Ánh mắt mọi người nhìn theo hướng phát ra âm thanh , Dương Chân cùng tiện mèo đang lấy tốc độ làm người ta hãi hùng khiếp vía vọt về phía bên này
Sau khi nghe được có người kinh hô ra tên của Dương Chân , đại đa số người ở đây cùng nhau thay đổi sắc mặt , nhất là những tu sĩ vừa ngồi trên thềm đá kia , huyết sắc trên mặt đều biến mất không thấy , tái nhợt nhìn Dương Chân đang chạy như điên qua bên này
Nhìn thấy nhiều người như vậy chỉ nghe cái tên liền run sợ , Khúc trưởng lão nhíu mày , quay đầu kinh ngạc hỏi Vương tông chủ
- Dương Chân là ai ?
Vương tông chủ cũng một mặt mộng bức !
Hoa U Nguyệt hô nhỏ một tiếng , con ngươi linh động hiện lên thần sắc cổ quái , chậm rãi đứng dậy
Khúc trưởng lão kinh ngạc nhìn Hoa U Nguyệt một chút , vừa muốn nói chuyện , một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở phía dưới bỗng nhiên cười một tiếng nói ra
- Khúc trưởng lão không cần lo ngại , Dương Chân chỉ là một tu sĩ Kim Đan Kỳ mà thôi , bất quá nghe nói kẻ này vô sỉ xảo trá , đắc tội không ít người
- Chỉ là một tu sĩ Kim Đan Kỳ ?
Vẻ nghi hoặc trong mắt Khúc trưởng lão càng đậm , trầm giọng hỏi
- Hoa lâu chủ vì sao muốn rời đi ?
Đám người thật vất vả mới có thể cân bằng , nếu như có một người rời đi liền lại phải cân bằng từ đầu , còn muốn lãng phí không ít thời gian , nhất là Hoa U Nguyệt , vị trí của nàng rất quan trọng , nàng nếu như rời đi , đám người sẽ gặp không ít phiền toái
Hoa U Nguyệt quay đầu nhìn thoáng qua Khúc trưởng lão , cười khổ nói
- Dương Chân là bằng hữu của ta
Khúc trưởng lão nhẹ gật đầu , sau đó tiếp tục hỏi
- Cho dù là bằng hữu , Hoa lâu chủ cũng không thể không để ý lợi ích của chính mình và mọi người , cứ như vậy mà rời đi a ?
- Đúng vậy Hoa lâu chủ , vị trí của ngươi cực kỳ trọng yếu , cơ hồ không ai có thể thay thế , xin ngươi suy nghĩ lại , chớ làm ba vị cường giả Luyện Hư Kỳ không vui
- Dương Chân tới thì tới , để hắn ở phía dưới nhìn xem a
. . .
Đám người nhao nhao thuyết phục Hoa U Nguyệt không cần vì Dương Chân mà rời khỏi tầng mười lăm
Hoa U Nguyệt cười khổ một tiếng , nhìn thoáng qua Dương Chân đang càng ngày càng gần , giải thích
- Không phải là ta không để ý tới lợi ích của mọi người , chỉ là . . . Dương Chân đến rồi !
- Hoa U Nguyệt !
Vương tông chủ hừ lạnh một tiếng , ánh mắt bất thiện nhìn Hoa U Nguyệt , tức giận nói
- Ngươi không nên quá phận , Dương Chân tới thì cũng phải chờ ở phía dưới , nếu như hắn dám trực tiếp xông . . .
Sưu!
Vương tông chủ còn chưa dút lời liền cảm thấy hoa mắt một cái , một con mèo đi bằng hai chân trực tiếp xuyên qua đám người , hướng về trên núi nhảy đi
- Không tốt !
- Hỗn trướng !
- Mèo từ đâu tới , không coi ai ra gì như vậy ?
