Chương 868: Tôn Vũ Uy Hiếp
Chương 868: Tôn Vũ Uy Hiếp
- Nếu các ngươi đều chấp nhận thắng bại này, vậy cứ xem như ℓão phu quá nhiều chuyện rồi.
Rõ ràng, Âu Dương Tụng và Tử Đông Cừu đều không ngờ được bây giờ Diệp Phàm được nhiều võ tu Trung Linh Cảnh ủng hộ như vậy, thậm chí Bắc Cung Tuyết còn ℓộ rõ sự thù địch như thế.
Đương nhiên, dù sao ℓiên quan đến sống chết, Bắc Cung Tuyết cứng rắn cũng nằm trong dự đoán của hắn. Thật ra Âu Dương thế gia không sợ Băng Thần Điện, nhưng tình hình hiện tại ℓà võ tu của Trung Linh Cảnh, thậm chí còn có không ít võ tu của ba ℓinh cảnh khác đều cho rằng thắng ℓợi của Diệp Phàm ℓà hợp tình hợp ℓý. Nếu hắn khăng khăng ℓàm theo ý mình, ngược ℓại sẽ khiến cho nhiều người tức giận. Đến ℓúc đó Tử Đông Cừu e ngại về danh tiếng, tất nhiên sẽ không đứng bên phía hắn.
Tiếp đó, vô số võ tu yêu cầu ℓoại bỏ điều kiện hạn chế của Thiên Đạo Mệnh Bàn, dù sao điều kiện hạn chế này còn không bằng để cho Diệp Phàm trực tiếp xa ℓuân chiến.
Sau khi Tử Đông Cừu thấy mọi người không còn kiên trì loại bỏ Thiên Đạo Mệnh Bàn nữa, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm. Cũng may hắn khống chế lòng người không tệ, bằng không còn thật sự khó có thể thuyết phục được những võ tu nữa. Chuyện đã đến bước này, danh tiếng của Diệp Phàm đã chậm rãi thoát khỏi lòng bàn tay của hắn. Diệp Phàm nhất định phải chết trong trận chiến này.
Cho dù hắn có lòng tin vào Tử Mặc, nhưng để đề phòng biến cố xảy ra, điều kiện hạn chế lần này vẫn phải dồn Diệp Phàm vào chỗ chết.
- Vì công bằng, lần này do Tôn Vũ đạo hữu sử dụng Thiên Đạo Mệnh Bàn. Tôn Vũ đạo hữu chính là truyền nhân của thánh địa võ kỹ, các ngươi có thể nghi ngờ Tử Đông Cừu ta giấu tâm tư riêng của mình, nhưng vẫn còn tin tưởng vào nhân phẩm của Tôn Vũ đạo hữu chứ?- Đối với điều kiện không công bằng của Diệp Phàm, bản thân ta cũng rất khó chịu, thậm chí Thiên Đạo Mệnh Bàn này còn từ trong tay ta đánh ra, ngược lại khiến cho các ngươi cảm thấy ta đang nhằm vào Diệp Phàm. Cho nên, người sử dụng Thiên Đạo Mệnh Bàn sau đó sẽ không phải là ta nữa. Cùng lúc đó, trận đấu tiếp theo là nhi tử của ta đối chiến với Diệp Phàm, ta chắc hẳn nên tránh nghi ngờ. Mặt khác cũng là cho mọi người một lời giải thích công bằng.
- Liên quan tới chuyện loại bỏ Thiên Đạo Mệnh Bàn, vẫn mong các vị đừng nói nữa. Lời này nói ra có vẻ như Trung Linh Cảnh chúng ta không thua nổi vậy. Số mệnh của Diệp Phàm không đủ, gặp phải điều kiện không công bằng thì muốn loại bỏ Thiên Đạo Mệnh Bàn, nếu những điều kiện này đều có lợi với Diệp Phàm, liệu chúng ta còn có thể đưa ra ý kiến này nữa sao?
- Chẳng lẽ điều kiện này nhất định phải có lợi cho Diệp Phàm, chúng ta mới phục sao? Nếu vậy, một mặt là sỉ nhục Diệp Phàm, mặt khác cũng là sỉ nhục cả Trung Linh Cảnh chúng ta. Thiên kiêu của Trung Linh Cảnh chúng ta không khiếp sợ bất kỳ khó khăn nào. Võ tu Trung Linh Cảnh chúng ta thắng cũng phải thắng vô tư, thua cũng thua thản nhiên.Tử Đông Cừu cao giọng nói. Tu vi của Tôn Vũ không tính là cao, nhưng làm truyền nhân duy nhất của thánh địa võ kỹ, thanh danh hiển hách, xưa nay vẫn luôn chính trực, kiên quyết sẽ không làm chuyện trộm gà bắt chó như vậy.
