Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 255 - Phế Vật Luyện Hư Kỳ

Sau khi bay qua một đỉnh núi thấp bé, Dương Chân cùng tiện mèo đi tới một cái khe núi, duỗi cổ vào xem xét lập tức lấy làm kinh hãi

Bên trong khe núi lớn, có một cái hồ màu vàng óng sóng gợn lăn tăn, đạo quang mang nối liền trời đất kia chính là từ nó phát ra, đến gần mới thấy được đạo quang mang này cực kỳ to lớn, vậy mà bao quát chừng phương viên trăm trượng

Ở bên cạnh hồ nước đang có một đám tu sĩ xúm lại với nhau, phần lớn là Luyện Hư Kỳ cùng Thần Du Kỳ, khí tức hùng hậu, trên thân tản ra sát khí nồng đậm, rất hiển nhiên những người này trên đường tới đã giết không ít người

Dương Chân thậm chí còn thấy được Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi trong đám người, hơn nữa còn đứng ở bên cạnh Bạch Huyền cùng Diệp Tri Mệnh làm cho hắn có chút sững sờ, không biết từ khi nào mà mấy người này đi cùng nhau

Cách bọn người Hồng Loan Linh Nữ không xa có một nam tử mặc áo xanh thần sắc âm lệ lạnh lùng, khóe môi nhếch lên nụ cười khinh thường, là người đứng gần hồ nhất, trong tay còn vuốt vuốt mười khỏa Kim Mệnh Cầu

Tiện mèo kinh ngạc nhìn hồ nước, nói ra

- Tiểu tử, nơi này chỉ sợ là Thiên Mệnh Tuyền trong miệng thanh niên mặt sẹo kia đi, chúng ta cũng nên tranh thủ thời gian đi xuống, bản tôn đã rất lâu không được thống thống khoái khoái mà tắm rửa

Dương Chân hít sâu một hơi, nói ra

- Ngươi có thấy gia hỏa Lâm Thiên Lệ kia hay không?

Tiện mèo sững sờ, tìm tòi trong đám người một hồi mới lắc đầu nói ra

- Giống như không có ở chỗ này

Dương Chân nhíu mày kéo tiện mèo đi, nói ra

- Chúng ta trước bỏ qua nơi này, phải đi tìm tiểu cô nương trước

Trong đám người Dương Chân không có nhìn thấy Hoa U Nguyệt, giống như từ sau khi Hoa U Nguyệt tiến vào Linh Lộ liền biến mất không còn bóng dáng

Tiện mèo ra sức giãy giụa liều mạng đạp hai chân, giận dữ không thôi

- Nơi này rõ ràng là một nơi tốt, nước trong Thiên Mệnh Tuyền này lại còn có đồ vật có thể thể rèn luyện thần hồn, ngươi thế mà không muốn vào ngâm một hồi?

- Thiên Mệnh Tuyền lúc nào cũng có thể ngâm, tiểu cô nương cùng Lâm Thiên Lệ không có ở nơi này, hiển nhiên bọn hắn cũng đang nghĩ như vậy, chúng ta trước tiên phải tìm được bọn hắn rồi nói

Tiện mèo xoay người cắn lên tay Dương Chân, nói ra

- Ngươi tỉnh lại đi, tiểu tử, nếu như tiểu nha đầu thực sự đã thức tỉnh huyết mạch, nàng căn bản không cần phải ngâm cái nước hồ này, tên ngu ngốc Lâm Thiên Lệ kia thì biết cái gì, nơi này chính là nơi hiếm thấy nhất chúng ta từng gặp qua, không thể nào bỏ qua được, tin tưởng bản tôn, về sau ngươi nhất định sẽ cảm kích bản tôn

Dương Chân bị tiện mèo cắn cho tê rần, lập tức giẫn dữ, quất một cái lên đầu tiện mèo nói ra

- Móa nó, ngươi dám cắn bản tao thánh?

