Dương Chân tự nhiên không phải là đốn ngộ giả vờ, con hàng này từ hồi tiểu học đã được lão sư bồi dưỡng rằng phải có thói quen quy hoạch thật tốt nhân sinh của mình, một câu của Hồng Loan Linh Nữ triệt để làm hắn lâm vào suy nghĩ
Cho tới nay, Dương Chân đều tùy theo tính mà làm, không thuận theo thiên ý, không nghịch thiên mà đi, làm theo ý mình, thiên mã hoành không
Sau khi gặp được tiện mèo, tiện mèo cũng hầu như khuyến khích Dương Chân đi gây sự, cho dù không có tiện mèo ở một bên khuyến khích, lấy phong cách hành sự của Dương Chân chắc chắn đi đến chỗ nào đều sẽ mang đến nháo nha nháo nhác, thế nhưng có tiện mèo để hắn có một loại cảm giác nhẹ nhàng, vui vẻ
Muốn làm cái gì thì làm, muốn gây sự với ai liền gây sự, đây chính là nhân sinh của hắn
Thế nhưng làm như thế, hắn đến cùng là vì cái gì?
Trong lúc nhất Dương Chân lâm vào suy nghĩ, mãi cho đến khí bốn người một mèo kia tiến vào trong Cẩn Kim Chân Văn Dương Chân mới bừng tỉnh đại ngộ
Mẹ nó, cái gì mà muốn cái gì, trên thế giới này, người không muốn gì hết mới là ngưu bức nhất!
Bản tao thánh cái gì cũng muốn, cái gì cũng không muốn, muốn liền muốn, không muốn thì cho dù là nữ tử xinh đẹp nhất thiên hạ, quyền lực nhất thiên hạ hắn cũng không nhìn một cái!
Đây mới chính điều tiêu sái nhất khi sinh tồn tại thế giới này
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Dương Chân đột nhiên cảm giác được trong thể nội như có vật gì vỡ ra, chấn động đến mức khiến toàn thân hắn khẽ run rẩy, ngay sau đó hắn liền tiến đến Cẩn Kim Chân Văn, run rẩy qua đi, một tia cảm ngộ lại đến, trong mắt Dương Chân bị Cẩn Kim Chân Văn thần bí cùng rườm rà bao phủ lại
Ông!
Một đợt cảm giác đầu váng mắt hoa truyền đến, dù là Dương Chân đã lĩnh ngộ không ít áo nghĩa của Cẩn Kim Chân Văn, thế nhưng vẫn bị những khí tức huyền ảo, phức tạp này làm cho nhức đầu không thôi
Sau một khắc, Dương Chân bỗng nhiên sững sờ!
Bên trên Kim Lộ đều là thiên địa minh văn đứt quãng, lĩnh ngộ rất là tốn sức, nếu không phải Dương Chân dựa vào thiên phú, lại còn nắm giữ nội dung bên trong Thiên Thư Huyền Lý Thiên, căn bản cái gì cũng đều lĩnh ngộ được
Bây giờ sau khi tiến đến Cẩn Kim Chân Văn, bị nó bao phủ, Dương Chân lập tức có một loại bảm ngộ bất đồng
Ngẩng đầu nhìn Cẩn Kim Chân Văn trên không trung một chút, thân hình Dương Chân thoắt một cái, giống như đặt mình vào giữa thiên địa, từng đạo thiên địa khí tức phả vào mặt, tựa như có đồ vật gì đang hô hấp, ngay cả Cẩn Kim Chân Văn bên cạnh cũng bắt đầu trở nên có tiết tấu
Mỗi một cái hô hấp đều tựa như không bàn mà hợp với đại đạo, lại như thiên địa khí tức đơn thuần nhất, loại cảm giác huyền diệu kia làm cho Dương Chân có một loại cảm giác triệt để hiểu rõ
Có chút ý tứ!
Giờ khắc này, Dương Chân triệt để hưng phấn lên
Cẩn Kim Chân Văn này không hổ là minh văn cổ xưa nhất của thiên địa, khí tức bao hàm trong đó quả nhiên giống như truyền thuyết, bao hàm toàn diện, cái gì cũng có
Dương Chân ngẩng đầu nhìn bốn người Hồng Loan cùng tiện mèo, trên thân bọn họ đều bám một chút Cẩn Kim Chân Văn, hiển nhiên là đều có điều lĩnh ngộ ra
Thế nhưng lúc này Dương Chân lại có một loại cảm giác không thật, giống như là Cẩn Kim Chân Văn này bị thiếu một vật gì đó
Sau khi nghĩ đến điểm này, Dương Chân cũng không vội vã tiếp tục lĩnh ngộ, mà là chậm rãi tản bộ xung quanh Cẩn Kim Chân Văn
Bên trên bờ, mọi người đều trợn mắt nhìn Dương Chân, Cẩn Kim Chân Văn thì càng ngày càng ít đi, cũng càng ngày càng ảm đạm, Dương Chân vậy mà không đi lĩnh ngộ, còn ở một bên tản bộ?
