Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 220 - Đại Hàng Hải ! Bảo Tàng Vua Hải Tặc !

- Một tháng đúng không ?

Dương Chân nhìn Hoa U Nguyệt , gật đầu nói

- Vừa vặn ta cũng muốn dùng một tháng này làm vài việc , vậy một tháng sau gặp lại !

Nói xong , Dương Chân vơ mấy cái trữ vật giới chỉ đang móc trên dây chuyền của tiện mèo , nhét vào tay Hoa U Nguyệt , nói

- Những vật này ngươi cầm , lúc tu luyện dùng !

Hít !

Đám người xung quanh hít vào một hơi , đống trữ vật giới chỉ đó có cái gì đám người mặc dù không rõ ràng , thế nhưng là lấy tính cách làm mèo của tiện mèo , không có đồ tốt nó sẽ muốn sao ?

- Móa nó , tiểu tử , trữ vật giới chỉ trên người ngươi dùng không hết , vì cái gì lại cầm đồ vật của bản tôn ?

Tiện mèo giận dữ , xông lên muốn đoạt lại

Dương Chân một tay chụp lấy tiện mèo , trừng mắt nói ra

- Mẹ nó , bản tao thánh lấy của ngươi ít đồ thì sao , có muốn tính toán hay không , những vật này đều là thời điểm bản tao thánh liều mạng ngươi mượn gió bẻ măng lấy đi , còn có bao nhiêu vật cướp của bản tao thánh ?

- Dù sao cũng không được !

Tiện mèo quệt miệng , dứt khoát không biết xấu hổ nói

- Ngươi gọi là liều mạng ? TỚi tới tới , ngươi nói bản tôn nghe một chút lần nào ngươi liều mạng ?

Đám người nghe vậy cũng liên tục gật đầu , hỗn đản Dương Chân này rất xấu , mỗi lần nhìn qua đều nghĩ hắn sẽ cực kỳ chật vật , nhưng thế mà kết quả đều là người ta bị Dương Chân hố hoặc là giết chết

Cho dù đối cứng cùng cường giả Thần Du Kỳ Dương Chân chỉ sợ cũng đã tính từ trước , hỗn đản này rất giảo hoạt , từ khi hắn tạo nên danh tiếng , không có người hắn không chọc nổi a

Dương Chân nhìn thoáng qua ánh mắt của đám người xung quanh , lập tức chửi mẹ

- Ngươi đây là đang phỉ báng ta a , bản tao thánh lần nào đều không phải cửu tử nhất sinh ?

- Lần nào ngươi cửu tử nhất sinh ?

Dương Chân ngẩn ngơ

- Dù sao ta là người xuất lực lớn nhất !

- Ngươi là người không biết xấu hổ nhất !

Mẹ nó !

Dương Chân chụp tiện mèo ném ra ngoài , bây giờ suy nghĩ một chút , thật đúng là không có thời điểm nào hắn cửu tử nhất sinh cả

Tiện mèo vội vàng quái khiếu chạy trở về , một bộ muốn tìm Dương Chân liều mạng

Lúc này , Hoa U Nguyệt cười cười , đem mấy cái trữ vật giới chỉ kia trả lại cho Dương Chân nói

- Không được ầm ĩ , những vật này ta không cần đến

Không cần đến ?

Đám người xung quanh sững sờ , Dương Chân cũng ngẩn ngơ , nghi hoặc nhìn Hoa U Nguyệt hỏi

- Thật không cần đến ?

Không nên a , nào có tu sĩ không cần đến những trân quý tài nguyên này , lại nói Hoa U Nguyệt mới khôi phục linh căn , thậm chí thiên phú càng nâng cao một bước , tốc độ tu luyện nhất định phi tốc , nhưng cũng không thể không cần những tài nguyên này đi ?

Nhìn thấy ánh mắt của Dương Chân , Hoa U Nguyệt nhoẻn miệng cười , lắc đầu nói ra

- Yên tâm đi , ta thật không cần đến , nếu như có cần ta sẽ nói cho ngươi biết

Dương Chân bán tin bán nghi nhẹ gật đầu

- Tiểu cô nương , nếu như có cần gì , ngươi nhất định không được ngại ngùng mà mở miệng đòi hỏi , nghe không ?

Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu

- Ta đã biết !

Việc đã tới nước này Dương Chân cũng không miễn cưỡng , chỉ là ánh mắt nhìn Hoa U Nguyệt vẫn có chút cổ quái

Nàng đến cùng sẽ tu luyện như thế nào ?

Tiên sinh , Cổ lão cùng Trì lão lúc này đã không có vấn đề gì , ngoại trừ thở dài thở ngắn , chỉ còn lại một mặt tán thưởng

Hoa U Nguyệt nghịch thiên cải mệnh thành công , trong lúc đó thiên kiếp chắc chắn sẽ giáng lâm , mặc dù không kinh khủng giống như thời điểm cường giả Độ Kiếp Kỳ đối mặt thiên kiếp , thế nhưng không phải một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ như Hoa U Nguyệt có thể ngăn cản

Nói cách khác , khí tức thiên kiếp nhất định là bị Dương Chân dùng phương pháp đặc thù cản lại

Nhìn Dương Chân cùng Hoa U Nguyệt , ba người liếc nhau , đều nhìn ra vẻ kinh diễm trong mắt lẫn nhau

Tiên sinh cười cười nhìn Dương Chân , giống như là càng ngày càng ưa thích , mở miệng nói ra

- Một tháng này ngươi muốn đi làm cái gì ?

