Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 228 - Lần Này Thật Sự Náo Nhiệt!

Năm cường giả Thần Du Kỳ cơ hồ vừa đối mặt với Dương Chân liền bị đánh cho không có lực hoàn thủ, sau đó liền bị trói lại, ngay cả đám người chứng kiến đến hiện tại vẫn chưa thể tin những gì xảy ra trước mắt mình

Tất cả mọi người còn chưa từ trong khiếp sợ tỉnh lại, một câu " Chư vị " của Dương Chân bỗng nhiên truyền đến dọa cho bọn họ giật mình kinh hô, có người sau khi vừa nghe xong không nói tiếng nào quay đầu lại dùng tốc độ nhanh nhất vèo một tiếng chạy đi không còn bóng dáng!

Đùa gì vậy, Dương Chân ngay cả Thần Du Kỳ cũng có thể bắt lại, bây giờ phải dùng tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời mình chạy đi, nếu không Dương Chân nổi điên muốn bắt bọn họ lại thì sao?

Phải biết rằng bắt một cường giả Thần Du Kỳ so với giết chết còn khó khăn hơn nhiều, Dương Chân ra tay liền bắt lại năm cái, cơ hồ là một, hai quyền liền hạ gục một cái

Điều làm cho người ta khó tin nhất chính là Dương Chân thế mà có thể lấy khí thế cảu mình trấn áp Phùng trưởng lão

Phùng trưởng lão là người nào?

Chẳng những là cường giả Thần Du Kỳ đột phá đến Thần Du cảnh, càng là người có thần hồn ngưng tụ thành giao long, một vị tiền bối kinh khủng như thế mắt thấy đã sắp giết chết Dương Chân, nhưng cuối cùng bỗng nhiên khí thế của Dương Chân bỗng nhiên tăng vọt, tất cả năng lượng thiên địa giống như đều quán chú vào người hắn vậy, Phùng trưởng lão chưa kịp ngọ nguậy mấy cái cũng lập tức bị trói lại

Cái này. . . Mẹ nó, còn có thiên lý không?

Chẳng lẽ hỗn đản này là thiên mệnh chi tử, ngay cả lão thiên gia cũng muốn giúp hắn sao?

Tất cả mọi người kinh hồn táng đảm nhìn Dương Chân, số còn lại cũng đã làm ra chuẩn bị bỏ chạy

Dù sao nhiều vậy, Dương Chân cho dù cầm lưới cũng không có khả năng bắt giữ tất cả mọi người ở đây lại được, có tỉ lệ thoát thân được thì cứ chạy thôi a!

Trước mắt bao người, Dương Chân cổ quái nhìn một số người đã bỏ chạy, mở miệng nói với đám người còn lại

- Chư vị chớ sợ, các ngươi phải đến đây phân xử cho ta. . .

Phân xử?

Nghe được lời Dương Chân nói, đám người kia lập tức ngây ngẩn cả người!

Bao quát cả tiện mèo cùng năm cái trưởng lão bị trói lại kia, đều mờ mịt nhìn Dương Chân

Lúc này còn phân xử cái gì?

Ngươi đem người ta đều bắt lại, ngươi còn có lý luận để thanh oan sao?

Dương Chân hít sâu một hơi, nói ra

- Chư vị, ta vốn là. . . Một thiếu niên trong Bạch Vân sơn, xuất ngoại xông xáo, không áo gấm không về quê, nhưng vì nhớ nhà nên hôm nay cẩm y dạ hành một chuyến, đang ở đây hồi. . . Hồi tưởng thì bỗng nhiên chạy đến năm cái đáng khinh bỉ này, năm cái người này một lời không hợp liền muốn mạng của ta. . .

Thanh âm của Dương Chân cổ cổ quái quái, giống như là một khúc ca dao, lại như đang ngâm xướng, để cho đám người nghe được liền mộng bức, nhưng cũng hiểu được đại khái ý tứ của Dương Chân

Nguyên lai Bạch Vân sơn này chính là nhà của Dương Chân, bây giờ chẳng qua là vì nhớ nhà nên về một chuyến, đang ngồi đây hồi tưởng thì bỗng nhiên lại có mấy người đến muốn giết hắn, bây giờ suy nghĩ lại một chút, lời nói của Dương Chân. . . Thật đúng là con mẹ nó nói ra rất thuận miệng

Tiện mèo sau khi nghe Dương Chân nói liền vỗ chân khen hay, xong sau đó lại vẻ mặt kinh động như gặp thiên nhân nhìn Dương Chân, mang theo ánh mắt sùng kính nhìn Dương Chân tự lẩm bẩm

- Ngưu. . . Ngưu bức a, 666 a!

Tất cả mọi người còn đang nghiệm lại câu nói của Dương Chân, Dương Chân bỗng nhiên hú lên quái dị, chỉ vào năm người nằm trên mặt đất, run rẩy nói ra

- Bây giờ năm cái hạng người táng tận thiên lương này không cẩn thận bị ta bắt được, nhưng thiếu niên từ vùng nông thôn nghèo như ta lòng vẫn còn thiện lương, không đành lòng sát hại bọn hắn. . .

Đám người khóe miệng co giật một cái, mẹ nó, không phải vừa nãy ngươi nói không giết người là vì trong lòng còn một tia ý thức pháp luật gì đó sao?

Nói chuyện không chút đáng tin cậy nào, quả nhiên đủ vô sỉ!

