Nhìn thấy biến hóa trên mặt của Hoa U Nguyệt, Ninh Vô Khuyết cười cười không nói gì thêm
Hoa U Nguyệt dần trở nên bình tĩnh, thế nhưng Mặc Tuyết Linh ở bên cạnh lại cảm giác được sát cơ nhàn nhạt đang tản mát ra từ trên thân của Hoa U Nguyệt
- Ninh Vô Khuyết, một trận chiến lần trước không lấy tính mạng ngươi, bây giờ ngươi đừng làm ẩu!
Toàn thân Ninh Vô Khuyết chấn động, dường như khó có thể tin được, kinh ngạc nhìn Hoa U Nguyệt
- Ngươi muốn giết ta?
Hoa U Nguyệt không nói gì mà chỉ chăm chú nhìn vào Dương Chân đang buồn bực ở trong đám người, trên mặt hiện lên vẻ mỉm cười, nói ra
- Hắn không giống các ngươi!
Ninh Vô Khuyết nghiêm túc nhìn Hoa U Nguyệt, sau đó lại nở nụ cười, nói
- Ngươi cũng không giống với người khác, là nữ tử xuất sắc nhất ta từng gặp qua, có một không hai, thế mà trong thời gian ngắn ngủi đề thăng tu vi của mình tới thần du trung kỳ, chỉ sợ một đoạn thời gian nữa ngươi liền muốn siêu việt ta
Hoa U Nguyệt lắc đầu, nói
- Mục tiêu của ta không phải siêu việt ngươi!
- Vậy mục tiêu của ngươi là gì?
Ninh Vô Khuyết kinh ngạc hỏi
- Mục tiêu của ta là đừng để hắn bỏ ta quá xa!
Hoa U Nguyệt thản nhiên nói ra, để cho mọi người xung quanh nghe được sững sờ
Bao quát cả cường giả Mặc Trì phong cùng Bắc Cô viện, đều kinh ngạc đánh giá Dương Chân
Ninh Vô Khuyết bỗng nhiên cười ha ha, nhìn Dương Chân nói
- Ta không hiểu, hắn chẳng qua là một tu sĩ Luyện Hư Kỳ mà thôi, ngay cả tư cách tiến vào Bắc Cô viện cũng không có, ngươi vì sao coi trọng hắn như vậy?
Mặc Tuyết Linh nghe vậy liền thất vọng nhìn Ninh Vô Khuyết
Trước khi đến Linh học cung, các nàng đã gặp Ninh Vô Khuyết một lần, vừa gặp một lần, Ninh Vô Khuyết đối với Hoa U Nguyệt kinh động như gặp thiên nhân, muốn kết bạn một phen, không nghĩ tới hai người một lời không hợp liền ra tay đánh nhau
Bây giờ Ninh Vô Khuyết tựa hồ vẫn chưa từ bỏ, càng là giận chó đánh mèo đến Dương Chân, theo cái nhìn của Mặc Tuyết Linh, Dương Chân quá mức vô tội, mà khinh thị của Ninh Vô Khuyết dành cho Dương Chân cũng lập tức làm cho Mặc Tuyết Linh nhận ra được bản chất của Ninh Vô Khuyết
Giống như lời nói của Hoa U Nguyệt, Dương Chân cùng Ninh Vô Khuyết thật không giống nhau
Bàn về thiên phú, Mặc Tuyết Linh chưa từng gặp người nào có thiên phú mạnh hơn Dương Chân, chỉ là Dương Chân giống như không quá chú tâm vào tu luyện, việc này làm cho Mặc Tuyết Linh rất kinh ngạc, nếu như Dương Chân nhất tâm hướng đạo, nàng không thể tưởng tượng được Dương Chân sẽ trở nên mạnh mẽ như thế nào
- Ngươi tốt nhất đừng xem thường hắn, nếu không ngươi sẽ rất khó coi
Ninh Vô Khuyết quỷ dị nhìn Mặc Tuyết Linh, trầm giọng nói ra
- Ngay cả ngươi cũng xem trọng hắn như vậy, các ngươi quả nhiên là quen biết
Nói đến đây, Ninh Vô Khuyết bỗng nhiên cười dài, nói với Hoa U Nguyệt
- Ngươi không nên xem thường Ninh Vô Khuyết ta, cho tới bây giờ ta chưa từng chịu phục ai, hôm nay ta ngược lại muốn nhìn Dương Đỉnh Thiên hắn có tài đức gì, lại để cho hai người các ngươi coi trọng như vậy!
Nói xong, Ninh Vô Khuyết đi ra, nói với lão cung chủ
- Lão cung chủ, tại hạ Ninh Vô Khuyết, có lễ vật muốn tặng!
Mọi người khi thấy Ninh Vô Khuyết đi ra liền trở nên ầm ĩ
- Ninh Vô Khuyết đi ra rồi
- Ninh Vô Khuyết văn thao vũ lược, nghe nói thời điểm vừa gia nhập Bắc Cô viện đã trở thành chân truyền của Phu Tử, bây giờ một cước bước vào Độ Kiếp Kỳ, nghe nói một khi hắn độ kiếp sẽ được Phu Tử hộ pháp
- Lại có thể làm cho Phu Tử tự mình hộ pháp, chẳng lẽ hắn phải đối mặt không phải là thiên kiếp phổ thông?
