- Tiểu đạo si? Nàng thế nào?
Dương Chân hồ nghi nhìn tiện mèo, không biết hỗn đản này muốn nói cái gì
Tiện mèo gật gù đắc ý, một bộ dáng vẻ thiếu ăn đòn, thấy Dương Chân giơ tay lên liền vội vàng nói
- Tiểu tử, ngươi thế mà không phát giác được?
- Phát giác được cái gì?
Dương Chân sững sờ, tiếp đó liền giận dữ
- Móa nó, ngươi lại thừa nước đục thả câu, có tin bản tao thánh thật tiểu phẫu ngươi ra, để cho ngươi cả đời không thể theo đuổi nhân đạo, không, miêu đạo hay không?
- Đậu móa?
Tiện mèo trừng mắt, cũng giận dữ nói ra
- Bản tôn hiện tại không muốn nói nữa!
Ầm!
Đại Khuyết Kiếm bỗng nhiên xuất hiện ầm ầm chấn trên mặt đất
- Khụ khụ!
Tiện mèo ho khan hai tiếng, hắng giọng nói ra
- Đừng tưởng rằng ngươi xuất ra đại khuyết đức bản tôn liền khuất phục. . . Lúc trước thời điểm ngươi vì Hoa U Nguyệt mà càn rỡ, một kiếm chém vỡ gông xiềng thiên địa bá đạo cỡ nào, ngay cả thần hồn thánh cấp đều bị ngươi chấn trụ, huống chi là đạo si một tiểu nha đầu thiếu kinh nghiệm sống?
Dương Chân mộng bức, chỉ vào mũi mình, cổ quái nói ra
- Ta?
- Không phải ngươi thì là ai?
Tiện mèo xem thường nhìn Dương Chân, giống như Dương Chân là cái đồ hỗn đản bội tình bạc nghĩa vậy
- Móa nó, liên quan gì đến bản tao thánh?
Dương Chân mở to hai mắt nhìn
- Ngươi đừng nói tiểu đạo si bị anh tư kéo banh trời của bản tao thánh làm cho si mê, muốn lấy thân báo đáp rồi?
Cái này con mẹ nó cũng quá giật gân a?
Tiện mèo cao thâm mạt trắc nói
- Có phải bị ngươi mê hoặc hay không thì bản tôn không biết, bản tôn chỉ biết tiểu nha đầu kia vì ngươi mà nhập đạo, nhập đạo còn sớm hơn so với ngươi, chậc chậc, tiểu nha đầu này cũng là một cái yêu nghiệt a
- Cái đồ chơi gì?
Dương Chân triệt để mộng bức, nhìn tiện mèo nói ra
- Ngươi nói rõ ràng xem, cái gì gọi là vì bản tao thánh mà nhập đạo?
Tiện mèo khinh bỉ nhìn Dương Chân, nói với tao gà bên cạnh
- Nhìn xem, nam nhân a, Dương tiện nhân đây là muốn trốn nợ, không muốn phụ trách a
- Cặn bã nam!
Tao gà học theo ngữ khí của tiện mèo
Dương Chân một cước đá về hướng hai hỗn đản này, đến bây giờ còn chưa rõ ràng chuyện gì xảy ra
- Vì bản tao thánh mà nhập đạo là chuyện tốt a, vì sao bản tao thánh phải chịu trách nhiệm?
Tiện mèo dáng vẻ bị đả kích, ôm ngực nói ra
- Móa nó, tiểu tử, thiên phú của ngươi cao như vậy, nhưng vì sao nhắc đến chuyện này ngươi lại như một tên ngớ ngẩn?
- Tại toán học bản tao thánh cũng giống như thằng ngu vậy, nhưng bản tao thánh vẫn sống tốt a!
Dương Chân một mặt không phục
Tiện mèo tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nói ra
- Cái này là hai chuyện khác nhau, đạo si vì ngươi mà nhập đạo, ngươi liền thành đạo của nàng, cảnh giới của nàng nếu muốn đề thăng thì phải từ trên người ngươi cảm ngộ đại đạo, mà cảnh giới của ngươi luôn phải cao hơn nàng mới được, hoặc là ngươi dứt khoát cắt đứt đạo cảu nàng, tiểu đạo si cũng sẽ chết đi, bản tôn nói như vậy, ngươi đã hiểu ra chưa?