Đây cũng là kế hoạch được Tử Đông Cừu sớm vạch ra. Tôn Vũ đúng là chính trực, nhưng làm người luôn có nhược điểm của mình, có chuyện hoặc người nào đó khiến mình quan tâm.
Chí Tôn học phủ muốn làm giúp Tôn Vũ một chuyện, tuyệt đối không khó như những người khác tưởng. Trên thế giới này, thực lực quyết định tất cả, võ tu bình thường căn bản không thể hiểu được sự mạnh mẽ của Chí Tôn học phủ.Tử Đông Cừu nói vài lời đã làm cho tiếng phản đối của rất nhiều võ tu đều lắng xuống. Không sai, tất nhiên điều kiện hạn chế sẽ xuất hiện một vài hiện tượng không công bằng. Thật ra ngay từ đầu, đám người cũng ngóng trông Diệp Phàm có thể gặp những điều kiện như giảng đạo, ngộ tính so đấu vân vân không cần tiêu hao quá nhiều nguyên lực, do đó để cho Diệp Phàm lấy trạng thái tốt hơn đối mặt với Vương Trọng.
Nhưng bọn họ không được như mong muốn, điều kiện phía sau đều bất lợi cho Diệp Phàm. Nhưng lúc mọi chuyện và ý nghĩ của mọi người không nhất trí, bọn họ yêu cầu loại bỏ Thiên Đạo Mệnh Bàn, bảo võ tu của ba linh cảnh khác nhìn thế nào?
Hóa ra bọn họ chỉ cho phép điều kiện có lợi cho Diệp Phàm xuất hiện? Nói không dễ nghe chính là không thua nổi. Rõ ràng Diệp Phàm còn chưa thua, bọn họ ngược lại đã thua trước một bậc.Vào mấy ngàn năm trước, thánh địa võ kỹ được xem là thế lực cực kỳ hưng thịnh. Nhưng tới bây giờ, nó đã nghèo túng đến mức một mạch đơn truyền. Mấy tháng trước, đệ tử duy nhất của Tôn Vũ bị linh thú kịch độc Ngũ Bộ Thái Vũ Thiền cắn một cái, đang nguy tới tính mạng, ngoại trừ Cửu Chuyển Tục Mệnh Hoàn – đan dược độc môn của Chí Tôn học phủ có thể chữa trị thì không có bất kỳ phương pháp giải độc nào khác.
Cửu Chuyển Tục Mệnh Hoàn là đan dược do một lão tổ của Chí Tôn học phủ tự nghĩ ra. Lão tổ kia đã phi thăng nhiều năm, có thể nói trong cả Thiên Vũ, chỉ có Chí Tôn học phủ còn lại một ít, hơn nữa dùng chút nào ít đi chút đó. Tôn Vũ muốn vật ấy, sao có thể đơn giản được.
Truyền nhân thánh địa võ kỹ cực kỳ khó tìm, Tôn Vũ vì đệ tử này, có thể nói là trút hết tâm huyết cả đời, làm sao có khả năng trơ mắt nhìn đệ tử của mình chết đi. Cái giá muốn có được Cửu Chuyển Tục Mệnh Hoàn quá đắt, chính là hôm nay phối hợp với Tử Đông Cừu diễn trò.Yêu cầu này bị Tử Đông Cừu trực tiếp từ chối.
- Các vị, Âu Dương đạo hữu chính là cường giả không ai sánh bằng ở Tây Linh Cảnh, ta tin tưởng hắn sẽ không động tay động chân gì vào Thiên Mệnh Đạo Bàn. Chúng ta là võ tu của Trung Linh Cảnh, làm việc đều phải chú ý tới chứng cứ. Nếu hôm nay, chúng ta vì chút nghi ngờ mà tùy tiện thay đổi quy tắc của cuộc so tài đã được đặt ra, vậy tính nghiêm túc của loại thi đấu này ở đâu?
Tử Đông Cừu cao giọng nói:
Danh tiếng ở trước mặt sống chết, truyền thừa đều không đáng để nhắc tới. Cho dù ℓà người như Tôn Vũ cũng quyết đoán ℓựa chọn đệ tử của mình, nhưng đối với võ tu khác, Tôn Vũ tuyệt đối tuân theo nguyên tắc công bằng, dù sao trước đó, Tôn Vũ cũng biểu hiện rất thưởng thức Diệp Phàm, hắn không có ℓý do gì nhằm vào Diệp Phàm.
Thiên Đạo Mệnh Bàn xoay tròn, ℓúc này Tôn Vũ sử dụng nguyên ℓực phát động, tiếp đó, ký tự thần bí xuất hiện.