- Đậu, ngươi cho rằng bản tôn sợ ngươi sao, có bản lĩnh chúng ta đi vào Thiên Mệnh Tuyền đánh một chầu?

Tiện mèo một bước cũng không nhường, cùng Dương Chân mắt lớn trừng mắt nhỏ

Thanh âm của Dương Chân cùng tiện mèo giống như kinh động đến đám người bên hồ, một tiếng kinh hô thanh thúy truyền đến

- Dương Chân!

Nghe được thanh âm này, động tác của Dương Chân cùng tiện mèo lập tức trì trệ, nhìn xem đám người đang đồng loạt nhìn về hướng mình, cười toét miệng khoát tay nói ra

- Ồ, thật đúng dịp a, các ngươi đều ở đây a

Cặp mắt to tròn của Tú Nhi lập tức cong thành vành trăng khuyết, đối với Dương Chân vãy tay nói ra

- Dương Chân, nơi này, qua đây!

Dương Chân trừng mắt nhìn tiện mèo một chút, nói ra

- Ngươi xác định người đã thức tỉnh huyết mạch không cần ngâm thứ này?

Tiện mèo bĩu môi một cái nói

- Ngươi đúng là thiếu hiểu biết đối với cổ huyết mạch a, có thời gian nên đọc thật nhiều sách vào

Lần nữa nhìn thấy Dương Chân, Tú Nhi rõ ràng rất vui vẻ, hiếu kỳ đánh giá Dương Chân nói ra

- Ngươi làm sao bây giờ mới đến a

Dương Chân cười cười, thấy bọn người Hồng Loan Linh Nữ cũng tò mò nhìn hắn liền giải thích

- Trên đường bận đại tiện nha, cho nên tới hơi chậm

Đám người

- . . .

Mẹ nó, cái gì mà đại tiện, đại tiện có thể lâu như vậy sao, tất cả mọi người một đường chém giết đến đây, Dương Chân lúc này mới chậm rãi đi tới a

Sát khí trên người Bạch Huyền vẫn còn có chút dày đặc, thần sắc lại có chút suy yếu, vẻ mặt hiếu kỳ nhìn Dương Chân

- Dương huynh, ngươi đi đến đây bằng con đường này?

Dương Chân sững sờ, kinh ngạc hỏi

- Không đi bằng con đường này chẳng lẽ ta bay tới hay sao?

Bạch Huyền cười khổ lắc đầu nói ra

- Ý của ta không phải như vậy, trên người ngươi vì sao không có bất kỳ sát khí gì, chẳng lẽ ngươi không gặp được Kim Mệnh hung thú?

Nhìn dáng vẻ hiếu kỳ của đám người Dương Chân lập tức bày ra bộ dạng thành thật trả lời

- Đúng vậy a, không gặp được, Kim Mệnh hung thú là cái gì?

Nhìn thấy phản ứng của Dương Chân, sắc mặt mọi người đều có chút cổ quái, Tú Nhi chu mỏ, có chút không tình nguyện nói ra

- Ngươi chẳng lẽ là lần đầu tiên tiến vào Linh Lộ?

Thần sắc Bạch Huyền đọng lại, cười khổ nói

- Cái này đều là tại ta, trên đường đi quên nói rõ với Dương huynh, Thiên Mệnh Tuyền trước mặt chúng ta phải có Kim Mệnh Cầu mới có thể tiến vào, Kim Mệnh Cầu chính là từ trên người Kim Mệnh hung thú lấy được

Con mắt Tú Nhi trợn tròn xoe, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn Dương Chân cùng Bạch Huyền, tức giận nói

- Hai người các ngươi là đồ đần sao, chuyện trọng yếu như vậy còn có thể quên, bây giờ làm sao bây giờ, trên thân Dương Chân không có Kim Mệnh Cầu làm sao có thể tiến vào Thiên Mệnh Tuyền?