Bất quá đám người nghĩ thì nghĩ nhưng lúc này cũng không dám vạch trần Dương Chân, chỉ yên lặng chờ đợi Dương Chân tiếp tục nói

Dương Chân bỗng nhiên nhảy xuống đá Phùng trưởng lão một cước, chắp tay nói với đám người

- Chư vị, oan có đầu nợ có chủ, bây giờ năm người này lương tâm để cho chó ăn, cùng chư vị không có quan hệ, tại hạ bản tao. . . Tại hạ Dương Chân, thỉnh cầu mọi người. . .

Nói đến đây, Dương Chân phẫn nộ chỉ vào đám người Phùng trưởng lão nói ra

- Thỉnh cầu chư vị hãy đi đến tông môn của bọn hắn, nói rằng Dương Chân ở chỗ này chờ tông chủ của mọn hắn đến chuộc người, nhớ kỹ. . . Thời gian là mười ngày, tại hạ chỉ có thể ở chỗ này chờ mười ngày, nếu như bọn hắn đến trễ một ngày, ta sẽ chặt xuống một cái đầu a, có người hỏi nếu như tông chủ của bọn hắn mười lăm ngày còn chưa đến thì làm sao bây giờ? Hiển nhiên là sẽ có năm cái đầu để tặng cho bọn hắn a

Cái gì?

Đám người nghe xong lập tức mồ hôi lạnh chảy cả người, không cách nào ngăn được

Đến trễ một ngày liền chém đầu một người, thật đúng là tâm ngoan thủ lạt a, nghe thôi cũng đủ làm cho người ta rùng mình

Hơn nữa Dương Chân còn nói có người hỏi, ai con mẹ nó hỏi ngươi bao giờ?

Lúc này, trên mặt Dương Chân hiện lên một tia kiên quyết, giống như là đang đánh bạc tính mạng, nói ra

- Nếu như mười lăm ngày sau đầu bọn hắn chưa bị chém xuống, thì ý của Dương mỗ là Dương mỗ chịu nhiều oan khuất như vậy, nhất định sẽ tự mình đến nơi bái phỏng, ở tông môn bọn hắn ăn nhờ ở đậu, mãi cho đến khi Dương mỗ cảm thấy được đền bù tổn thất mới rời đi!

Nghe nói như thế mọi người đều ngây dại, đầu óc căn bản không thể suy nghĩ kịp

Cùng lúc đó trong lòng bọn họ có một thanh âm không ngừng gầm rú, về sau tuyệt đối không được đắc tội hỗn đản Dương Chân này!

Nếu ai đắc tội hỗn đản Dương Chân này đơn giản là xui xẻo tám sinh tám thế, quá con mẹ nó khổ cực

Dương tiện nhân tuyệt đối là do thượng thiên phái xuống để trừng phạt thế nhân a

Tin tức được lưu truyền sùng sục là ở Bạch Vân sơn có bí tàng nguyên lai là cục diện do hai tên khốn kiếp Dương Chân cùng tiện mèo này bố trí

Hơn nữa còn là cục trong cục!

Mục đích thực sự của Dương Chân căn bản không phải là năm cường giả Thần Du Kỳ, mà là hai đại tông môn phía sau lưng bọn họ!

Cái này. . . Dương Chân đúng thật là ý nghĩ hão huyền!

Tất cả mọi người nghẹn họng trân trối nhìn Dương Chân

Tiện mèo ở một bên thì hưng phấn nhìn chằm chằm Dương Chân nói ra

- Móa nó, tiểu tử, vẫn là ngươi lợi hại a, cái chủ ý này mà ngươi cũng nghĩ ra được, quá mạo hiểm, quá kích thích, nhưng mà hiện tại bản tôn còn có chút việc, sẽ không quấy rầy việc ngươi muốn làm nữa. . . Mẹ nó, ngươi buông bản tôn ra, ngươi điên rồi phải không, lại dám công nhiên khiêu chiến hai cái động thiên phúc địa?

Dương Chân lườm tiện mèo một chút, nhếch miệng cười một tiếng, không nói gì

Tiện mèo toàn thân run rẩy, rụt cổ lại nói ra

- Bản tôn nghĩ nghĩ các loại sự tình khác có thể để làm sau, nhưng mà tiểu tử, chúng ta phải làm ra nhiều chuẩn bị hơn

Nói xong, hai con mắt tiện mèo bỗng nhiên sáng lên

Đúng a!

Lấy tính cách của Dương Chân làm sao có thể làm ra sự tình không biết lượng sức mình, nhất định là hắn có chỗ dựa khác

Tròng mắt tiện mèo quay tít một vòng, bỗng nhiên cảm thấy hiếu kỳ Dương Chân tại mấy ngày hôm nay ở đây làm cái ra cái thứ gì, thế mà có thể dám cùng hai siêu cấp đại tông môn khiêu chiến?

- Ta. . . Ta không nghe lầm chứ, Dương Chân thế mà tuyên bố Hoa Sơn phúc địa cùng Địa Tuyền động thiên tông chủ phải đến tự mình chuộc người?

- Móa nó, Dương Chân đây là đem năm vị tiền bối bắt cóc a, nói không chừng ngay từ đầu hắn đã đánh cái chủ ý này

- Kinh khủng như vậy, hắn cũng dám lấy sức một mình khiêu chiến hai thế lực lớn, Dương Chân thật đúng là không coi ai ra gì a

- U Châu đại lục lần này thật sự náo nhiệt!

Bình Luận (0)
Comment