Có chút ý tứ!
Bên trên Vân Đài, Dương Chân nhắm hai mắt dần dần cảm thấy hứng thú, trách không được nhiều người muốn lên Vân Đài vẽ tranh như vậy, nơi này lại có thể câu thông với thiên địa, cảm nhận được hơi thở của thiên địa
Hình vẽ của Cam Bạch Lâm đã tạo thành hình dáng đại khái, một đầu mãnh hổ ngửa mặt lên trời gào thét được Cam Bạch Lâm miêu tả cực kỳ sinh động, mặc dù mới đại khái nhưng cũng đã để đám người có cảm giác áp bách
- Sinh động như thật, đây mới là sinh động như thật, mấy bút đã có thể làm bức tranh hiển lộ khí lế, một khi bản vẽ này hoàn thành, đến cùng sẽ mang đến trùng kích bực nào?
- Dương Chân cũng là dựa vào một bức Hổ Khiếu Sơn Lâm Đồ làm cho Quy Xà Đảo oanh động không nhỏ!
- Thì ra là thế, Cam công tử là đang muốn dựa vào Hổ Khiếu Sơn Lâm Đồ triệt để đánh bại Dương Chân, nguyên lại hắn không xem thường Dương Chân chút nào a!
Ông!
Theo một bút tiếp theo của Cam Bạch Lâm đặt xuống, một đạo cương phong trống rỗng sinh ra, cuồn cuộn ở giữa không trung
- Tài khí minh văn thật khủng khiếp, lại có thể dẫn động cương phong gào thét!
Cương phong kinh khủng thổi quần áo trên người Dương Chân liệt liệt rung động
Điền Nhu có chút khẩn trương nhìn Dương Chân, loại tình huống này, Dương Chân đã chính thức rơi vào thế hạ phong
Tô đại gia kinh ngạc nhìn Cam Bạch Lâm một chút, nói ra
- Cam Bạch Lâm này không hổ là người nổi tiếng nhất Thiết Lăng thành về tài vẽ tranh, vị trí đứng đầu Văn Hoa Bảng thật hoàn toàn xứng đánh
Điền Nhu nghe vậy liền giật mình, khẩn trương nhìn Tô đại gia, Tô đại gia thấy vậy liền cười cười, kéo tay Điền Nhu nói ra
- Tiểu Nhu không cần lo lắng, Cam Bạch Lâm mặc dù trên vẽ tranh có tạo nghệ rất sâu, thế nhưng ta cọi trọng nhất vẫn là người có tính cách trầm ổn như Dương Chân, không hiểu rõ tình huống Vân Đài đã bắt đầu vẽ tranh, Cam Bạch Lâm đã tự quyết định sự tầm thường của mình
Điền Nhu nghe vậy liền vui mừng thở dài một hơi, nói ra
- Ý của tỷ tỷ là Dương Chân ca ca đang lĩnh ngộ Vân Đài?
Tô đại gia khẽ gật đầu, chần chờ nói ra
- Chỉ là. . . Muốn lĩnh ngộ Vân Đài cũng không dễ dàng gì, hơn nữa lúc lĩnh ngộ không thể bị gián đoạn, bằng không chẳng những sẽ mất đi cảm ngộ lúc đầu, hơn nữa còn vĩnh viễn mất đi cơ hội lĩnh ngộ Vân Đài!
- Cái gì?
Điền Nhu khó tin nhìn Tô đại gia
Tô đại gia cười khổ một tiếng, nói ra
- Không phải ta không muốn nói trước cho Dương Chân, chỉ là chuyện này cần chính hắn lĩnh ngộ mới được, một khi có gánh nặng trong lòng, khó mà tiến vào trạng thái hiện tại, cái này. . . Là sư tôn của ta nói cho ta biết!
- Dương Chân ca ca có thể lĩnh ngộ Vân Đài hay không?
Nói xong, không chờ Tô đại gia trả lời, sắc mặt Điền Nhu bỗng nhiên tái nhợt, kinh hô
- Nếu như Dương Chân ca ca không thể lĩnh ngộ Vân Đài, chẳng phải hắn sẽ vĩnh viền ngồi ở đó, vậy lần tỷ thí này. . .