- Không biết, tóm lại bây giờ Ninh Vô Khuyết đều đã đi ra, chắc hẳn sẽ không còn bao nhiêu người đứng ra tặng quà
- Vì sao?
- Còn phải nói, Ninh Vô Khuyết đại biểu Bắc Cô viện, đồ vật hắn lấy ra có bao nhiêu người có thể so sánh?
. . .
Lúc này, quạt lông của Ninh Vô Khuyết nhẹ phất, một bộ tranh cổ lập tức xuất hiện trước mắt mọi người
Tranh cổ tản ra khí tức cổ xưa đập thẳng vào mặt mọi người ở đây, trên nó ẩn chứa tài khí tung hoành, vô số thiên địa minh văn chiếu sáng rạng rỡ, để đám người nhao nhao chấn kinh
- Đây là. . .
Lão cung chủ bỗng nhiên đứng dậy, không kìm lòng được đi về phía trước hai bước, thần sắc kích động nói ra
- Đây là Bán Sơn Đồ, lại là Bán Sơn Đồ, không nghĩ tới a, sinh thời lão thân còn có thể chứng kiến được phong thái của Bán Sơn Đồ!
- Bán Sơn Đồ là vật gì, tại sao tại hạ cảm nhận được áp lực lớn lao từ nó?
Có người khó hiểu nhìn xung quanh hỏi
- Bán Sơn Đồ là một kiện bí bảo do tự nhiên hình thành, nghe nói Bán Sơn Đồ đã hơn một vạn năm chưa từng xuất thế a!
Một tán tu Độ Kiếp Kỳ nghe vậy nhẹ gật đầu, trầm giọng nói ra
- Bán Sơn Đồ xuất hiện, không ngọn núi nào dám tranh phong!
- Ý gì?
Dương Chân tò mò tiến đến, hỏi
- Nghe rất bá đạo a!
Cường giả Độ Kiếp Kỳ này nhìn Dương Chân một chút, sau đó gật đầu giải thích
- Bán Sơn Đồ ẩn chứa đại sơn minh văn, có thể ngưng tụ ra một ngọn đại sơn khổng lồ để tấn công địch, thập phần cường đại
Dương Chân bừng tỉnh đại ngộ, nói ra
- Chỉ là khá đáng tiếc, Bán Sơn Đồ này giống như bị tàn phá
- Cái gì?
Cường giả Độ Kiếp Kỳ này nghe vậy liền sầm mặt lại, nói ra
- Đừng có hồ ngôn loạn ngữ, Bắc Cô viện sao có thể xuất ra đồ vật tàn phá đến chúc. . .
Người này còn chưa kịp nói hết liền nghe lão cung chủ thở dài một tiếng, run rẩy nói
- Chỉ là đáng tiếc, Bán Sơn Đồ này lại bị tàn phá, nếu như lão thân không nhìn lầm, đây chỉ là một nửa Bán Sơn Đồ a?
Ninh Vô Khuyết cười nói
- Lão cung chủ hảo nhãn lực, thời điểm tại hạ ngẫu nhiên lấy được cũng không nhìn ra, khi được Phu Tử chỉ bảo thì mới biết được cái này cũng chỉ là một nửa
- Một nửa cũng không sai, một nửa cũng không sai!
Lão cung chủ cười ha hả nhìn Ninh Vô Khuyết, vui vẻ nói ra
- Ninh tiểu hữu có lòng, lão thân rất ưa thích Bán Sơn Đồ này, ngày khác chắc chắn có thâm tạ!
Ninh Vô Khuyết khiêm tốn cười một tiếng, nói ra
- Lão cung chủ khách khí, Bán Sơn Đồ ở trong tay ta cũng không thể phát huy hết tác dụng, chi bằng kính tặng cho lão cung chủ, đổi lấy một chút vui vẻ của ngài a
- Tốt, tốt, rất tốt!
Lão cung chủ cười ha hả gật đầu, giống như càng nhìn Ninh Vô Khuyết càng hài lòng
- Hôm nay chỉ sợ không còn vật gì có thể làm cho lão thân kích động như thế
Lời này của lão cung chủ chính là muốn nói rằng hạ lễ của Ninh Vô Khuyết chính là đệ nhất trong ngày hôm nay
Thế nhưng để đám người kinh ngạc chính là, Ninh Vô Khuyết ở trước mặt bao người vậy mà lại lắc đầu, nói với lão cung chủ
- Lão cung chủ, Bán Sơn Đồ tuy tốt, thế nhưng cũng chỉ là tàn phẩm, hôm nay bên trong tất cả mọi người ở đây, có một người được Mặc Trì phong truyền nhân Mặc Linh Nữ cùng nghịch thiên cải mệnh Hoa Linh Nữ đồng thời ưu ái, nói không chừng trên người hắn có lễ vật tốt hơn muốn tặng lão cung chủ!
Oanh!
Thần sắc lão cung chủ chấn động, kinh ngạc hỏi
- Lại có việc này sao, là người phương nào?
Ninh Vô Khuyết lập tức đem ánh mắt rơi trên người Dương Chân, để mọi người mộng bức chính là Dương Chân cũng đang nhìn xung quanh, giống như người trong miệng Ninh Vô Khuyết nói không phải là hắn vậy
Trong lúc nhất thời cục diện lâm vào yên tĩnh