Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 361 - Ai Vậy? Gào Cái Quỷ Gì?

Dương Chân thật sự là không nghĩ ra, truyền thừa trong miệng Hoa U Nguyệt có thể náo ra chiến trận khủng bố như vậy

Dị tượng kinh khủng ngưng tụ giữa không trung, làm cho toàn bộ Sinh Mệnh cấm địa giống như muốn sôi trào lên, thiên âm hồng xướng vang vọng cả thiên địa

Bên trong Sinh Mệnh cấm địa, vô số tu sĩ, bất luận là ở nơi nào, đang làm cái gì, đều hoảng sợ ngừng lại, ngẩng đầu nhìn dị tượng giữa không trung, lập tức điên cuồng phóng về hướng dị tượng

Nếu như có người đứng giữa không trung, chắc chắn có thể thấy được tu sĩ tựa như dòng lũ, từ bốn phương tám hướng vọt về phía dị tượng kia, trên mặt tất cả đều là biểu lộ kinh hãi

Đây tuyệt đối không phải là khí thế mà truyền thừa thánh cấp có thể phát ra, ngay cả Hoa U Nguyệt cũng bị dị tượng nghiêng trời lệch đất trước mắt chấn kinh

Dương Chân đi đến bên cạnh Hoa U Nguyệt, kéo tay của nàng cười hì hì nói

- Tiểu cô nương không cần lo lắng, điểm ấy dị tượng có là gì, cũng không phải trời sập nha

Nhìn thấy Dương Chân, biểu lộ ngưng trọng trên mặt Hoa U Nguyệt vơi đi, hít sâu một hơi, nhẹ gật đầu nói ra

- Bên trong Sinh Mệnh cấm địa lại phát sinh biến hóa

Dương Chân ngẩng đầu nhìn cánh hoa ngập trời đang chậm rãi rơi xuống, bĩu môi nói ra

- Dù sao cũng không ra được, có biến hóa cũng tốt hơn là không có việc gì xảy ra, nói không chừng sau khi ngươi có được truyền thừa này, chúng ta có thể đi ra ngoài a

Nói xong, không chờ Hoa U Nguyệt nói chuyn65, Dương Chân nhìn chằm chằm Hoa U Nguyệt nói ra

- Tới tới tới, đừng xụ mặt như vậy, nhìn không đẹp gì cả, cười một cái xem?

Hoa U Nguyệt dỏ mặt, né tránh ánh mắt của Dương Chân

- Cười không nổi a. . .

Dương Chân hai tay đặt lên hai má Hoa U Nguyệt kéo về phía ánh mắt của hắn, trên mặt toét lên một nụ cười xán lạn

- Vậy ta cười cho ngươi một cái?

Phốc!

Hoa U Nguyệt khẽ cười một tiếng, Dương Chân lập tức đắc ý, nhìn Hoa U Nguyệt nói ra

- Ngươi nhìn xem, như vậy chẳng phải tốt hơn nhiều?

Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu, nắm thật chặt lấy tay Dương Chân, quay người trầm ngâm nhìn về phía cỗ năng lượng kinh khủng đang phóng lên tận trời ở một phương hướng

Càng ngày càng nhiều tu sĩ tụ tập ở chỗ này, tất cả đều dừng lại nhìn vào sơn cốc phía xa mà nghị luận

- Nơi này đã có chuyện gì xảy ra, lực lượng ba động khủng bố như thế, chỉ sợ cho dù là cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng không thể tới gần a?

- Tại hạ cảm thấy cỗ lực lượng này không kém hơn thiên kiếp a

- Không biết truyền thừa khủng bố như thế sẽ rơi vào tay ai đây

- Đừng nói giỡn, loại truyền thừa này há có phải tu sĩ phổ thông có thể đoạt được, tại hạ nghe nói Ninh Vô Khuyết kia ngay cả một truyền thừa Đại Thừa Kỳ đều kém chút không thể chịu nổi, mặc dù cuối cùng cũng đoạt được nhưng lại bị thương nặng

- Cái gì?

Đám người hãi nhiên

- Ninh Vô Khuyết đạt được truyền thừa Đại Thừa Kỳ, vậy chẳng phải hắn muốn đột phá Độ Kiếp Kỳ rồi?

- Đương nhiên, chư vị không nhìn thấy, lúc đó Ninh Vô Khuyết ngạnh sinh gánh vác bảy lượt thiên kiếp oanh kích, cuối cùng cửu tử nhất sinh thành công độ kiếp, hiện tại cũng đã ổn định cảnh giới

- Tại hạ nghe nói Ninh Vô Khuyết lúc trước từng bị Dương Chân đánh gần chết?