Đám người quát lớn liên tục , sau một khắc lại cùng nhau mộng bức
Tiện mèo sưu sưu lẻn đến bên người Vương tông chủ , tại thời điểm Vương tông chủ còn chưa nghiệm ngậm mồm đã trực tiếp chạy qua , trực tiếp lên đến tầng 39 mới ngừng lại , qua người chống nạnh cười ha ha , một mặt đắc ý nói với Dương Chân
- Tiểu tử , ngươi nếu có thể bắt được bản tôn , bản tôn liền dùng chân trước để đi đường , đến a , có bản lĩnh ngươi đến a !
Nghe được lời nói của tiện mèo , ánh mắt của mọi người cùng nhau hãi nhiên , xoạt một cái chuyển dời lên thân Dương Chân
Dương Chân sau khi đến nơi cũng không dừng lại , trực tiếp vọt lên
- Mẹ nó , ngươi có gan chạy tiếp đi a !
- Ngươi nói bản tôn chạy bản tôn liền chạy sao , như vậy cũng quá mất mặt , có gan ngươi đi lên !
- Đi lên thì đi lên !
Oanh !
Dương Chân trực tiếp nhảy lên tầng thứ mười , chân vừa rơi xuống đất sắc mặt lập tức biến đổi
- Không tốt , Dương Chân , lăn xuống cho lão phu !
Vương tông chủ sắc mặt đại biến , vội vàng quát lớn , nhưng sau khi quát Dương Chân cũng đã đến bên cạnh hắn
Oanh !
Một cỗ khí lãng ngập trời từ đỉnh núi cuồn cuộn mà xuống , quét sạch toàn bộ thiên địa , chỉ là torng nháy mắt liền bao phủ tất cả mọi người
Khúc trưởng lão sắc mặt cũng tái đi , tức giận muốn xuất thủ , sắc mặt bỗng nhiên lại biến đổi , vội vàng giữ vững tâm thần trầm giọng quát
- Ngừng , mau ngừng lại , không phải vậy ngươi ta đều muốn thụ . . .
Ầm ầm !
Cả ngọn núi bắt đầu chấn động , một cổ khí lãng ngập trời cuồn cuộn như sóng lớn ngập trời đánh xuống , trực tiếp đem tất cả mọi người ngoại trừ Dương Chân cùng tiện mèo đều đánh xuống
Một đám người sắc mặt tái nhợt , cơ hồ tất cả đều cùng nhau thổ máu tươi , chỉ có Khúc trưởng lão cùng Vương tông chỉ cưỡng ép nhịn xuống , ngồi dưới đất mộng bức nhìn Dương Chân
Hoa U Nguyệt cùng Dược Lão liếc nhau , đều nhìn ra vẻ dở khóc dở cười trong mắt đối phương
Thời điểm Dương Chân vọt tới bên này , Hoa U Nguyệt sở dĩ không để ý đám người phản đối mà đi xuống chính là vì trong lòng đã chắc chắn , chỉ cần Dương Chân đến nơi này tất nhiên sẽ gà bay chó chạy , bây giờ quả nhiên ứng nghiệm , nhìn tất cả tu sĩ đều bị đánh xuống , ngay cả ba cường giả Luyện Hư Kỳ cũng bị đánh xuống , trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải
Hết lần này tới lần khác Dương Chân giống như không thấy được đám người vậy , giẫm trên tầng 20 nhìn chòng chọc vào con mèo mập bên trên , thẳng đến khi đám người cùng nhau bị đánh xuống mới cổ quái quay đầu âm dương quái khí hỏi
- Ai ôi , thềm đá bằng phẳng như thế các ngươi cũng có thể trượt té sao , bội phục bội phục !
- Đồ hỗn trướng , lẽ nào lại như vậy , tiểu tử , ngươi gọi là Dương Chân đúng không , ngươi lăn xuống đây cho lão phu
Vương tông chủ âm trầm nhìn chằm chằm Dương Chân , tức giận không thôi , hiển nhiên bị Dương Chân triệt để chọc giận
Đám người cũng nhao nhao tức giận theo
Dương Chân a một tiếng , chỉ vào Vương tông chủ mắng
- Lão tạp mao , một lời không hợp ra tay đánh nhau ta đã gặp nhiều , nhưng cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào gặp mặt liền mắng người a , lão tử cũng không đắc tội cương , ngươi lớn tuổi nên bắt đầu trở nên ngu ngốc rồi ?
