Chương 907: Vương Tọa Vô Địch
Chương 907: Vương Tọa Vô Địch
- Là Thiên Lôi, ℓà Lôi Phạt chân chính!
Tôn Vũ kinh hô, tiếp theo ℓà trên dưới võ trường đều kinh hô, thậm chí cường giả Thánh Hiền đều rối rít nguyên ℓực bối trí vào bảo hộ xung quanh biên giới võ đài, Thiên Địa Lôi Phạt, đối với các võ tu mà nói, chính ℓà ác mộng.
Cho dù ℓà cường giả Thánh Hiền cũng không dám tùy ý chạm phải, vậy mà Diệp Phàm ℓại có được thứ sức mạnh này, một trận chiến này, đủ để ghi vào sử sách, thật sự xưa nay chưa từng có ai có thể ℓàm được điều này.
Lôi Đình hạ xuống, thần phạt giáng ℓâm đi cùng hóa thân của Diệp Phàm, hung hăng xông vào bên trong hắc cầu, Thiên Đạo Lôi Phạt và hắc cầu trực tiếp dung hợp, tiếp theo, hắc cầu thoát khỏi khống chế của Sở Phong Vân, điên cuồng áp súc trên không trung, giống như một hắc động chân chính, hấp thu tất cả nguyên ℓực chung quanh.
Cường giả Thánh Hiền duy trì vòng bảo hộ nhao nhao rung động, nguyên ℓực đưa vào rất điên cuồng, dùng nguyên ℓực duy trì vòng bảo hộ, đồng thời ℓấy hồn ℓực đưa vào vòng bảo hộ, dưới sự thèm ăn của hắc cầu, ℓúc này rất khó khăn để ổn định vòng bảo hộ.
Vô số võ tu im lặng, bọn họ tuyệt đối không hy vọng kết quả trận đấu lại thảm liệt đến như vậy.
Phong bạo càn quấy thật lâu, khi toàn bộ quảng trường của Học Phủ Chí Tôn thành một mảnh hỗn độn, khi toàn bộ Không Giang Hắc Động chậm rãi biến mất, lúc cơn bão năng lượng chậm rãi dừng lại, vô số ánh mắt tụ tập trên trời cao.
Băng Sương Thiên Giáp của Diệp Phàm đã bị phá nát, thậm chí ngay cả bóng người đều biến mất không thấy gì nữa, chỉ có một đầu Thương Long không tính là to lớn đang nấn ná lại, trên người Thương Long, Long Lân vỡ nát, máu tươi chảy ròng, hiển nhiên đây là long hóa của Diệp Phàm.
Dưới tình huống bình thường, Băng Sương Thiên Giáp của Diệp Phàm hoàn toàn có thể ngăn cản bất luận công kích gì, chỉ cần hắn có đầy đủ nguyên lực, nhưng dưới khống nguyên đại pháp, Băng Sương Thiên Giáp của hắn võ nát, không có hiệu quả khủng bố kia.Nếu không phải phòng ngự của Thanh Long Biến vô cùng biến thái, có lẽ hắn sẽ chết dưới phong bạo, nhưng cho dù là vậy, thời gian của Thiên Địa Thông Linh cũng đã hết, nguyên lực tiêu hao cơ hồ cũng không bao nhiêu, khí tức cả người vô cùng uể oải, vết thương trên người chồng chất, cho dù là thần văn nguyên lực cũng vô pháp trong thời gian ngắn chữa trị thương thế của hắn.
Lần này phong bạo hấp thu Thiên Địa Lôi Phạt, Lôi Phạt Chi Lực tạo thành thương tổn, há có thể dễ dàng khôi phục.
Thương Long biến mất, Diệp Phàm xuất hiện trước mặt tất cả mọi người, khóe miệng chảy máu, chiến bào màu trắng đã hoàn toàn nhuộm đỏ, nguyên lực còn một ít đủ để duy trì hắn không bị rơi xuống, lần này, mặc cho ai nhìn ra, Diệp Phàm đã trở thành nỏ mạnh hết đà.
Một bên khác, thân ảnh của Sở Phong Vân xuất hiện từ dị không gian, nháy mắt đã trở ra, một máu tươi trực tiếp phun ra, đường vân màu trắng thần bí kia đã sớm biến mất không thấy gì nữa, trên người hắn không chỉ chịu thương thế từ cơn bão năng lượng, nghiêm trọng hơn còn có phản phệ từ thiêu đốt huyết mạch.Trên trời cao, hắc cầu lấy tốc độ kinh khủng mà tăng trưởng, DIệp Phàm cắn răng duy trì Băng Sương Thiên Giáp sắp bị phá nát, bên người Sở Phong Vân, Vương Thể Hóa Thân biến mất không thấy gì nữa, cả người tiến vào không gian khác, Không Gian Hắc Động hóa thành hàng rào mạnh nhất.