Diệp Tri Mệnh cùng Bạch Huyền thở dài một tiếng, vừa muốn nói chuyện, trước mắt bỗng nhiên hiện lên một vệt kim quang

Tú Nhi không tình nguyện vứt một viên Kim Mệnh Cầu cho Dương Chân, lầm bầm nói ra

- Thật là, ngươi thật đúng là không khiến người ta bớt lo

Nhìn thấy một vệt kim quang ném đến, Dương Chân vô ý thức đưa tay tiếp lấy, kinh ngạc nhìn Tú Nhi hỏi

- Cho ta?

Dương Chân từ miệng của thanh niên mặt sẹo biết được giá trị của Kim Mệnh Cầu, có thể nói mỗi một khỏa đều có thể gây nên một trận chém giết, bây giờ Tú Nhi mặc dù có chút không tình nguyện, thế nhưng cũng không có chút do dự nào ném cho Dương Chân, sự hào phóng của tiểu nha đầu này thật làm Dương Chân có chút giật mình

Hồng Loan Linh Nữ ngoài ý muốn nhìn Tú Nhi, cười ném cho Dương Chân hai viên, nói ra

- Ta chỗ này cũng có không nhiều, chỉ có thể cho ngươi hai viên

Bạch Huyền cùng Diệp Tri Mệnh cười khổ liên tục, Bạch Huyền móc ra một viên Kim Mệnh Cầu ném cho Dương Chân nói ra

- Chuyện này do ta, ta cũng nên chịu trách nhiệm, ta vốn cho rằng mặc dù ngươi là lần đầu tiên tiến vào Linh Lộ cũng đã nghe được ít nhiều từ miệng Hoa Linh Nữ, không nghĩ tới. . . Kim Mệnh Cầu trên người ta cũng không nhiều, chỉ có thể cho ngươi một viên, Kim Mệnh hung thú thật sự qua hiếm a. . .

Dương Chân cùng tiện mèo hai mặt nhìn nhau, mộng bức nhìn năm viên Kim Mệnh Cầu trong tay, kinh ngạc hỏi

- Các ngươi vì sao biết ta không gặp được kim cái gì thú?

Tú Nhi trừng hai mắt nói ra

- Chẳng lẽ ngươi không chú ý sao, trên thân tất cả tu sĩ nơi này không ít thì nhiều đều mang theo sát ý a, những Kim Mệnh hung thú kia mặc dù không phải thật sự là sinh linh, thế nhưng thời điểm chém giết bọn chúng, tu sĩ rất dễ bị ảnh hưởng đến tâm tính, trong lòng sát cơ đại thịnh thì tất nhiên sẽ tản mát ra sát ý, trên người ngươi một điểm sát ý đều không có, không phải không gặp được thì là cái gì?

Dương Chân bừng tỉnh đại ngộ, nhìn xung quanh mới thấy giống như lời Tú Nhi nói, vừa rồi cảm giác của hắn đúng là không sai

Bất quá trong lòng hắn còn có một tia nghi hoặc, không phải loại vật như sát ý này có thể tùy tiện thu liễm sao?

Không, sát ý trên người của Dương Chân không phải cho hắn thu lại, mà là trực tiếp bị hắn ném đi, rất nhẹ nhàng, cũng rất tùy ý

Đây là có chuyện gì?

Nhưng vào lúc này, một thanh âm âm dương quái khí truyền đến

- Hồng Loan Linh Nữ, các ngươi đem Kim Mệnh Cầu trọng yếu như vậy tặng cho một phế vật Luyện Hư Kỳ sao?

Phế vật Luyện Hư Kỳ?

Dương Chân quay đầu nhìn lại liền thấy thanh niên mặc áo xanh thần sắc âm lệ kia đi về phía bên này

Mẹ nó, sát khí trên người gia hỏa này là nặng nhất a!

Bình Luận (0)
Comment