Sáng sớm hôm sau , Dương Chân tinh thần tỏa sáng tỉnh lại , một bàn tay đem tiện mèo vỗ dậy , nói ra
- Đi ăn điểm tâm !
Tiện mèo lập tức mở mắt , cái đuôi đung đưa , đi ra ngoài ao nước đem đầu nhúng vào , lộc cộc súc súc miệng , rẩy nước trên đầu sau đó hô lên
- Tiểu tử , buổi sáng hôm nay ăn cái gì ?
Dương Chân đang rửa mặt vừa muốn nói chuyện thì cửa phòng lập tức bị đẩy ra
Vương Mi Lăng mị mị đứng tại cửa ra vào , nói
- Ăn vạn hoa yến , thế nào ?
- A ?
Tiện mèo hưng phấn nhảy lên , chạy đến trước mặt Vương Mi Lăng không có cốt khí liên tục gật đầu
- Cái này tốt , chúng ta lúc nào đi ăn ?
Dương Chân vuốt vuốt cái miệng , cũng đi ra nói
- Lúc nào xuất phát ?
- Ăn xong liền đi !
. . .
Chỉ ăn một bữa cơm mà để Dương Chân có xúc động muốn đánh người , xác thực là muốn đánh mèo , hỗn đản này không biết tạo thành từ cái gì , bụng như không đáy ăn làm sao cũng không no , cuối cùng bị Dương Chân kéo đuôi ném ra ngoài phòng mới yên ổn ăn một bữa
- Tiểu tử , ngươi không trượng nghĩa a , đừng quên hai bữa vạn hoa yến của ngươi bản tôn cũng có một phần công lao , ngươi không thể qua sông đoạn cầu a ?
Tiện mèo ở ngoài cửa la to , Dương Chân lập tức trả lời
- Tốt , đến Hải Long Trì ngươi xung phong , nếu như có thể còn sống trở về bữa vạn hoa yến tiếp theo sẽ là của ngươi , thế nào ?
- Bản tôn nghĩ lại , cơm có thể không ăn hoặc ăn ít một điểm cũng được , loại sự tình náo động này giao cho ngươi làm tương đối tốt , dù sao người ta là mời ngươi đi , không phải mời bản tôn , ngươi nói đúng không , tiểu nha đầu ?
Vương Mi Lăng hứng thú nghe một người một mèo đấu võ mồm , thỉnh thoảng mới cho một miếng đồ ăn vào miệng
Sau khi ăn xong , ngoài cửa phòng bỗng nhiên truyền đến thanh âm của tiện mèo
- Dừng lại , mấy người các ngươi đang làm cái gì , Dương tiện nhân cùng tiểu tỷ tỷ đang ở bên trong xâm nhập giao lưu nghiên cứu thảo luận nhân sinh , các ngươi không nên quấy rầy bọn hắn !
Vương Mi Lăng thần sắc khẽ động , nói với Dương Chân
- Người Vương gia đến !
Dương Chân nhẹ gật đầu , sắc mặt cổ quái nói
- Trước đó đã từng nói , ta chỉ phụ trách một mình ngươi !
Vương Mi Lăng trừng mắt , khẽ gắt
- Ai cần ngươi phụ trách !
- Không cần phụ trách thì lại càng tốt !
Dương Chân ánh mắt đảo qua trên thân Vương Mi Lăng , thầm nghĩ không biết nữ nhân này là ăn thứ gì mà lớn lên , địa phương nên lớn thì lớn đến đáng sợ , đia phương nên gầy thì lại thon thả không thôi
- Ngươi chính là tiện mèo đi ? Tránh ra , ta muốn tìm tộc tỷ của ta !
Một thanh âm phách lối truyền đến
- Móa nó , tiểu tử , bản tôn ngay ở chỗ này , ngươi thử đụng vào ta một chút xem ? Nhin xem đầu của ngươi cứng rắn hay chùy của Dương tiện nhân cứng rắn ?
Dương Chân kém chút chửi mẹ , con hàng này thật đúng là biết cáo mượn oai hùm
Thời khắc Vương Mi Lăng đứng dậy đi mở cửa , Dương Chân lập tức thấy được bốn người bước tới , tất cả đều là tu vi Nguyên Anh Kỳ , mà lại đều rất trẻ trung , ba nam một nữ , tất cả đều như nhân trung long phượng
Không cần phải nói thiếu niên dẫn đầu sắc mặt kiêu ngạo đi đến chính là chủ nhân của câu nói vừa rồi
Thiếu niên kiêu ngạo còn chưa lên tiếng , Dương Chân lập tức chỉ vào hắn nói
- Hắn đi , ta không đi !
Lời này vừa ra , bốn người kia đều ngây ngẩn , tiện mèo ở một bên hắc hắc cười quái dị
- Vì . . . Vì cái gì ?
Thiếu niên kia tức hổn hển nói , một mặt không phục
- Bởi vì ấn đường của ngươi đã biến thành màu đen , chỉ sợ sẽ có tai ương , là dấu hiệu không lành !
Dương Chân thuận miệng nói bậy
Vương Mi Lăng đi đến trước mặt Dương Chân , vì Dương Chân sửa sang lại quần áo , sóng mắt lưu chuyển nói ra
- Dương Chân, mấy cái này đều là đệ tử trong tộc muốn đi lĩnh hội đế ngân trên Đại Đế Bi
Dương Chân bừng tỉnh đại ngộ , Vương Mi Lăng đem bốn chữ lĩnh hội đế ngân nhấn mạnh , hiển nhiên là bốn cái gia hỏa không hiểu rõ tình hình , Dương Chân thâm ý sâu sắc nhìn Vương Mi Lăng một chút , sau đó đi ra ngoài nói
- Đi thôi !