- Dương Chân choáng váng rồi phải không, tên hỗn đản này, kỳ ngộ trân quý như thế vậy mà lại lãng phí như thế?
- Cái này. . . Dương Chân quả nhiên là phung phí của trời, lẽ nào lại như vậy, nếu như ngươi không muốn cơ hội này thì có thể nhường lại cho người khác a
Mạc Thiên Nhai bên cạnh thì lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Chân, sát ý không giảm mà càng ngày càng đậm
Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên chấn động toàn thân, ngồi xuống ở bên cạnh Hồng Loan Linh Nữ
- Ngồi xuống rồi, Dương Chân ngồi xuống rồi!
Không biết là ai kinh hô một tiếng, trong lúc nhất thời toàn bộ người trên bờ đều đem ánh mắt rơi trên thân Dương Chân
- Hắn muốn làm gì, chẳng lẽ lúc này còn muốn lĩnh ngộ gì đó hay sao?
- Nói đùa gì vậy, Cẩn Kim Chân Văn lúc này đã sắp biến mất, đừng nói là Dương Chân, cho dù Mạc công tử đi vào lúc này cũng không lĩnh ngộ ra được gì
Sắc mặt Mạc Thiên Nhai lập tức tái xanh, gắt gao nhìn chằm chằm tu sĩ vừa nói chuyện
Người kia liền cười gượng liên tục, vội vàng biến mất bên trong đám người
Trên thân Dương Chân lúc này thế mà bắt đầu tản mát ra từng đạo minh văn cùng loại với Cẩn Kim Chân Văn
Từng đạo minh văn chậm ra phiêu hốt, trôi nổi trên không trung, mặc dù hơi ít nhưng cũng đủ để đám người ở đây thấy rõ ràng, minh văn trên thân Dương Chân chính là Cẩn Kim Chân Văn thu nhỏ!
- Không có khả năng!
Mạc Thiên Nhai thần sắc tái nhợt, kinh sợ thốt lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn Dương Chân
Tất cả mọi người hít vào một hơi, mờ mịt nhìn nhau
Dương Chân lúc này chính là thần thức thành văn, chỉ là dùng sức mạnh thần thức liền ngưng tụ ra Cẩn Kim Chân Văn, có thể thấy được thần thức của hắn cường đại đến trình độ nào
. . .
Thiên phú mạnh như bọn người Hồng Loan Linh Nữ lúc này cũng chỉ có thể từ từ hấp thụ Cẩn Kim Chân Văn, không có hoàn toàn lĩnh ngộ ra cái gì, Dương Chân thì một mực ngẩn người, lại tản bộ vài vòng liền lĩnh ngộ?
Mẹ nó, làm sao có thể?
Nhất là Mạc Thiên Nhai, sắc mặt hắn lúc này xám như tro tàn, tức đến mức sắp khóc
Tản bộ một vòng liền lĩnh ngộ được, thiên địa cửu văn từ lúc nào dễ lĩnh ngộ như vậy?
Oanh!
Cẩn Kim Chân Văn trên thân Dương Chân bỗng nhiên đều vỡ ra, trong lúc nhất thời khí lãng quay cường, sóng lực lượng mạnh mẽ chen chúc đẩy ra ngoài, mãnh liệt đụng vào bên trên màn sáng của Thiên Mệnh Tuyền, truyền ra từng đợt âm thanh dinh tai nhức óc sau đó liền dần dần biến mất
- Thất bại rồi?
Hai mắt Mạc Thiên Nhai tỏa sáng
Cẩn Kim Chân Văn trên người Dương Chân đều nổ tung, hiển nhiên là đã thất bại!
Không chỉ trong lòng mọi người trên bờ hãi nhiên, bọn người Hồng Loan Linh Nữ cũng mở mắt, một mặt khó tin nhìn Dương Chân
Lúc này Dương Chân đang nhắm mắt, khi thì không có bất kỳ biểu lộ gì, khi thì nhíu mày khổ tư, khi thì lại giãn ra, bọn họ lúc này mới phát hiện, Dương tiện nhân quả nhiên là. . . Đẹp trai ngút trời!
- Dương Chân. . . Đến cùng là đang làm gì?
Hồng Loan Linh Nữ nhìn Dương Chân nói ra
Hai mắt tiện mèo tỏa sáng, tự lẩm bẩm
- Đây là. . . Tiểu tử này, thế mà lại tìm ra được khí tức bản nguyên của Tuyên Kim Chân Văn? Lần này muốn náo nhiệt!