- Xuỵt, ngươi không muốn sống nữa sao, loại chuyện này làm sao có thể tùy tiện nói ra, vạn nhất bị Ninh Vô Khuyết kia nghe được, ngươi nghĩ ngươi có thể giữ mạng hay không?

- Nhưng hắn quả thật là bị Dương Chân đánh gần chết

- Đây cũng là sự thật không thể chối cãi, tại hạ nghe nói Dương Chân cũng tiến vào Sinh Mệnh cấm địa, mà Ninh Vô Khuyết cũng đang tìm hắn!

. . .

Lúc này cũng không có đồ điên nào lao vào thăm dò tình hình, tất cả đều tìm vị trí có lợi lặng yên theo dõi kỳ biến, không khí xung quan dần trở nên cổ quái

Dương Chân thì buồn bực ngám ngẩm, lấy ra một cái bàn cùng mấy cái ghế, nói với hai nữ tử

- Các ngươi đừng ngẩn ra đó nữa, ngồi xuống mà chờ, cũng không biết tình huống này cỏn kéo dài bao lâu, bản tao thánh đứng đã rất mệt rồi

Đám người xung quanh trợn mắt hốc mồm nhìn Dương Chân, loại tình huống khẩn trương này còn có thể điềm tĩnh lấy ra bàn cùng ghế để ngồi

- Người này là ai, phách lối như thế a

- Hít, thiểu niên này lại có được hai nữ tử tuyệt sắc ở bên cạnh, thật khiến người ta hâm mộ

- Mau nhìn, con mèo bên cạnh hắn, còn con gà kia nữa!

- A?

Có người kinh hô

- Có chút quen thuộc, người kia. . . Người kia hình như là. . .

- Dương Chân, các ngươi quả nhiên ở chỗ này!

Một tiếng hô thanh thúy bỗng nhiên truyền đến

- Dương Chân!

Mọi người kinh hô

- Hắn chính là Dương Chân mà trên mừng thọ đại hội đánh Ninh Vô Khuyết gần chết?

Hai nữ tử xinh đẹp bỗng nhiên đi về hướng Dương Chân

Tô Vân Lam cùng Điền Nhu hai người cùng nhau mà đến, sắc mặt cổ quái nhìn Hoa U Nguyệt cùng Mặc Tuyết Linh một chút

- Ngươi đúng là biết hưởng thụ a, mà giống như đi đến chỗ nào cũng có thể gây sự chú ý

Tô đại sư cười nói tự nhiên, cũng không khách khí ở bên cạnh Dương Chân ngồi xuống

- Mấy ngày không gặp, Hoa Linh Nữ cùng Mặc Linh Nữ phong thái càng cao hơn trước kia a

Tô Vân Lam cùng Điền Nhu bây giờ cũng đã là đệ tử Linh Học cung, nhìn thấy hai người để cho Dương Chân có chút ngoài ý muốn, hỏi

- Các ngươi làm sao lại tới đây?

Điền Nhu mỉm cười, nói ra

- Chẳng những chúng ta, còn có một người cũng tới, Dương Chân ca ca đoán xem là ai?

- Ai vậy, ta làm sao có thể đoán được?

Dương Chân nhếch miệng

Tô Vân Lam giống như cười mà không phải cười nhìn Dương Chân, nói ra

- Nàng có một cái xưng hào, ngươi nhất định hết sức quen thuộc

- A?

Dương Chân sững sờ, nói ra

- Ta hết sức quên thuộc?

- Ừm!

Điền Nhu cười khanh khách, nói ra

- Trong khoảng thời gian này, nàng ở Sinh Mệnh cấm địa danh tiếng vang xa, rất nhiều người đều bại dưới tay của nàng, một thân kiếm pháp siêu quần, cơ hồ không ai là đối thủ của nàng, thời điểm đám người hỏi thì nàng nói là tới đây tìm ngươi, chỉ vì luận bàn cùng ngươi một lần

Con mắt Dương Chân lập tức trơn tròn

- Tiểu đạo si?

Tô Vân Lam cười khanh khách, nói

- Ngươi quả nhiên là biết nàng

Dương Chân bĩu môi, nói ra

- Nguyên lai là cái tiểu cô nương này

Nhìn thấy ánh mắt tò mò của Hoa U Nguyệt cùng Mặc Tuyết Linh, Dương Chân nhếch miệng cười giải thích

- Là tiểu cô nương thuộc Hàn gia Hàn Võ Thành, niên kỷ không sai biệt với các ngươi lắm, đạo tâm rất ổn, rất nhanh liền có thể lĩnh ngộ đạo uẩn

Hoa U Nguyệt cười cười, chưa nói gì thì bỗng nhiên có một tiếng gào thét kinh thiên động địa truyền đến

- Dương Chân!

Dương Chân giật nảy mình

- Móa nó, ai vậy, gào cái quỷ gì?

Bình Luận (0)
Comment