Đám người nghe như thế liền giật nảy mình , Dương Chân chỉ là một tu sĩ Kim Đan Kỳ lại dám mắng cường giả Luyện Hư Kỳ , mà còn lại mắng dứt khoát lưu loát như thế ?
Nhưng sau khi cảm nhận được tu vi ba động của Dương Chân thì đều kinh hãi , hiển nhiên đã đột phá đền Nguyên Anh Kỳ !
- Tiểu tử này đột phá Nguyên Anh Kỳ rồi ?
Dược Lão kinh hô một tiếng , không dám tin nhìn Dương Chân
Ánh mắt Hoa U Nguyệt cũng lóe lên thần sắc bất khả tư nghị
Dương Chân sau khi tức giận mắng xong Vương tông chủ , thấy lão tạp mao này không phản ứng thì lập tức quay người đi lên
- Tiện mèo , ta nói ngươi tại sao lại không chạy nha , nguyên lai nơi này có cấm chế , ngươi cho rằng cái phá cấm chế này có thể cứu được mệnh của ngươi rồi ? Nói cho ngươi biết , con mẹ nhà ngươi suy nghĩ nhiều !
Dương Chân trừng hai mắt
- Bản tao thánh nói hôm nay Thiên Vương lão tử tới đều không cứu được ngươi !
Tiện mèo mộng bức nhìn Dương Chân
- Đậu móa , tiểu tử , điều đó không có khả năng , ngươi một tiểu tử Nguyên Anh Kỳ làm sao có thể leo lên tầng 20 , bất quá cũng được thôi , ngươi có bản lĩnh thì tới nơi này a , đến nha đến nha !
Dương Chân giận dữ , cắn răng nghiến lợi đi lên , nhưng trong lòng lại hồ nghi
Vừa rồi cái lão tạp mao kia giống như chỉ dừng lại ở tầng 19 , bọn hắn vì sao không đi tiếp ?
Còn có tiện mèo kia làm sao lại không sợ hãi đứng ở tầng ba mươi chín , căn bản không sợ hắn đi lên ?
Chẳng lẽ trong đó có âm mưu gì hay sao ?
Thời khắc tâm tư Dương Chân thay đổi thật nhanh , dưới chân núi bỗng nhiên oanh một tiếng , trên thân Vương tông chủ bạo phát ra chân nguyên ba động phảng phất giống như thực chất , như là bão táp vậy , phóng lên tận trời
- Dương Chân ! Lão phu cho ngươi thời gian mười hơi thở quỳ xuống thỉnh tội , nếu không lão phu nhất định để ngươi sống không bằng chết !
Dương Chân nghe được lời này liền nổi giận , xoay người nhìn chằm chằm Vương tông chủ , hít sâu một hơi nói ra
- Lão tạp mao , ngươi đã bao giờ nghe qua một câu chí lý này chưa ?
- Cái gì ?
Dù là Vương tông chủ tức giận dị thường cũng bị câu hỏi của Dương Chân làm cho mộng , vô ý thức hỏi
- Lão tử tu vì ăn , miệng lại không có đồ ăn , ngươi tu vi cao không tầm thường sao ? Con mẹ nhà ngươi còn dám chít chít méo méo một câu nữa , lão tử mắng chết ngươi có tin hay không ?
Lời này vừa nói ra , không gian xung quanh lập tức im ắng , chỉ còn lại tiếng hít sâu , mọi người kinh động như gặp thiên nhân nhìn Dương Chân , ngay cả Hoa U Nguyệt đều đờ đẫn nhìn hắn
Mắng . . . Mắng chết một cường giả Luyện Hư Kỳ ?