Thiếu niên kia thở dài một hơi , vội vàng chạy đến bên cạnh Dương Chân nói ra
- Ngươi chính là Tao Thánh đi ? Ta gọi là Vương Bạt , ngươi thời điểm dùng một búa đập chết Lô Bạch Trì là nghĩ như thế nào , không sợ Hoa Sơn phúc địa tìm ngươi trả thù ?
- Uy , ta rất bội phục ngươi , nhưng vì cái gì ngươi không để ý tới ta a ?
- Ngươi . . . Ai , chớ đi a . . .
Trên đường đi Vương Bạt liên tục nói chuyện khiến cho Dương Chân có chút bực bội , trừng tròng mắt hung hãn nói
- Ngươi nói thêm một chữ nữa ta đem ngươi lột sạch ném vào Hải Long Trì , ngươi tin không ?
Vương Bạt biến sắc , lập tức câm như hến
Vương Mi Lăng bên cạnh dở khóc dở cười , chỉ vào một tòa sơn phong cự đại không xa nói
- Nơi đó chính là Đoạn Bích Sơn , nghe nói bị Đông Hoang Đại Đế năm đó một kiếm chém ra , chém đứt sinh cơ Hải Long Tộc mới cứu vớt được mấy vạn phàm nhân của Vạn Hoa đảo
Dương Chân nghe vậy liền nhìn lại , lập tức giật nảy cả mình
Một tòa đại sơn cao ngất xuyên thẳng vào mây trắng , không biết rộng bao nhiêu , dù sao Dương Chân liếc nhìn lại , cái gọi là Đoạn Bích Sơn tựa như một cái vách tường to lớn ngăn cách thiên địa , liên miên giống như một tòa sơn mạch
Cái này còn bị một kiếm chém đôi ? Cái kia còn là người hay sao ?
Đại Đế có thủ đoạn khủng bố như thế ?
Nhất là bên dưới chân núi của Đoạn Bích Sơn , một cái hồ nước to lớn mênh mông sâu không thấy đáy hòa lẫn cùng đại dương mênh mông cách đó không xa , chỉ là ao nước càng thâm thúy hơn , từ xa nhìn lại tựa như là một cái lỗ đen vô cùng to lớn
Còn chưa tới gần , đám người liền nghe được một trận thanh âm ùng ùng , phảng phất như thiên địa oanh minh , một cái thác nước to lớn từ trên trời giáng xuống , ầm vang rơi vào trong nước hồ , bọt nước tung tóe đầy trời , phảng phất giống như một đầu hải long đang dời sông lấp biển
Dương Chân không nghĩ tới Vạn Hoa đảo thế mà có địa phương ầm ầm sóng dậy như thế , trong lúc nhất thời hít sâu một hơi nói ra
- Quỷ Phủ Thiên Công a , đúng là lực lượng của thiên địa !
( Quỷ Phủ Thiên Công : Do bàn tay quỷ , thần đắp ra , không thể là con người có thể tạo ra được )
Vương Mi Lăng cười khanh khách một tiếng nói ra
- Ngươi còn chưa gặp qua Viên Nguyệt Long Đằng , đó mới chính là Quỷ Phủ Thiên Công a
- Hả ?
Dương Chân sững sờ , nhìn thác nước xa xa , khó hiểu nói
- Viên Nguyệt Long Đằng là gì ?
- Ta biết ta biết !
Vương Bạt vội vàng xum xoe , nói ra
- Hải Long Trì mỗi khi thời điểm trăng tròn , thác nước Hải Long sẽ đi ngược dòng lại , đó mới gọi là hùng vĩ , phảng phất như toàn bộ sơn hà đều đảo điên , khi đó chân nguyên sẽ bạo động , tại đó tu luyện có thể làm ít công to , còn có thể rèn luyện tâm tính , cho nên vừa đến đêm trăng tròn nơi này sẽ có vô số tu sĩ tề tụ cùng một chỗ tu luyện , là thời điểm náo nhiệt nhất của Vạn Hoa đảo
Tiện mèo hai mắt tỏa sáng khó an tĩnh lại được , nhìn chằm chằm cái ao nước kia không rời mắt
Dương Chân nghe vậy cũng ngẩn người , nhìn Hải Long thác nước đang tựa như kết nối với thiên địa , không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối
Cái này mẹ nó còn có thể hút trở về , cái thác nước này chẳng lẽ có trận pháp gì sao ?
Thế nhưng là nếu có thể bố trí một cái trận pháp như vậy , ngoại trừ thủ bút của Đại Đế ai còn có thể làm được ? Mà còn lưu truyền vạn năm , thật sự là thiên địa tạo hóa
Lập tức , Dương Chân bỗng nhiên sững sờ quay đầu nhìn Vương Mi Lăng
- Đêm trăng tròn chẳng phải là tối ngày mai ?
Vương Mi Lăng nhẹ gật đầu , nói ra
- Không phải vậy ngươi nghĩ vì cái gì hôm nay chúng ta mới đến , mà lại ngày mai không chỉ là đêm trăng tròn nha
- Còn cái gì nữa ?
Dương Chân sững sờ , kỳ quái hỏi
Vương Mi Lăng không nói gì , tiện mèo bên cạnh bỗng nhiên hú lên quái dị , hưng phấn nói
- Huyết nguyệt , là huyết nguyệt chi dạ !
Nghe được lời nói của tiện mèo , trong lòng Dương Chân lộp bộp một tiếng , không biết vì cái gì chợt nhớ tới cái huyết chủng kia !