Lúc này không cần Sở Thiên Dương sơ tán, trừ cường giả Chí Tôn và đám thiên kiêu trẻ tuổi tin tưởng vào bản thân mình, cơ hồ tất cả võ tu đều rời xa võ đài, có thể chứng kiến khoảnh khắc đủ để ghi vào sử sách này là vinh hạnh của bọn họ, thế nhưng, mạng vẫn là quan trọng hơn.
Lúc hắc cầu đạt tới đỉnh phong chính là thời khắc bạo liệt vô tận, cơn bão năng lượng lập tức quét sạch tất cả, Diệp Phàm và Sở Phong Vân hoàn toàn bị cơn bão năng lượng thôn phệ, vòng bảo hộ của võ đài cũng bắt đầu điên cuồng tan rã, cuối cùng vỡ nát hoàn toàn, cường giả Thánh Hiền nhao nhao đánh ra nguyên lực thủ hộ tứ phương.
Toàn bộ thiên địa bị nguyên lực phong bạo bao trùm hoàn toàn, võ đài trong tích tắt trở thành phế tích, đại đao của Diệp Tàn giống như một hàng rào, một mực ngăn cản dư ba trùng kích đáng sợ, một ít võ tu khác cũng hiển hiện thần thông của bản thân, vào thời điểm này, có thể vững vàng ngồi xem trận chiến này đã là một điều rất đáng tự hào.Quang dực sau lưng biến mất, Sở Phong Vân trực tiếp rơi xuống từ trên bầu trời, bên trong bất lực còn mang theo một tia thảm liệt,, vô số võ tu lập tức an tĩnh lại, thân ảnh kia rơi xuống đã kích thất thâm tâm của tất cả mọi người, trong mắt mọi người, phảng phất có thể nhìn thấy Sở Phong đang rơi xuống đại địa.
Vô số võ tu nghẹn ngào khóc rống, bọn họ là người ủng hộ Sở Phong Vân kiên cố nhất, Sở Phong Vân là tín ngưỡng của bọn họ, bây giờ tín ngưỡng đã sụp đổ, Chiến Thần Bất Bại lại bại.
Sở Nguyệt Ly ngơ ngác nhìn thân ảnh đang rơi chậm rãi từ trời cao, từ khi nàng sinh thành đến này, thân ảnh cường đại luôn thẳng tắp, chưa bao giờ ngã xuống, mặc kệ đối mặt với địch nhân như thế nào, hắn chưa bao giừo lùi bữa, xưa nay cũng sẽ không bao giờ bị đánh ngã.
Tín ngưỡng của nàng, ca ca nàng sùng bái nhất, vậy mà bây giờ lại bị một nam nhân khác đánh bại, chẳng biết lúc nào, trong đôi mắt Sở Nguyệt Ly đã mông lung hai hàng nước mắt, nàng không thể nào tiếp thu được hết thảy, ca ca của nàng là mạnh nhất, sao lại bại.Ánh mắt nhìn về phía một nam nhân khác, ngươi thắng kia, long dực cự đại tùy ý huy động, cho dù đang vô cùng suy yếu nhưng vẫn như cũ, vẫn thẳng tắp trên trời cao.
Tín ngưỡng mới, thần đàn mới, Vương Tọa vô địch, truyền kỳ quật khởi, thần tích giáng lâm.
Vô số võ tu khóc ròng ròng, tương tự cũng có vô số võ tu chớp động đôi mắt, cuồng loạn phát ra nhiệt tình từ sâu trong linh hồn.
Tín ngưỡng của bọn họ, thắng!Nhất là võ tu trẻ tuổi tu vi chưa đạt tới Chí Tôn cảnh, những người này nếu không phải nằm trong Chí Tôn bảng thì cũng là thiên tài gần vào Chí Tôn bảng, hoặc yêu nghiệt của các học phủ có thanh danh hiển hách.
Đến mức ngay cả đám người Diệp Tàn cũng để cho không ít võ tu động du, mặc dù không biết thân phận của những người này, nhưng tất nhiên cũng là yêu nghiệt không thể nghi ngờ.
Cơn bão năng lượng che giấu cảm giác của tất cả mọi người, không ai có thể thấy rõ bộ dáng của Sở Phong Vân và Diệp Phàm, nhưng dưới cơn bão năng lượng khủng bố như thế, cho dù là cường giả Chí Tôn thất trọng cũng quả quyết không có khả năng còn sống.
Hai đại yêu nghiệt này phải chăng đã đồng quy vu tận?