Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 951 - Chương 951: Biển Tu Hành

Chương 951: Biển Tu Hành
Chương 951: Biển Tu Hành
canvasa1d9510.pngChỉ có đồ đần mới dùng để khôi phục thương thế.

Diệp Phàm ℓập tức im ℓặng, hắn không ngờ Vạn Giới Lục này ℓại còn đánh giá một câu như vậy, hắn vốn định dùng hộp ngọc này như bảo bối khôi phục thương thế, mẹ nó, không ngờ bản thân ℓại bị Vạn Giới Lục khinh bỉ.

Một cảm giác hấp thu nguyên ℓực truyền đến, Diệp Phàm có chút ngạc nhiên, vừa rồi hắn đưa cho Vạn Giới Lục chí ít một bát Thanh Linh Hy Thủy, vậy mà đã bị hấp thu xong hoàn toàn.

canvasa1d9511.pngThiên Đế giới ℓà không gian nạp vật chân chính bên trong tử phủ của Diệp Phàm, chỉ có Thiên Đế Đồ Lục được ôn dưỡng bên trong tử phủ.

Dù là Hư Cương cảnh, trong một năm cũng không thể tăng lên mười cảnh giới? Thời gian này quá ngắn, Diệp Phàm hoài nghi lúc ấy Hàn Thiên Trảm làm ra biển tu hành này đoán chừng thực lực người đi vào hoặc đều là Siêu Phàm cảnh, hoặc thời gian cũng phải là mười năm hoặc trăm năm.

Không nghĩ quá nhiều, sức mạnh ngũ hành điên cuồng vận chuyển, đồng thời Diệp Phàm lấy ra Phá Tôn Đan, một hơi một viên, bắt đầu ăn bất kể hao tổn.

nguyên khí khủng bố hóa thành vòng xoáy điên cuồng tiến vào thân thể Diệp Phàm, có một chút cũng khá, chí ít nguyên khí trong biển nguyên khí này phong phú đến mức cường hãn, hơn nữa trong đó còn có đạo vận tiên nhân, dù không phải tiên nguyên lực, cũng không khác nhau lắm.

Đây tuyệt đối là tin tức vô cùng tốt đối với Diệp Phàm, tu vi hắn tăng lên khó khăn nhất chính là chuyển hóa tiên nguyên lực, bây giờ có nguyên lực ngụy Tiên cấp này, hắn có thể rút ngắn thời gian.
Làm xong việc này, Diệp Phàm nhìn chung quanh thư phòng đã bị hắn quét sạch, âm thầm sảng khoái, dù Vạn Giới Lục có rất nhiều thiếu hụt, nhưng với hắn vẫn là thần vật vô cùng tốt.

Liếm môi một cái, hai mắt Diệp Phàm nhìn về phía quang môn dẫn lên tầng ba, dù suýt nữa bỏ mình ở đại trận cát vàng, nhưng bây giờ thu được bảo bối, chuyến đi này không tệ.

Tầng thứ ba này tất nhiên có thứ tốt hơn, Diệp Phàm hấp tấp hướng về quang môn tầng thứ ba, cũng may Đại Đế ngủ say, nếu không nhất định sẽ tỏ ra khinh thường nhiệt liệt nhất đối với tình hình hiện tại của Diệp Phàm.

Diệp Phàm tưởng tượng lấy đủ loại chí bảo đi vào trong quang môn.
Diệp Phàm không biết nơi đây chính là biển tu hành do lão tổ Tiên Nhân điện nhàn rỗi không chuyện gì làm ra, đương nhiên, cũng coi là một cửa ải khó để tiến vào chỗ của hắn, nhưng lúc ấy hắn cũng là hứng thú nhất thời, về sau bề bộn nhiều việc lại quên hoàn thiện nơi đây.

Kết quả biển tu hành trở thành biển mai táng, bởi vì không có bất kỳ một võ tu nào sống sót ra khỏi biển tu hành.

Không nói rõ quy tắc, Diệp Phàm hầu như mù tịt, hiển nhiên mục tiêu nơi này cũng không phải để hắn nuôi cự xà, vấn đề là hắn cũng không chạy ra được.

Hắn tin chắc thời gian trôi qua, cự xà này tuyệt đối sẽ hoàn toàn nuốt chửng hắn.
Diệp Phàm dò xét người sở hữu khí tức hủy diệt, là một con Hắc Sắc Cự Mãng, cặp mắt cự mãng khổng lồ đáng sợ đang lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, nguyên lực Diệp Phàm lập tức lưu chuyển, hắn vọt lên phía trên, lúc này tốc độ của hắn gần như cực hạn.

