Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 346 - Gặp Quỷ Giữa Ban Ngày!

Sương đỏ trầm bổng chập trùng, phảng phất như vô số sợi tơ đỏ, mỗi sợi tơ được kết nối bằng một loại năng lượng đặc thù, nối thành một biển sương mù màu đỏ

Đây là lần đầu tiên Dương Chân thần hồn xuất khiếu thần du thiên địa, còn là đột nhiên xuất khiếu để hắn có chút hoảng

Sau khi tiến vào sương đỏ, tâm tình Dương Chân dần dần bình ổn, cũng đã minh bạch chuyện gì xảy ra với mình, sau đó bắt đầu trở nên tò mò

Nhưng mà để Dương Chân có chút cổ quái là ngay cả cường giả Độ Kiếp Kỳ như Liễu cung chủ cũng khó tiến vào phạm vi quá trăm trượng, hắn lại trong nháy mắt nhảy đi một ngàn trượng

Cái này có chút trâu!

Nhìn biển sương đỏ Dương Chân không khỏi đắc ý

Một hồi lâu sau mặc dù Dương Chân đã dần dần quen thuộc cái thần hồn thể này của hắn, tuy nhiên lại không có cách nào động đậy, việc này làm cho hắn có chút gấp gáp

Xung quanh hắn đều là sương đỏ, tràn ngập xung quanh hắn nhưng hắn lại không có cảm giác gì, tựa như thân đang ở trong nước vậy

Nghĩ đến nước, hai mắt Dương Chân liền tỏa sáng

- Móa nó, không biết bay chẳng lẽ bản tao thánh không thể bơi sao, nhớ năm xưa bản tao thánh cũng có tôn hiệu là mỹ nam trong hồ bơi a!

Dương Chân lập tức nhớ đến những kỹ xảo bơi lội, các loại động tác phát lực cùng phương pháp lấy hơi, cùng với làm sao để bơi cho ưu mỹ mà không quá mệt mỏi

Sau một khắc, Dương Chân hít sâu một hơi, hay tay vạch một cái, bắt đầu bơi kiểu chó!

Đây là phương thức bơi sở trường nhất của Dương Chân, ngày trước ở trong bể bơi hai chân cùng hai tay nện trên mặt nước phát ra thanh âm ào ào, bọt nước bắn ngập trời, đơn giản 6 một nhóm, chỉ cần là địa phương hắn bơi qua, mọi người đều phải dừng lại, một mặt kinh động như gặp thiên nhân nhìn hắn!

- Động rồi!

Dương Chân cười ha ha, thân thể nhanh chóng tiến lên, trong chớp mắt liền bơi ra được mười mét, so với trong nước còn nhanh hơn

Dương Chân rất nhanh liền thích cái cảm giác này, nhẹ nhàng mà vui vẻ, không biết bơi trong sương mù đỏ được bao lâu, biển sương càng ngày càng nồng đậm, đã không thể nào thấy rõ khung cảnh phía trước

Phía trước bỗng nhiên truyền đến một trận năng lượng ba động quỷ dị, Dương Chân đang trầm mê vào động tác bơi chó bỗng nhiên giật nảy mình vội vàng dừng lại, sau đó kinh hãi không thôi

Một cái cổ thụ thanh đồng to lớn che trời nhìn lên không thấy ngọn không biết từ lúc nào đã chễm chệ ở trước mặt hắn

Cổ thụ to lớn vô cùng giống như là một bức tường đồng dựng lên ngăn cản trước mặt Dương Chân

Nhìn lên phía trên thì cành cây ngập trời, bên trên mỗi cành cây đều treo một cỗ thi thể, dọa Dương Chân nhảy một cái

Những thi thể này giống như là bị thứ gì đó hút khô, tất cả đều đã biến thành thây khô, cứ như vậy bị những nhánh cây đâm xuyên qua rồi treo ở giữa không trung

- Thứ quỷ gì?

Từng đợt thanh âm quỷ dị không rõ truyền đến, thần hồn Dương Chân lập tức có cảm giác choáng váng, sau đó bị kéo rời khỏi cổ thụ thanh đồng

Lúc Dương Chân tỉnh lại thì cổ thụ trước mắt đã không còn, mà trước mắt hắn là một vũng đầm lầy màu đỏ to lớn vô cùng, thỉnh thoảng còn nổi những bọt máu nhìn qua cực kỳ kinh khủng, bên trong đầm lầy cũng giống như cổ thụ thanh đồng, đều là người chết, chỉ là thi thể nơi này không còn huyết nhục, giống như những huyết nhục đều đã tan thành huyết thủy vậy

Sinh Mệnh cấm địa không hổ danh, sự kinh khủng bên trong để cho Dương Chân tăng thêm thật nhiều kiến thức

Sau khi bơi vòng qua vũng đầm lầy, một hồi lâu sau Dương Chân liền nhìn thấy một căn nhà!

Nhìn thấy căn nhà này, Dương Chân triệt để mộng bức

Sinh Mệnh cấm địa sở dĩ được gọi là cấm địa vì địa phương này không có bất kỳ sinh linh nào tồn tại, thế nhưng hắn lại ở đây thấy được một căn nhà, một căn nhà bằng gỗ!

