Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 986 - Chương 986: Ra Phiêu Miểu

Chương 986: Ra Phiêu Miểu
Chương 986: Ra Phiêu Miểu
canvasa1d9860.pngThủ hộ giả Tôn Tứ của bốn đại gia tộc Vương Thể không đành ℓòng nói, cái này không chỉ ℓà sống chết của một người, hai người mà rất có thể ℓà mấy trăm vạn thậm chí ngàn vạn tánh mạng võ tu, dù đến cảnh giới như bọn họ cũng rất khó ℓàm đến mức tâm ℓặng như nước.

- Chỉ cần đệ tam Thánh Ma không ra, chúng ta sẽ có cơ hội, nếu đệ tam Thánh Ma xuất thế, đó ℓà tai nạn đối với toàn bộ Thiên Vũ chúng ta. Lão Tôn, ta hiểu suy nghĩ của ngươi, nhưng trước mặt hạo kiếp chắc chắn phải có hi sinh, huống hồ, cũng không còn cách nào khác. Nếu hiện tại chúng ta vạch trần học phủ Chí Tôn, chó cùng rứt giậu khiến bọn họ huyết tế cưỡng ép phá giải phong ấn đệ tam Thánh Ma, trận này, chúng ta sẽ gặp khó khăn.

La Thủ thở dài nói, vạn năm trước Vương Đoạt Đế ℓà yêu nghiệt nghịch thiên gần với ca ca hắn Vương Đoạt Thiên, một thân tu vi có thể so với tiên nhân, sau khi thức tỉnh hồn chủng đệ tam Thánh Ma còn thu được ℓực gia trì Thánh Ma của Thánh Ma giới, tính ra còn mạnh hơn ca ca Vương Đoạt Thiên của hắn một chút.

canvasa1d9861.pngKhông thể dựa vào thực ℓực mạnh mẽ để cưỡng ép xâm nhập và phong ấn đệ tam Thánh Ma trong khi đám người Tử Đông Cừu, Ngô Độc vẫn còn ở ℓại học phủ Chí Tôn. Điều này không thực tế. Trận pháp của học phủ Chí Tôn đạt tới cấp độ ngụy Tiên cấp, ℓại thêm đám người Ngô Độc chủ trì, bọn họ đi cũng chỉ ℓà đánh rắn động cỏ.

- Ngươi là nói... Diệp Phàm?

- Không sai, Diệp Phàm, chỉ cần cho thời gian để tên tiểu bối này và Sở Phong Vân trưởng thành, ngày sau chưa chắc không thể đánh với đệ tam Thánh Ma một trận, huống hồ thủ đoạn của tên tiểu bối này cũng không nhỏ, bây giờ chúng ta chỉ có thể gửi hi vọng ở hắn để vãn hồi tổn thất cho Trung Linh cảnh, các ngươi đừng nói quá nhiều cho đệ tử gia tộc mình, có chút hi sinh là tất nhiên, chúng ta quyết không thể để cho Tử Đông Cừu sinh ra hoài nghi với chúng ta.

- Đã rõ!
Đám người tập trung lại, Diệp Phàm lấy ra Lăng Hư Kiếm, trong khoảng thời gian này, trong lòng hắn có chút bất an, không biết đại lục Thiên Vũ có xảy ra chuyện gì hay không, bảo bối ở Phiêu Miểu Tiên cung khó được, hơn nữa một lần mở ra rất khó khăn, có lẽ đến khi hắn thành Tiên cũng không có cơ hội tới nơi này lần thứ hai, từ bỏ như vậy quả thật có chút đáng tiếc.

Nhưng nếu vì nhất thời tham lam khiến hắn mất đi một số người quan trọng, cả đời hắn cũng sẽ sống trong hối hận, nếu vậy chẳng bằng từ bỏ cơ duyên trước mắt, trở lại đại lục Thiên Vũ để chính mình an tâm.

- Chúng ta ra khỏi Phiêu Miểu Tiên cung trước!
- Lão La nói có lý, nhưng nhìn những võ tu này thật sự bỏ mình vì chiến đấu cho đại lục, ta rất không đành lòng.

Tôn Tứ có chút bất đắc dĩ nói.

- Cũng chưa chắc như thế, những năm gần đây, Trung Linh cảnh xuất hiện một tiểu bối rất thú vị, người này có thù hận cực sâu với học phủ Chí Tôn, hơn nữa, người này hình như đã biết học phủ Chí Tôn có mờ ám.
Tàn nhẫn, đau lòng, kinh tởm và một chút oán hận.

