Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 315 - Khí Phái Đại Tông

Nếu như tiện mèo thật thuyết phục tiểu cô nương đi tham gia ngày mừng thọ của lão cung nữ kia, Dương Chân chắc chắn phải đi

Nhưng mà vạn nhất tiểu cô nương căn bản không đi, Dương Chân chậm trễ một chút, nàng liền vèo một cái tiến vào SInh Mệnh cấm địa, như vậy thì không dễ tìm nàng cho lắm a

Đồ vật chỉ cần nghe tên đã làm người khác biến sắc, Dương Chân cho dù có tự tin hơn cũng không dám nói vào liền vào a, cái đồ chơi này khẳng định rất quỷ dị

Sinh Mệnh cấm địa, cũng không phải đồ vật có sinh mệnh không thể tiến vào, mà là sau khi tiến vào sẽ chết đi!

Nghe quỷ quái như thế, nếu như không phải tiểu cô nương nói nơi đó có thứ nàng càng, Dương Chân nhìn một chút đều chẳng muốn nhìn

Nhìn Tô đại gia đang cười cười nhìn hắn, Dương Chân bĩu môi một cái nói ra

- Ngươi không cần phải nở nụ cười hư hỏng như vậy, ta sẽ đi Linh học cung, chỉ là để tìm tiện mèo mà thôi, tìm ra nó sẽ lập tức đi ngay, không tìm thấy cũng sẽ lập tức đi ngay, bất luận ngươi có suy nghĩ gì, nghĩ cũng đừng nghĩ!

- Vì sao?

Tô đại gia nghi ngờ hỏi

Dương Chân nháy nháy mắt, nói ra

- Ngươi muốn nghe nói thật sao?

Tô đại gia trừng hai mắt

- Đương nhiên!

Dương Chân không trả lời mà là khoát tay áo, nằm uỵch xuống giường, bắt đầu cởi quần áo nói ra

- Ta muốn đi ngủ, khi nào đến ngày mừng thọ của lão cung nữ kia thì trực tiếp tới gọi ta là được!

- Ngươi. . .

Tô đại gia cùng Điền Nhu vội vàng nghiêng đầu đi, tức giận nói ra

- Là lão cung chủ, đến Linh học cung ngươi không nên nói bậy như vậy, cẩn thận bị người đánh chết!

Dương Chân gãi gãi cái lưng, nói ra

- Biết rồi, thời điểm đi ra phiền phức đóng cửa lại giúp ta, còn có, tiến vào đừng quên gõ cửa, ta rất thích đi ngủ không mặc quần áo!

Hai người chạy trối chết, phía ngoài cửa truyền đến tiếng cười khanh khách như chuông đồng thanh thúy

Chẳng ai ngờ rằng, một giấc ngủ của Dương Chân là ba ngày!

Ngay cả Dương Chân cũng không biết, hắn chỉ là cảm thấy có chút buồn ngủ mà thôi

Trong lúc ngủ, Dương Chân một mực cảm giác giống như có đồ vật gì ở trong thân thể của hắn chạy trốn, một cỗ lực lượng kinh khủng để hắn hỗn loạn, toàn bộ thân thể đau nhức kịch liệt không chịu nổi, hiện tại hắn vẫn chưa tỉnh lại

Nhất là lúc buổi tối, loại cảm giác cỗ lực lượng kia muốn bỏ trốn càng rõ ràng, nếu như không phải biển tinh thần trong thức hải hắn chiếu sáng rạng rỡ, còn cái cây kia một mực phát tán ra lục sắc quang mang uyển chuyển chữa trị thân thể Dương Chân, chỉ sợ cỗ lực lượng này đã có thể trốn thoát

Mẹ nó, có chút khó chịu, bất quá đến ban ngày lại thoải mái đến mức để Dương Chân muốn rên rỉ, như vậy cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận

Dương Chân không biết được rằng, thời gian ba ngày hắn ngủ, là làm cho tất cả người ở gần tháp đồng hồ giật nảy mình

Cứ đến buổi tối, tinh thần lốm đốm trên bầu trời xuất hiện, gần tháp đồng hồ sẽ xuất hiện một cỗ thất thải quang mang, lộ ra đủ loại sắc thái thần bí, để đám người hãi nhiên vô cùng, vô số người đến quan sát nhưng cái trứng gì cũng không nhìn ra

Trong khoảng thời gian này, Tô đại gia thường xuyên đến gần phòng của Dương Chân tĩnh tọa, về sau dứt khoát cắn răng đẩy cửa phòng của Dương Chân, sau đó ngồi bên giường của hắn, lẳng lặng cảm ngộ dị tượng Dương Chân làm ra

Thẳng đến ngày thứ ba, Dương Chân bỗng nhiên trở mình, Tô đại gia vô ý thức quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một vài đồ vật không nên thấy mới trối chết chạy khỏi phòng Dương Chân

Sau một lát, Dương Chân ngồi dậy, duỗi lưng một cái, trên thân thể phát ra tiếng lốp bốp, từng tạo ám kim minh văn trên thân thể chợt lóe lên, bị hắn hấp thu vào thể nội

Thấy cảnh này, Dương Chân sững sờ, đánh giá thân thể mình một chút, lập tức vui mừng quá đỗi

- Ai ôi, đây cũng là chuyện tốt, không nghĩ cái tinh thần tài khí này còn có thể tôi luyện thân thể, lại thêm Long Tượng Chấn Ngục Thể, không biết thân thể ta đã mạnh mẽ đến mức nào, chỉ là không biết phương diện kia có kéo dài thêm hay không!

