Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 280 - Sinh Mệnh Cấm Địa!

Uy của một kiếm, hoảng sợ chư thiên!

- Không có khả năng

Vô số thanh âm từ bốn phương tám hướng điên cuồng vang lên, hội tụ lại giữa không trung, đinh tai nhức óc không thôi

Mặc Tuyết Linh hãi nhiên kinh hô, nhìn chằm chằm Dương Chân

Hoa U Nguyệt trì trệ, trên mặt dần hiện lên thần sắc thống khổ, mờ mịt nhìn Dương Chân trước mắt, ánh mắt lấp lóe

Tiện mèo cùng tao gà cũng dừng đánh nhau, đồng thời quay đầu nhìn về phía Dương Chân

Giữa không trung, một kiếm của Dương Chân, hào quang rực rỡ nối liền trời đất, lại không phát ra bất kỳ âm thành nào, cứ như vậy nhè nhẹ chém xuống

Ông!

Cuồng phong nổi lên, những nơi trường kiếm đi qua, từng đạo lực lượng ba động quỷ dị truyền ra, để cho người ta rùng mình

Tử Vi Thiên Tôn ngây dại, đưa tay sờ về đạo kiếm quang kia, tự lẩm bẩm

- Điều đó không có khả năng, cái này. . . Sao có thể?

Oanh!

Kiếm mang rơi lên thân Tử Vi Thiên Tôn, bộc phát ra một đạo hào quang sáng chói, trong lúc nhất thời toàn bộ thiên địa như đang run rẩy

Dương Chân bộp một tiếng rơi xuống đất, sau đó liền giãy dụa đứng lên, kiếm chỉ vào Tử Vi Thiên Tôn, vẻ mặt ngạo kiều nói ra

- Nhớ kỹ, người giết ngươi chính là bản tao. . . Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Ô Thoát bang thần điêu đại hiệp Dương Quá, một nam nhân muốn trở thành vua hải tặc!

Tất cả mọi người vô ý thức nhìn về phía Dương Chân, nhưng lúc này thật xa lạ

Một kiếm kinh thiên động địa, tướng mạo Dương Chân cũng thay đổi theo?

- Dương Chân. . . Dương Quá, cái nào mới là diện mục cùng danh tự chính xác của hắn?

- Đương nhiên là cái hiện tại, ngươi cảm thấy một người có thể thi triển ra kiếm pháp khiếp sợ thiên địa như vậy sẽ thay đổi hình dạng, không dám lấy diện mục thật đi gặp người khác sao?

- Cũng đúng

. . .

Bên trong khí lãng cuồng bạo đang quay cuồng, Tử Vi Thiên Tôn khẽ cười một tiếng, chậm rãi nói ra

- Dương Quá đúng không, bản tôn nhớ kỹ ngươi!

Nói xong, thân hình hắn đột nhiên tiêu tán, Dương Chân liền đặt mông ngồi trên mặt đất, nhe răng trợn mắt mắng

- Móa nó, thật đau

Hoa U Nguyệt mờ mịt, đi đến trước mặt Dương Chân, chần chờ hỏi

- Ngươi là ai?

Dương Chân sững sờ, kéo thiên diện từ trên mặt mình xuống, khôi phục tướng mạo vốn có, cổ quái nói ra

- Là ta, Dương Chân, mẹ nó, cái thiên tôn cẩu thí này ngay cả thiên diện cũng không nhìn thấu được, ta đột nhiên nghĩ có nên lừa hắn một chút, hắn giống như cũng không có gì đặc biệt

Nghe lời nói của Dương Chân, Hoa U Nguyệt vẫn có chút chần chờ, lắc đầu nói ra

- Ngươi là Dương Chân? Ngươi. . . Không có sao chứ?

Tất cả mọi người cổ quái nhìn Dương Chân, Dương Chân thế mà dùng một kiếm chém giết một sợi thần thức của Tử Vi Thiên Tôn?

Vừa rồi Dương Chân phảng phất giống như một người khác vậy, một kiếm ra liền làm cho thiên địa biến sắc, mà khí thế trên người Dương Chân cũng phát sinh biến hóa long trời lở đất

Giống như là Dương Quá vừa rồi mới là bản thân của Dương Chân, trong lúc nhất thời đám người vẫn không biết cái nào mới là Dương Chân

Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi liếc nhau, đều nhìn ra sự rung động trong mắt nhau

Mặc Tuyết Linh đi đến trước mặt Dương Chân, cổ quái hỏi

- Ngươi đến cùng là Dương Chân hay là Dương Qúa?

Dương Chân hít sâu một hơi, nháy nháy mắt nói ra

- Ngươi đoán xem?

Mặc Tuyết Linh cười nhìn Dương Chân nói ra

- Ngươi đoán xem ta đoán hay không đoán?

Dương Chân ngẩn ngơ, vừa muốn nói chuyện, tiện mèo bỗng nhiên chạy tới, quái khiếu nói ra

- Tiểu tử, ngươi một kiếm chém chết tên thiên tôn kia rồi chúng ta làm sao để qua cầu?

Nghe nói như thế mọi người mới chợt nhận ra, đúng vậy a, trừ Tử Vi Thiên Tôn ra, ở đây không ai biết biện pháp qua cầu, chẳng lẽ lần Linh Lộ này đến đây là kết thúc?