Sau mười hơi, Diệp Phàm sửng sốt, hắn vẫn cách cự mãng mấy bước, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng cái miệng lớn của cự mãng chậm rãi mở ra, dường như có thể tùy thời nuốt hắn.

Tình cảnh này, nếu đổi thành bất cứ người nào cũng đủ để nứt cả tim gan vãi cả linh hồn, dù Diệp Phàm tu đạo nhưng hắn cũng hoảng sợ, chí ít vào lúc này, nhịp tim hắn đập liên hồi không cách nào kiềm chế được, nếu không phải tâm tính hắn vô cùng kiên nghị, sợ là cũng trở nên bối rối dưới tình cảnh khủng bố này.

Hắc Sắc Cự Mãng không cắn hắn, Diệp Phàm cũng không cách nào bay lên, hai phe cứ giằng co như vậy, điều này khiến Diệp Phàm nghi hoặc không thôi, không có bất kỳ nhắc nhở nào nên hắn không biết làm sao vượt qua không gian rời khỏi nơi này, nhưng nơi này tồn tại nhất định có giá trị của nó.
Một câu hoàn toàn châm chọc như trước, Diệp Phàm đại khái cũng hiểu được tính nết Vạn Giới Lục, loại đồ vật do Thiên Đạo diễn sinh nhất định quái lạ.

Nhưng vị Hàn Thiên Trảm này, Diệp Phàm cũng không nhịn được chửi tục, tốt xấu gì cũng là Đại Năng, làm chuyện không đáng tin cậy như vậy sao? Không cần nghĩ cũng biết, một trăm người tới nơi này thì chín mươi chín người phải chết, dù sao phần lớn người có thể tiến vào Phiêu Miểu Tiên cung cũng là Thánh Hiền hoặc Chí Tôn, cho dù kém đi nữa thì cũng là Hư Cương.

Như Diệp Phàm Hợp Thánh tầng chín tiến vào nơi đây, chỉ sợ cũng là vô tiền khoáng hậu.

Mà tới được Thánh Hiền Cảnh, Chí Tôn cảnh, ngươi bảo hắn làm sao tăng lên mười cảnh giới? Nếu bọn họ có thể tăng lên mười cảnh giới, còn cần đến Phiêu Miểu Tiên cung làm gì?
Sức mạnh không gian quen thuộc xoay chuyển, sau đó, sức mạnh trấn áp của cấm trận lập tức biến mất, Diệp Phàm cảm thấy sức mạnh khôi phục nhanh chóng đến cực điểm, trong lòng chợt vui mừng khôn xiết, nhưng cảm giác vui mừng không duy trì lâu, ngay sau đó khí tức hủy diệt hoàn toàn bao phủ hắn.

Đây là . . .

Diệp Phàm nhìn cảnh vật chung quanh, con ngươi lập tức co rụt lại, đây là đáy biển?

Đây cũng không phải là biển bình thường mà là biển nguyên khí do nguyên khí vô tận chảy ngưng tụ thành giọt nước tạo thành, hiện tại Diệp Phàm ở tầng dưới chót của biển cả, khí tức hủy diệt kia cách hắn chỉ có mấy bước.
Vạn Giới Lục!

Diệp Phàm lập tức nghĩ tới vật này, lập tức vận chuyển Thái Sơ Hóa Vật Quyết mô phỏng đạo vận của biển tu hành, rất nhanh, từng hàng tin tức xuất hiện.

Biển tu hành, chỗ tu hành của tổ sư Tiên Nhân điện Hàn Thiên Trảm tiện tay sáng tạo, tất cả người tiến vào đây chỉ có hai cái kết quả, hoặc bị Hải Xà hủy diệt nuốt chửng, hoặc lấy tốc độ nhanh nhất tu hành, chỉ cần trong vòng một năm tăng lên mười cảnh giới có thể thoát khỏi biển tu hành, bởi vì Hàn Thiên Trảm sơ sẩy, nơi đây cũng không hạn chế tu vi người tu hành, hơn nữa khoảng cách thời gian cũng không hoàn thiện, cho nên người tu vi càng thấp càng có khả năng thông qua biển tu hành.

Chỉ có người trong đầu là bột nhão mới tới đây!


Mà với đặc tính sinh sôi không ngừng của pháp trận ngũ hành, tu vi Hợp Thánh cửu trọng và vô số tài nguyên tu ℓuyện, trong vòng một năm chưa chắc không thể đạt tới Chí Tôn nhất trọng.

Mười cảnh giới, với tu vi Diệp Phàm hiện giờ chính ℓà Chí Tôn nhất trọng.

Bình Luận (0)
Comment