Theo cái nhìn của Điền Nhu, Cam Bạch Lâm trào phúng hay khinh bỉ cũng được, nàng không hoàn toàn để vào mắt, trong lòng Điền Nhu cũng minh bạch, Dương Chân cũng căn bản không để hắn vào mắt
Mục tiêu của Dương Chân ca ca hẳn không phải là Cam Bạch Lâm
Cam Bạch Lâm có hi vọng thắng Dương Chân ca ca sao?
Si tâm vọng tưởng!
Vô luận Cam Bạch Lâm mỉa mai Dương Chân thế nào, trong mắt Điền Nhu hắn chẳng qua là tôm tép nhãi nhép mà thôi, Điền Nhu vẫn một mực quan tâm Dương Chân có thể lĩnh ngộ tinh thần tài khí hay không
Tiện mèo sau khi lén lút leo lên Vân Đài, liền nói ra thứ này trong mắt Dương tiện nhân chẳng qua chỉ là trò trẻ con, ngay cả Tô đại gia tài hoa quan thế cũng chỉ có thể làm nha đầu trải giường chiếu cho Dương Chân
Thời điểm đó, Tô đại gia cũng đã quyết định khi nào Dương Chân đến Thiết Lăng thành sẽ để hắn đi Vân Đài thử một chút
Bây giờ cùng Cam Bạch Lâm tỷ thí vẽ tranh, Tô đại gia bất qua chỉ mượn cớ để đưa Dương Chân lên Vân Đài mà thôi
Tinh thần tài khí chính là lực lượng dẫn ra từ ngôi sao, lĩnh ngộ càng cao thì càng dẫn được lực lượng cường đại hơn, Tô đại gia đã lĩnh ngộ tinh thần tài khí từ sớm, nhưng nàng vẫn một mực lâm vào bình cảnh, rất lâu không thể tăng tiến
Không có người nào hiểu rõ hơn so với Điền Nhu rằng Tô đại gia mỗi tháng tổ chức một trận thi đấu là vì hy vọng tìm ra một người có thể lĩnh ngộ tinh thần tài khí
Bây giờ Dương Chân tới, sự chờ mong trong lòng Tô đại gia cùng Điền Nhu không ai có thể lý giải được
Thế nhưng xuất hiện loại tình huống Dương Chân thế mà trực tiếp ngồi trên Vân Đài không động đậy, để cho Tô đại gia cùng Điền Nhu cũng bắt đầu lo lắng
Một khi Dương Chân ngồi mãi ở đó không đứng lên, như vậy. . . Chẳng phải thanh danh của Dương Chân đều bị Cam Bạch Lâm phá hư?
Dương Chân nếu không làm gì, Cam Bạch Lâm cho dù là tùy tiện nguệch ngoạc một chút cũng có thể nói là đã thắng Dương Chân!
Tô đại gia nhìn Dương Chân, tự lẩm bẩm
- Chẳng lẽ ta làm sai? Có lẽ không nên để ngươi đi lên Vân Đài?
Nói đến đây, ánh mắt Tô đại gia lóe lên một tia ảm đạm, nói ra
- Ta chỉ là muốn. . . Muốn thêm một người lĩnh ngộ tinh thần tài khí, cùng một chỗ tìm tòi nghiên cứu đại đạo trong đó mà thôi, nếu như. . . Nếu như ngươi thất bại, ta. . .
Lúc này, trên Vân Đài bỗng nhiên truyền đến một tiếng gào thét, một đầu mãnh hổ ngưng tụ giữa không trung, nhìn Dương Chân rống giận, một cỗ văn khí phóng lên tận trời, tạo thành từng đạo uy áp đè về phía Dương Chân
Mọi người thấy vậy liền cùng nhau kinh hãi
Nhưng mà, ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Dương Chân bỗng nhiên ngẩng đầu, mở mắt ra, khóe miệng lộ ra ý cười, tự lẩm bẩm
- Thì ra là thế, hỗn đản tiện mèo này nói không sai, sự vô sỉ của bản tao thánh các ngươi không bao giờ hiểu được, các ngươi. . . Đều chưa có lĩnh giáo qua a!
- Tỉnh!
Điền Nhu kinh hô một tiếng, đại hỉ lôi kéo tay Tô đại gia nhảy cẫng lên nói
- Tỷ tỷ, Dương Chân ca ca tỉnh!