Bên cạnh xà lộ, một đám người đưa mắt nhìn nhau, thậm chí có người tính nhẫn nại kém bắt đầu rời khỏi nơi này

Tử Vi Thiên Tôn biến mất, nhưng cấm chế trước mắt không có biến mất, ngay cả đệ tử của Mặc Trì phong cũng không thể thông qua xà lộ, ai có thể đi qua?

Dương Chân không để ý tiện mèo, quay người hỏi Hoa U Nguyệt

- Tử Vi Thiên Tôn vừa rồi là chuyện gì xảy ra, năm năm trước các ngươi từng gặp qua?

Hoa U Nguyệt đi đến trước mặt Dương Chân, cười một tiếng nói ra

- Ngươi có muốn biết tại sao ở Ác Linh đảo ta lại không từ mà biệt?

Dương Chân nhẹ gật đầu, không nói gì, chậm rãi đợi Hoa U Nguyệt nói tiếp

Hoa U Nguyệt thở dài một tiếng, nói ra

- Ta vốn định ở Ác Linh đảo khôi phục tu vi, nhưng không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ lại tiến vào bên trong một cái truyền thừa của Đại Thánh, sau đó trong đầu bắt đầu xuất hiện những ký ức kỳ quái

- Ký ức kỳ quái?

Dương Chân nghe vậy liền sững sờ, hỏi

- Cái gì gọi là ký ức kỳ quái?

Hoa U Nguyệt lắc đầu, nói ra

- Không biết, ta. . . Giống như nhiều thêm một ít ký ức, cần phải đi Bắc Tự chứng thực một chút, chuyến đi này có thể nguy hiểm tính mạng

Dương Chân sắc mặt cổ quái, khoác hai tay lên bờ vai của Hoa U Nguyệt, chậm rãi nói ra

- Tiểu cô nương, ngươi như vậy là không tin bản tao thánh, không phải ta đã từng nói với ngươi sao, kỳ thật ta rất lợi hại, ta đi theo ngươi

Hoa U Nguyệt lẳng lặng nhìn Dương Chân, nở nụ cười lắc đầu nói ra

- Ngươi không thể đi cùng ta

Dương Chân thần sắc đọng lại, hỏi

- Ngươi đến Bắc Tự sau đó đi đâu?

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Hoa U Nguyệt, Dương Chân có một loại dự cảm xấu, tiểu cô nương tựa hồ đang muốn làm việc gì rất ngốc

Quả nhiên, Hoa U Nguyệt chậm rãi nói ra

- Sinh Mệnh cấm địa!

- Cái gì?

Dương Chân còn chưa nói chuyện, Mặc Tuyết Linh ở một bên thấp giọng hô, kinh ngạc nhìn Hoa U Nguyệt hỏi

- Ngươi muốn đi Sinh Mệnh cấm địa?

- Là địa phương nào?

Dương Chân quay người hỏi, không biết vì sao, nghe được cái từ này Dương Chân có một loại cảm giác đã từng quen biết, rất cổ quái, lại rõ ràng dị thường

Ngay cả Mặc Tuyết Linh đều phải kinh ngạc như thế, có thể thấy được Sinh Mệnh cấm địa này chắc chắn không phải địa phương tốt lành gì, mà Hoa U Nguyệt từng nói qua, nàng muốn đi Bắc Tự, mà Mặc Tuyết Linh chính là đến từ Bắc Tự, không có người nào có quyền lên tiếng hơn nàng

Mặc Tuyết Linh nhìn chằm chằm Hoa U Nguyệt, nói ra

- Sinh Mệnh cấm địa, nguy hiểm trong đó không ai biết được, bất quá nghe nói 3000 năm trước Dược Phong Tử đã từng tiến vào, từ đó bặt vô âm tín

Dược Phong Tử!

Nghe được cái tên này, trong lòng Dương Chân lộp bộp một tiếng, trách không được lại nghe quen thuộc như thế, nguyên lai Dược Phong Tử đã từng đi qua địa phương này, mà lúc này trên người Dương Chân có một bản chép tay của Dược Phong Tử

Dương Chân mặc dù chưa từng gặp Dược Phong Tử, nhưng từ bản chép tay của hắn Dương Chân có thể biết được người này rất lợi hại, tối thiểu nhất không thể kém hơn so với cái Tử Vi Thiên Tôn kia

Một người cường đại như thế tiến vào Sinh Mệnh Cấm Địa đều không thể đi ra, Hoa U Nguyệt sau khi tiến vào làm sao có thể trở ra?

Dương Chân hít sâu một hơi, nhìn Hoa U Nguyệt trầm giọng nói ra

- Ta mặc kệ ngươi đi cái địa phương quỷ quái kia để làm gì, nhưng nếu ngươi đi, nhất định phải mang theo ta!

Hoa U Nguyệt ngẩng đầu nhìn Dương Chân, tựa hồ là nhìn ra sự kiên quyết của hắn, gật đầu nói

- Tốt!

- Móa nó, tiểu tử, địa phương quỷ quái kia có đi hay không sau này tính, bây giờ chúng ta phải làm sao?

Tiện mèo ở một bên bĩu môi hỏi

- Làm sao bây giờ?

Tao gà cũng xông tới, một gà một mèo trừng tròng mắt nhìn Dương Chân

Dương Chân lườm hai tên gia hỏa này một chút, cười nhạo một tiếng

- Làm sao bây giờ? Đương nhiên là phá trận, ngươi thật sự cho rằng cái phá trận này có thể ngăn cản đường của bản tao thánh?

Dương Chân. . . Biết phương pháp phá trận?

Bình Luận (0)
Comment