Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 158 - Thời Khắc Chứng Kiến Kỳ Tích !

- Ngươi !

Mã tông sư âm trầm nhìn Dương Chân , nói ra

- Trả lời vấn đề của lão phu !

Dương Chân cười ha ha , vỗ nồi áp suất nói

- Trừng lớn con mắt ngu muội kia lên , bởi vì kế tiếp là . . .

Oanh !

Nồi áp suất đang đóng bỗng chốc bị Dương Chân vặn ra !

- Thời khắc chừng kiến kỳ tích !

Rống !

Long ngâm phóng lên tận trời , trầm thấp mà rung động , đam người bị hù dọa cho nhảy lên một cái

Một cỗ hạo nhiên chính khí quét ra , tại bên trong long ngâm hình thành từng khỏa đan dược quang hoa mượt mà vô cùng , ngưng tụ tại giữa không trung , mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng thực sự lộng lẫy , sinh động như thật

Tất cả mọi người khó tin nhìn thiên tượng giữa không trung

Loại trình độ thiên tượng này , chỉ có những đan dược thành đan thời điểm ra lò mới có thể hình thành , chớ nói chi là giữa không trung còn ngưng tụ ra hư ảnh của nhiều đan hoa như vậy

- Không có khả năng !

Phạm Đồng toàn thân rung mạnh , hãi nhiên nhìn hạo nhiên chính khí ngưng tụ thành đan ảnh , hai mắt trợn tròn xoe , xoạt một tiếng vọt tới trước mặt đan ảnh , dùng sức dụi dụi con mắt để xác nhận , sau đó liền kinh hô

- Cái này . . . Cái này làm sao có thể !

- Đan văn !

Có người lớn tiếng kinh hô , thần sắc khiếp sợ nhìn đan ảnh giữa không trung , hãi nhiên nói ra

- Cái này làm sao có thể , ngắn ngủi một canh giờ , Dương Chân chẳng những luyện chế thành Nguyên Hoa Đan , còn luyện ra đan văn ?

- Trời a , tại hạ đang nằm mơ sao , loại thủ đoạn không thể tưởng tượng này , đơn giản là nghĩ cũng không dám nghĩ , Dương Chân làm sao làm được ?

. . .

Đám người nhao nhao xôn xao , không thể nào tin tưởng một màn phát sinh trước mắt

Nhưng lúc này một tiếng hét chói tai truyền đến , bên trong nồi áp suất , một viên đan dược vèo một tiếng phá không mà ra , vọt lên không trung

- Nhanh !

Phạm Đồng hét lớn một tiếng

- Nhanh bắt lấy nó !

Sưu !

Một đảo hắc ảnh từ dưới mặt đất nhảy lên , tốc độ nhanh như thiểm điện , một trảo của Dương Chân còn chưa tới , cái đan dược này liền bị bóng đen kia nuốt vào trong bụng

Tiện mèo rơi trên mặt đất , vỗ bụng hài lòng nói ra

- Ăn ngon , ăn ngon thật , đây mới gọi là đan dược , những thứ trước kia ăn đều là đất đá sao , quả thật là khinh thường đối . . . Ngọa tào , tiểu tử , ngươi làm gì , mau buông bản tôn ra !

Dương Chân sắc mặt tái xanh chộp lấy tiện mèo , không nói hai lời đánh đập tiện mèo , làm cho nó ngao ngao kêu to

Mã tông sư đang ảm đạm thấy vậy nhãn tình sáng lên , cười ha ha chỉ vào Dương Chân cùng tiện mèo

- Bây giờ chúng ta chưa được thấy qua đan dược , ngươi như thế nào chứng minh đã thành đan , trừ phi ngươi lại luyện chế một lần nữa , lần này có thể may mắn thành công ?

Nói đến đây , Mã tông sư thần sắc âm độc , giống như điên cuồng nói ra

- Nhất định là may mắn , ngươi làm sao có thể luyện chế ra đan văn , lão phu luyện chế hơn bốn mươi mấy ngày cũng không xuất hiện đan văn , ngươi một cái tiểu nhi cuồng vọng thì làm sao có thể ?

Coi như luyện chế ra , bây giờ bị tiện mèo một ngụm nuốt mất cũng vô pháp chứng minh a

Mã tông sư cười ha ha , vui vẻ đến cực điểm , đám người còn lại thì giống như Dương Chân, hận không thể bóp chết tiện mèo

Mẹ nó , không biết vì cái gì mà có thể thành công , thế nhưng Dương Chân đan dược thế mà xuất hiện đan hoa , mà trên đan ảnh còn xuất hiện đan văn , như vậy nhất định trên đan dược sẽ xuất hiện đan văn

Nhưng phàm là đan dược có đan văn , nhất định là sẽ có giá trị liên thành , nhưng là bây giờ đã không còn , bị một cái tiện mèo nuốt

Tất cả mọi người đều hận không thể bóp chết cái tiện mèo kia !

Thời khắc mã tông sư cười ha ha , Dương Chân quay đầu cắn răng nghiến lợi nói với Dược Lão

- Thu đan , ta trước giáo huấn cái mèo chết không có tiền đồ này !

