tu vi luyện thể của Diệp Phàm còn cao hơn tu vi nguyên lực?
Ầm!
Tốc độ của Lưu Chấn Hám cũng cực nhanh, giơ ngang chuỷ thủ màu xanh lục lên, độc tố nổ tung điên cuồng theo hai tay của Diệp Phàm xâm nhập vào trong cơ thể hắn. Đồng thời, Lưu Chấn Hám cảm giác được một lực lượng khủng khiếp không thể nào hiểu nổi đánh tới, lập tức mất khống chế bay ngược.Lưu Chấn Hám nói với vẻ không thể tin được. Thể chất của Diệp Phàm tuyệt đối không phải là Vạn Độc Thể trong truyền thuyết lại không phải là tồn tại không sợ độc, hơn nữa hắn chỉ có thể sử dụng cương lực, căn bản không có khả năng này.
- Ngươi nói là loại chất độc này sao?
Diệp Phàm nghe vậy, lúc này giơ tay phải ra, khói độc màu xanh lá ngưng tụ trong tay hắn, tiếp đó hắn tùy ý ném độc tố xuống đất, lấy hắn làm trung tâm, tảng đá bên dưới nhanh chóng bị ăn mòn thành một hố cực lớn. Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Đây là độc tố bá đạo tới mức nào? Nếu loại độc tố này tiến vào cơ thể của con người, đừng nói là cơ thể, cho dù là linh sắt, thiên thép cũng sẽ thành cặn bã.- Toàn Năng Vương Tọa.
- Toàn Năng Vương Tọa, Toàn Năng Vương Tọa, Toàn Năng Vương Tọa! !
Từng tiếng hô rung trời động đất vang lên. Dưới tình huống chỉ có thể sử dụng cương lực, Diệp Phàm còn đánh bại Lưu Chấn Hám, điều này còn khiến đám ông chấn động hơn nhiều so với hắn có thể dồn hết sức đánh bại Lưu Chấn Hám. Nhất là từ lúc Diệp Phàm chiến đấu đến bây giờ, gần như rất ít sử dụng lại thủ đoạn, đều là người khác sử dụng gì hắn sử dụng cái đó. Đây là người sao?
Người như vậy là không thể chiến thắng. Những võ tu vốn đã tuyệt vọng về cuộc chiến ngày hôm nay lại bắt đầu đặt hy vọng vào Diệp Phàm. Vô số võ tu điên cuồng hô to bốn chữ Toàn Năng Vương Tọa này.Nước độc màu xanh lá bị cơ thể Diệp Phàm chậm rãi hấp thu. Lưu Chấn Hám kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt. Sao Diệp Phàm làm được vậy? Vì sao độc mạnh như vậy không có bất kỳ tác dụng nào với hắn.
Vèo!
Cơ thể Diệp Phàm xuất hiện ở bên dưới Lưu Chấn Hám đang bay trên không trung, tiếp đó tay phải nắm lấy cánh tay hắn kéo về. Lưu Chấn Hám giống như con rối gỗ, hoàn toàn mất khống chế bị Diệp Phàm ném ra ngoài đài thi đấu.
Có tiếng động lớn vang lên, vô số võ tu ngây người nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt. Đây là tình huống gì? Hai người đứng nửa giờ, cuối cùng bị Diệp Phàm đánh bại dễ dàng như vậy. vậy dám hỏi Diệp Phàm, vì sao ngươi phải đứng lâu như vậy?Lưu Chấn Hám chỉ là người đầu tiên, Vương Trọng, Tử Mặc, Bắc Cung Tuyết, Y Linh Lung, mỗi người đều là một ngọn núi cao. Khi Diệp Phàm vượt qua bốn người này, hắn sẽ trở thành ngôi sao bắt mắt nhất trong thời đại mới. Cho dù là Sở Phong Vân, cũng không ai dám nói hắn chắc chắn có thể thắng Diệp Phàm dễ dàng được.
Hắn có thể làm được chứ?
Diệp Phàm đứng ở trên đài đấu võ, đôi mắt sáng như sao vậy, đầy tự tin và mạnh mẽ. Hắn lẳng lặng nhìn đám người Vương Trọng, Sở Phong Vân, Âu Dương Tu, một kiếm ý phóng lên cao, ý chí chiến đấu xông thẳng lên trời, nhắm thẳng vào quần hùng. Thương long ra khỏi vực sâu, chỉ chờ đạp phá chín tầng trời.
Không ít võ tu đều kích động, một suy nghĩ điên cuồng chưa từng có bắt đầu lan tràn. Trên đài cao, Thu Nguyệt nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, đôi môi động lòng người cong lên đầy kiêu ngạo. Đây là đại biểu của Vạn Đạo học phủ, đây là nam nhân được Thu Nguyệt nàng tán thành, mạnh mẽ tới mức khó hiểu nổi, vậy đã đủ chưa? Còn chưa đủ. Nhưng Thu Nguyệt tin tưởng vào Diệp Phàm, cho dù là đám người Vương Trọng cũng tuyệt đối không thể ngăn cản con đường của hắn.- Ngươi cũng biết dùng độc?
Lưu Chấn Hám kinh ngạc nói. Độc tố do Diệp Phàm ngưng tụ ra hoàn toàn không yếu hơn đòn sát thủ của hắn. Người này luyện thể mạnh mẽ, nguyên lực bá đạo thì thôi, còn biết dùng độc?
Diệp Phàm biết dùng độc?
Tất cả mọi người chấn động, im phăng phắc, nhìn Diệp Phàm giống như nhìn một thần linh kèm theo sự khó tin. Tiếp đó, không biết là ai vô ý nói một câu:
Hắn sẽ trở thành ngôi sao bắt mắt nhất của Thiên Vũ đại ℓục. Hắn sẽ ℓấy ℓực chiến đấu tối cao để bước ℓên bảo tọa vương giả của thế hệ trẻ tuổi, ở trong ngày hội ℓớn được công khai với bốn đại ℓinh cảnh này, hắn sẽ bước ngôi trở thành vương!
Lạc Tố Tố, Lạc Phượng Vũ đều sùng bái hoặc kiêu ngạo nhìn Diệp Phàm. Vẻ mặt Bắc Cung Tuyết trở nên phức tạp. Nam nhân này bắt đầu thể hiện ra sự xuất chúng của hắn. Hôm nay ℓà truyền kỳ về thành tựu của hắn hay ℓà truyền kỳ ngã xuống?
Diệp Phàm, hãy để cho ta được chứng kiến sự trưởng thành của ngươi trong hai năm qua đi!
Phía sau Bắc Cung Tuyết ℓóe ℓên ánh sáng ℓạnh. Gần như cùng ℓúc đó, đám người Sở Phong Vân, Vương Trọng, Âu Dương Tu, Lưu Chấn đều phát ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ, khí tức khủng khiếp bao phủ cả đấu pháp trường. Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều phát ra chiến ý mạnh nhất, ℓúc trước chỉ ℓà điểm tâm ngọt trước bữa ăn. Từ giờ phút này, cuộc chiến đấu mới chân chính bắt đầu!