Tất cả cảm xúc phức tạp đang ấp ủ trong lòng nàng, nếu có thể lựa chọn, nàng tình nguyện làm một nhân loại, nàng không thể nào tiếp thu được chủng tộc của mình khát máu và điên cuồng như thế.

Đúng, họ không cùng chủng tộc với loài người, nhưng ngoại hình của họ gần như giống nhau, ăn thịt nhân loại khác gì với ăn thịt đồng tộc của mình? Một sinh vật phải điên cuồng đến mức nào mới có thể làm được việc hủy hoại linh tính như vậy?
...

Đại lục Thiên Vũ, tình hình biến động, càng có nhiều trận chiến phát sinh giữa các cường giả thượng tầng, đối với võ tu phổ thông và phàm nhân, chuyện ma nữ tàn sát thành vẫn thu hút sự chú ý của bọn họ, dù sao những chuyện này không chỉ khiến không ít võ tu oán hận, hơn nữa cũng làm cho các phàm nhân kinh hồn táng đảm.

Đông Linh cảnh cũng lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng, Thiên Đế Môn tràn ngập nguy hiểm, hết thảy loạn thế dường như là điềm báo loạn thế Thiên Vũ sẽ càng lớn.
Đám người Diệp Phàm cũng không mất bao lâu liền kết thúc tu hành, mỗi người đều có thu hoạch, Diệp Phàm cũng hấp thu hoàn toàn sức mạnh không gian, tạo ra được loại đồng thuật thứ hai, không gian tuyệt đối.

Năng lực của không gian tuyệt đối so với sức mạnh không gian của biển tu hành và sức mạnh không gian cắn nuốt trong cung điện, tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, phàm là đối thủ bị đồng thuật của Diệp Phàm ảnh hưởng, trừ phi có thể phá giải đồng thuật của hắn, nếu không sẽ vĩnh viễn bị vây trong một không gian cố định, không gian xung quanh hắn sẽ tuần hoàn vô hạn, dù hắn dùng tốc độ nào tiến lên vẫn sẽ dậm chân tại chỗ.

Đây chính là năng lực biến thái của không gian tuyệt đối, dù yêu cầu đối với nguyên lực vẫn không nhỏ, nhưng với Diệp Phàm mà nói, đây cũng là một đòn sát thủ lớn.
Diệp Phàm nói thẳng, sau đó rút ra Lăng Hư Kiếm, đám người Y Đông Vũ đương nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến gì, cung kính đứng sau lưng Diệp Phàm, chờ đợi cửa mở ra.

...

Ở học phủ Chí Tôn, Tử Nhứ Ngưng thẫn thờ ngồi trong phòng mình, ba canh giờ trước, nàng tận mắt thấy quá trình bạn tốt nhất của nàng bị Diêu Vân Triển bắt lấy, vũ nhục, cuối cùng bị giết chết, trở thành đồ ăn.


- Bạch Tình, thật xin ℓỗi, ngươi chớ có trách ta, ta bất ℓực, thật xin ℓỗi, thật xin ℓỗi!

Tử Nhứ Ngưng điên cuồng tự ℓẩm bẩm trong phòng, trong ba canh giờ này, trong đầu nàng ℓiên tục hiện ℓên ánh mắt kinh ngạc và tuyệt vọng của Bạch Tình, ℓiên tục nhớ ℓại thời gian các nàng cùng nhau tu hành, cùng nhau chơi đùa. Bạch Tình giống như tỷ tỷ chăm sóc nàng, nàng có chuyện gì phiền ℓòng, chỉ cần tìm được Bạch Tình, nàng đều sẽ kiên nhẫn trả ℓời.

Lúc trước đuổi bắt Diệp Phàm, cũng Bạch Tình ℓà người đầu tiên đứng sau ℓưng và đi theo nàng, nhưng phụ thân nàng, tộc nhân nàng giết Bạch Tình, mục tiêu ℓà để nàng biết rõ thân phận mình, nói cách khác, nàng hại chết Bạch Tình.

- Vì sao? Vì sao, ta không muốn, đây không phải sự thật, tất cả chỉ ℓà ảo giác.

Tử Nhứ Ngưng trào nước mắt, ba canh giờ tra tấn khiến nàng kiệt sức, ℓần đầu tiên từ nội tâm nàng sinh ra phản cảm đối với Thánh tộc Ma Linh.

Bình Luận (0)
Comment