Dược Lão trì trệ , mờ mịt nhìn nồi áp suất , Phạm Đồng cũng chấn động nhìn về phía nó

Tiếng cười của Mã tông sư bỗng nhiên im bặt , mộng bức nhìn về nồi áp suất

Mọi người đều như vậy

Cái thanh âm tiện hề hề của Dương Chân cùng tiến gào của tiện mèo truyền đến , làm cho đám người có cảm giác không chân thật , thế giới này . . . Đến cùng là như thế nào ?

Ba !

- Mẹ nó , ngươi cái tiện mèo không có tiền đồ , muốn ăn thì ăn , cần phải lén lút như thế ?

- Ngao , ngươi . . . Tiểu tử , con mẹ nhà ngươi đánh nhẹ thôi a , có bản lĩnh ngươi buông bản tôn ra , cùng bản tôn chân chính đánh một trận !

- Còn đánh một trận ? Ngươi làm cho ta tức chết , tại sao ta lại quen biết một cái đồ nhà quê như ngươi , muốn ăn đan dược thì nói với ta , cần gì phải đoạt ?

- Không đoạt ngươi cho bản tôn ăn ? Ngao . . . Nhẹ tay thôi !

- Móa nó , đan dược còn một nồi lớn , ngươi có thể ăn bao nhiêu ? Lão tử là người nhỏ mọn như vậy sao ?

- Ngươi có phải người hẹp hòi hay không trong lòng ngươi chắc . . . Cái gì ?

Tiện mèo toàn thân khẽ run rẩy , mộng bức nhìn về nồi áp suất

Sưu ! Sưu ! Sưu !

Từng tiếng xé gió truyền đến , mười mấy viên đan dược từ nồi áp suất chui ra , kích xạ về bốn phương tám hướng , dọa mọi người nhảy một cái

Phạm Đồng ôi một tiếng , vội vàng nhảy lên khẽ quát

- Đại Vân Nã Thủ !

Ông !

Giữa không trung , khắp nơi đều là hư ảnh của Phạm Đồng , mỗi lần hư ảnh xuất thủ đều có một viên đan dược bị hắn bắt được , bỏ vào trong đan bình

Động tác Phạm Đồng càng lúc càng nhanh , trên mặt biểu lộ cũng càng ngày càng kinh ngạc , bộ dáng không dám tin

Dược Lão thì trực tiếp ngốc trệ , tự lẩm bẩm

- Cái này . . . Mẹ nó , làm sao có thể ?

Phù phù !

Mã tông sư đặt mông ngồi sập xuống đất , bắt đầu trở nên hốt hoảng

Đúng vậy a , Dược Lão nói không sai , cái này mẹ nó làm sao có thể ?

Một cái đan lô kỳ quái , ngắn ngủi luyện chế trong vòng một canh giờ , không nói luyện chế ra được Nguyên Hoa Đan , còn mẹ nó xuất hiện đan hoa đan ảnh , càng khiến người ta hoài nghi nhân sinh chính là chẳng những xuất hiện đan ảnh đan văn , còn mẹ nó thành cả một lò !

Thế giới này . . . Là thế nào ?

Tất cả mọi người đều duỗi cổ ngơ ngác nhìn Phạm Đồng đang xác nhận đan dược trên tay , nụ cười trên mặt lão càng ngày càng xán lạn , càng ngày càng chấn kinh , càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi

Tiện mèo ngao ngao quái khiếu , trừng mắt nhìn Dương Chân nói ra

- Tiểu tử , mau mau buông bản tôn ra , ngươi không phải nói bản tôn muốn ăn bao nhiêu liền ăn sao , bản tôn ăn không nhiều , thật không nhiều . . .

- Xéo đi !

Dương Chân một bàn tay đập vào đầu tiện mèo

Trong đám người , Hoa U Nguyệt hít một hơi thật sau , đem cuồng hỉ từ nội tâm đề xuống , đi đến bên người Dương Chân , nhìn Mã tông sư đang giống như già đi mấy chục tuổi , lúm đồng tiên như hoa , đối với Dương Chân nói ra

- Dương Chân , cảm ơn ngươi !

Dương Chân khoát tay áo , nói ra

- Việc rất nhỏ !

Mã tông sư hồn bay phách lạc , tóc đều rối tung , tự mình lẩm bẩm đi về hướng bên này , thanh âm càng lúc càng lớn , biểu lộ trên mặt càng ngày càng điên cuồng

- Đan văn , làm sao có thể , làm sao có thể có đan văn !

Đột nhiên Mã tông sư gầm nhẹ một tiếng , chỉ vào Dương Chân nói ra

- Không có đan văn đúng hay không ? Ngươi làm sao có thể luyện chế ra đan văn , lão phu đến bây giờ đều không thể thành công luyện chế ra , ngươi dựa vào cái gì mà có thể , không có , khẳng định là không có !

Đến cùng có hay không ?

Tất cả mọi người đều tò mò nhìn Phạm Đồng , Phạm Đồng động tác quá nhanh , đám người căn bản không kịp nhìn

Đến mức một viên bị tiện mèo nuốt kia đám người càng là không biết , tiện mèo tốc độ càng nhanh

Trong lúc nhất thời , mọi người ở đây đều rất tò mò

Dương Chân mặc dù luyện chế ra , thế nhưng là luyện chế ra phẩm chất như thế nào , có đúng như trên đan ảnh , có đan văn ?

Bình Luận (0)
Comment