Dương Chân nhìn tiên sinh một chút , lại lườm Cổ Trì nhị lão một chút , mới nói với tiên sinh

- Ta biết ta ngọc thụ lâm phong thiên phú độc nhất vô nhị , lớn lên đã đẹp trai mấu chốt còn biết nói chuyện , ba lão đầu các ngươi nếu muốn thu ta làm đồ đệ nghĩ cũng đừng nghĩ , các ngươi phải hiểu ta là người gánh vác đại trách nhiệm cứu vớt thương sinh , cho nên trong một tháng này ta dự định lưu lạc thiên nhai , có rượu chính là nhà . . .

Năm người vẻ mặt mộng bức , ngay cả Hoa U Nguyệt cũng dở khóc dở cười

TIện mèo ánh mắt lóe sáng , hưng phấn nói

- Cái này tốt cái này tốt , lưu lạc thiên nhai , có rượu chính là nhà , nhớ năm đó bản tôn . . .

- Im miệng !

Dương Chân một bả nhấc lên tiện mèo , nói ra

- Chư vị , sau này gặp lại !

Nói xong , Dương Chân lập tức sải bước rời đi

. . .

Truyền thuyết của Dương Chân lan truyền bên trong Đông Hải nhanh chóng , Quy Xà đảo tài khí ngưng hình , một phượng một hổ làm hơn ngàn người lâm vào bên trong tham ngộ , mặc dù Dương Chân vẽ Phương Hoàng nhìn thế nào cũng ra một con gà trọc lông , lão hổ thì lại cực kỳ giống tiện mèo , đám người lĩnh ngộ nửa ngày cũng không lĩnh ngộ ra cái gì , nhưng tài khí ngưng hình thì không gạt người

Sau đó , Dương Chân tại Đông Lâm đảo náo loạn Thượng Tuyên Kính thế giới , lại tại Vạn Hoa đảo nhấc lên kinh đào hải lãng , dẫn đầu Hải Long tộc mở ra Đông Hải Long Cung , càng làm cho người ta nghẹn họng trân trối

Trọng yếu nhất là , nghe nói Dương Chân chẳng những không có cầm bất kỳ vật truyền thừa nào của Đông Hoang Đại Đế , còn cùng tiện mèo lưu lại không ít truyền thừa

TIn tức này vừa ra , lập tức để đám người kích động

Không nói trước truyền thừa của Đông Hoang Đại Đế để lại đã để vô số người đỏ mắt , chính là Dương Chân kỳ tài ngút trời như vậy . . . Phi , tiện tài ngút trời như vậy , cùng khập khiễng hai chân siêu cấp mập ú tiện mèo lưu lại đồ vật , đều khiến người ta tâm động không thôi

Dương Chân vì sao có thể tùy ý làm bậy nhưng vẫn chưa chuyện gì xảy ra với hắn , tiện mèo vì sao đao kiếm khó tổn thương , hai người này ở bên trong truyền thừa của Đông Hoang Đại Đế lưu lại đồ vật , tất nhiên sẽ không dám làm loạn , chắc chắn bọn hắn sẽ lưu lại bí tàng không thể nghi ngờ , nếu không hai người sẽ không được lưu truyền bách thế , mà là tiện danh vĩnh tồn a !

Phân tích một chút , sau đó càng ngày càng nhiều tu sĩ dưới Thần Du Kỳ bắt đầu ma sát quyền chưởng , vô số tu sĩ bắt đầu giương buồm , hướng về phương hướng Đông Hải đi tìm bí tàng trong truyền thuyết

Cái bí tàng này được người ta lưu truyền là bảo tàng Vua Hải Tặc !

Bảo tàng Vua Hải Tặc , nghe dạnh tự đã khiến người ta tâm động không thôi

Trong lúc nhất thời , một cái thời đại hải tặc của tu sĩ cứ như vậy mà bắt đầu

. . .

Liệt Hỏa thành , bên trong một góc của cuối phố , tiện mèo hai mắt sáng lên nghe đám người nghị luận ầm ĩ , hưng phấn nói với Dương Chân

- Tiểu tử , Liệt Hỏa thành đã không sai biệt lắm , mục tiêu tiếp theo của chúng ta là gì đây ?

Dương Chân nhìn qua phương hướng tây nam , hít sâu một hơi , nói

- U Dương quốc , Bạch Vân sơn !

- A ? Đó là địa phương nào , vì sao bản tôn chưa từng nghe nói qua ?

- Một địa phương thiên tài quật khởi , ở nơi đó , đã từng có một ngày , giữa không trung truyền đến một tiếng nổ thật lớn , đem một cái siêu cấp thiên tài vang dội cổ kim vô địch vũ trụ giáng xuống !

- Móa nó , trong mắt ngươi còn có thiên tài như vậy ? Bản tôn vì sao cảm thấy không quá tin tưởng ?

- Bản tao thánh sẽ gạt ngươi sao ?

- Vậy bản tôn ngược lại muốn xem xem , thiên tài trong miệng ngươi là như thế nào !

Bình Luận (0)
Comment