- Móa nó, ai nói nơi này không có ai, có căn nhà này ở đây chí ít chứng minh nơi này đã từng có người sống, hơn nữa thời gian cũng không ngắn!

Lòng hiếu kỳ của Dương Chân lại tăng thêm, bơi đến muốn đi vào trong căn nhà nhìn xem, bỗng nhiên thần sắc của hắn biến đổi, muốn phản ứng cũng không còn kịp rồi

Một lực hút kinh khủng truyền đến, lập tức kéo Dương Chân vào trong một cái tiểu viện

Trong tiểu viện hương hóa bốn phía, khắp nơi là một mảnh sinh cơ, để nội tâm Dương Chân dâng lên kinh đào hải lãng

Bên trong địa phương âm u đầy tử khí này làm sao có sinh cơ tồn tại?

Quả nhiên, Dương Chân tập trung ngưng thần nhìn kỹ một chút liền phát hiện, những hoa cỏ kia đều là giả!

Ông!

Hoàn cảnh chung quanh hoàn toàn thay đổi, trở thành một ngọn núi bằng xương cốt, cao vạn trượng, để cho lông tơ của Dương Chân dựng đứng

Mặc dù hiện tại hắn không có lông tơ!

- Xương cốt xếp thành núi!

Dương Chân nhớ tiện mèo đã từng nói qua chuyện liên quan đến xương cốt xếp thành núi

Lúc đó Dương Chân còn tưởng rằng hỗn đản này nói mớ giữa ban ngày, nếu thật có xương cốt xếp thành núi, như vậy cần bao nhiêu xương cốt mới có thể xếp chồng thành một đỉnh núi?

Vậy mà lúc này nó đã xuất hiện trước mắt Dương Chân, hơn nữa còn cao vạn trượng, phía trên là xương cốt nằm ngổn ngang lộn xộn khắp nơi, nhiều như cỏ, không biết là mấy ngàn vạn cỗ thi thể

Loại thanh âm quỷ dị kia một lần nữa truyền đến, lần này Dương Chân nghe rất rõ ràng, chính là từ bên trong cốt sơn truyền đến

Dương Chân cắn răng một cái, một đường bơi lên đỉnh, dù hai tay vạch một cái, hai chân đạp một cái chính là mấy chục trượng, nhưng Dương Chân cũng phải bơi thật lâu mới lên được đỉnh núi

Một tấm bia ngọc, một cái quan tài, một bóng lưng của nữ tử đập vào ánh mắt của Dương Chân

- Ta. . . Ta. . . Đậu móa!

Toàn thân Dương Chân cứng ngắc, trợn mắt hốc mồm nhìn một màn trước mắt

Mắt thấy nữ tử kia thế mà đang chậm rãi quay người, Dương Chân hú lên quái dị quay đầu bỏ chạy

- Vãi cả đào, không có ý tứ a, quấy rầy quấy rầy!

Giờ khắc này, Dương Chân phát hiện hắn không cần bơi chó cũng có thể khống chế thân thể chạy giữa không trung, hơn nữa tốc độ còn nhanh như thiểm điện, chỉ là một ý niệm trong đầu hắn đã thoát ra hơn ngàn trượng

Oanh!

Một cỗ gợn sóng vô hình từ sau lưng Dương Chân lao tới, dù Dương Chân chạy rất nhanh, nhưng vẫn bị dư chấn của gợn sóng này làm cho tổn thương

Phốc!

Dương Chân phun ra một ngụm lão huyết, mồ hôi lạnh chảy xuống, trong chớp mắt liền ướt đẫm quần áo

Sắc mặt Hoa U Nguyệt bỗng nhiên trắng nhợt, hãi nhiên nhìn Dương Chân kinh hô

- Ngươi thế nào rồi?

Đám người cũng bị Dương Chân làm cho giật nảy mình, cổ quái nhìn Dương Chân

Tiện mèo cũng chạy tới cổ quái hỏi

- Móa nó, tiểu tử, ngươi gặp cái gì, bản tôn lần đầu tiên thấy ngươi thổ huyết a

Dương Chân ngơ ngác nhìn sương đỏ, trong đầu là cảnh tượng một sát na nữ tử kia xoay người

Năng lượng ba động thật khủng bố, may mà hắn chạy nhanh!

- Bên trong Sinh Mệnh cấm địa. . .

Dương Chân nhìn Hoa U Nguyệt thật sâu, nói ra

- Có người!

- Cái gì?

Toàn thân Hoa U Nguyệt rung mạnh

Nhưng mà sau một khắc, Dương Chân lại nói ra lời nói càng dọa người hơn

- Người kia. . . Là ngươi!

Sắc mặt Hoa U Nguyệt càng thêm tái nhợt, hai tay chộp lên cánh tay Dương Chân hỏi

- Ở đâu?

- Thật sự là gặp quỷ giữa ban ngày!

Dương Chân tự lẩm bẩm, chưa trả lời câu hỏi của Hoa U Nguyệt

Bình Luận (0)
Comment