Cửa phòng lúc này bỗng nhiên cọt kẹt một tiếng bị đẩy ra, Điền Nhu mang theo sắc mặt cổ quái đi đến, thấy Dương Chân ngồi trên giường lập tức nhảy cẫng lên nói ra

- Dương ca ca, ngươi thật tỉnh rồi!

- Cái gì gọi là thật tỉnh, chẳng lẽ ta đã từng giả tỉnh qua?

Dương Chân ngẩn ngờ, con mắt đột nhiên trợn tròn, nhảy dụng lên

- Mộng du, ta mộng du?

Điền Nhu bật cười, nói ra

- Không có mộng du, chỉ là Tô tỷ tỷ nói ngươi đã tỉnh, để ta tới xem, ta có chút buồn bực, vì sao Tô tỷ tỷ biết ngươi đã tỉnh?

- Cái này gọi là tâm hữu linh tê, ngươi còn nhỏ, không hiểu cái này!

Dương Chân xoa xoa đầu Điền Nhu

Tô đại gia bên ngoài muốn tiến vào nghe vậy liền lảo đảo một cái, hung hăng trợn mắt nhìn cửa phòng một chút, quay đầu bước đi

. . .

Mấy ngày sau, Dương Chân đang đứng trên một cái phi chu, một mặt mộng bức nhìn cảnh trước mặt

Ngàn vạn đại sơn, mây mù lượn lờ, trong đó linh cầm cự sí hoành không, tiếng hót xuyên kim liệt thạch nối liền trời đất

Từng đạo thác nước ầm ầm rung động, thác nước to lớn chừng hơn ngàn trượng phảng phất như Thiên Hà rơi trên mặt đất, tóe ra bọt nước chừng trăm trượng, đem xung quanh làm ra một mảnh sương mù mông lung

Dương Chân vẫn cho là, loại địa phương như Bắc Tự này khắp nơi đều là băng thiên tuyết địa, không nghĩ tới còn có tồn tại như nhân gian tiên cảnh như vậy

Những đại sơn này, so với những ngọn núi Dương Chân từng thấy đều lớn hơn, liên miên bất tuyệt, lộ ra khí tức Tiên gia, thiên địa nguyên khí nồng đậm đến mức để người ta có chút ngạt thở

Tô đại gia cùng Điền Nhu cũng sợ hãi thán phục nhìn một màn trước mắt

- Đậu móa!

Dương Chân hít sâu một hơi, chửi một câu để biểu đạt sự cảm khái của chính mình

- Đây chính là một nơi tốt để khai tông lập phái!

Dương Chân tiếc nuối nói ra

- Tô sư Thượng Nguyên tông bị cứt chó phủ đầu óc, thế mà tuyển một cái địa phương cứt chim cũng không có như địa phương kia

Nhìn thấy khí phái đại tông này, Dương Chân sinh ra một ít ý nghĩ muốn đem Thượng Nguyên tông dời đến đây, chỉ là không quá thực tế, hoặc là nói Dương Chân đang có chút đánh giá cao thực lực của mình

Lúc này, nơi xa bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông nối liền trời đất, tiên vụ tung bay, một cái môn phái to lớn vô cùng xuất hiện ở trước mặt Dương Chân

- Chúng ta đến rồi!

Tô đại gia cười cười, trong mắt lóe ra thần sắc kinh diễm

Dương Chân tự lẩm bẩm

- Móa nó, đây mới là khí phái đại tông, mấy cái trước kia nhìn qua đều như đồ chơi a

Điền Nhu nhẹ gật đầu, nói ra

- Đây chính là Linh học cung, đại tông môn có thể sánh cùng Mặc Trì phong

Dương Chân quay đầu, nhìn thoáng qua Điền Nhu nói ra

- Tiểu nha đầu, có thể đi vào tông môn như vậy, nhất định phải hảo hảo tu luyện, đây mới là địa phương nên lưu lại

Điền Nhu nhẹ gật đầu, nói ra

- Ta biết!

Tô đại gia tò mò nhìn Dương Chân, hỏi

- Còn ngươi thì sao?

Dương Chân bĩu môi một cái, nói ra

- Ta? Ngươi nhìn bản tao thánh cần gia nhập tông môn nào sao? Đừng nói là Linh học cung, cho dù Thánh học cung, Đế học cung, hay là Thần học cung đi nữa, ai có thể dạy ta?

Tô đại gia trừng mắt nhìn Dương Chân một chút, bỗng nhiên sắc mặt nàng biến đổi

- Vị đạo hữu này, khẩu khí rất lớn a!

Một thanh âm bồng bềnh mơ hồ từ bốn phương tám hướng truyền đến, chỉ nghe thấy thanh âm, không thấy thân ảnh!

Bình Luận (0)
Comment