Dương Chân càng thêm mờ mịt cùng mộng bức, khó tin nhìn tiện mèo
Hiểu thì đã hiểu, nhưng làm sao con mẹ nó lại hoang đường như vậy?
Đạo si vì Dương Chân nhập đạo, Dương Chân trở thành đạo của đạo si, đạo si muốn tăng lên cảnh giới, nhất định phải ở trên người Dương Chân cảm ngộ đại đạo, mà đạo si có thể cảm ngộ đại đạo hay không, cần Dương Chân một mực có cảnh giới cao hơn nàng
Cái này. . .
Dương Chân bỗng nhiên sững sờ, lắc đầu nói ra
- Không đúng, bản tao thánh bây giờ còn chưa nhập đạo thì làm sao có thể trờ thành đạo của nàng?
- Cho nên nói. . .
Tiện mèo hắc hắc cười quái dị, chế nhạo nhìn Dương Chân
- Cố lên nha, thiếu niên, bằng không ngươi liền không sánh bằng nàng, cái này nói ra nhiều liền mất mặt phải không?
Dương Chân hồ nghi nhìn tiện mèo, nhìn biểu lộ của nó có vẻ như không giống nói đùa
Chuyện này là sao?
Một cái tiểu cô nương còn chưa xong, lại tới một cái tiểu đạo si?
Mẹ nó, chuyện này nhất định có hiểu lầm gì đó, nói không chừng hỗn đản tiện mèo này đoán sai a
- Chuyện này có khả năng ngươi nhìn nhầm hay không a?
- Có khả năng!
- Vậy con mẹ nó ngươi chắc chắn như thế làm gì, muốn ăn đòn phải không?
Hỗn đản này quả nhiên không đáng tin cậy, sự tình hoang đường như vậy cũng có thể nói ra được
. . .
Sau khi thiên địa gông xiềng bị Dương Chân hủy đi, toàn bộ Sinh Mệnh cấm địa đều chịu ảnh hưởng
Vô tận chân nguyên từ dưới đất cuồng xông ra ngoài, thiên địa đại thế biến hóa kịch liệt, để lòng người hãi nhiên
Không chỉ như vậy, toàn bộ thiên địa Bắc Tự giống như chịu liên lụy, tất cả tu sĩ đạt đến Thần Du cảnh, vô luận là ở nơi nào đều cảm giác được có một cái gì đó đang từ từ biến hóa
Dương Chân cũng không ngoại lệ, vô luận hắn đi đến đâu đều có thể cảm nhận được thiên địa chân nguyên đang chậm rãi dị động
- Móa nó, hình như lần này thật chơi lớn rồi!
Dương Chân tự lẩm bẩm
Tiện mèo ở một bên cười nhạo
- Bây giờ ngươi mới biết?
- Đúng rồi!
Dương Chân nhíu nhíu lông mày, nói ra
- Ngươi nói Tạo Hóa Chung Thần Tú gì đó thật phải đến Độ Kiếp Kỳ mới có thể ăn?
- Là Tạo Hóa Chung Nhũ Duẩn, mẹ nó, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi
Tiện mèo cà lơ phất phơ nói
- Tạo Hóa Chung Nhũ Duẩn là thiên địa sinh ra, năng lượng trong đó quá mức khổng lờ, người chưa trải qua thiên kiếp tẩy lễ, ăn hết thân thể liền phát nổ, còn bổ thần hồn cái rắm a!
- Phiền toái như vậy?
Dương Chân thở dài một tiếng
- Xem ra nhất định phải nắm chặt thời gian độ kiếp rồi
Hai tên Thần Du cảnh đi ngang qua nghe vậy lảo đảo một cái, kinh ngạc nhìn Dương Chân, nói thầm
- Người tuổi trẻ bây giờ a, thật sự là thích mơ tưởng xa vời, còn chưa tiến vào Thần Du cảnh đã nghĩ đến độ kiếp, thói đời ngày sau, thói đời ngày sau a
Tiện mèo hắc hắc cười một tiếng, cố ý cất cao giọng, nói
- Tiểu tử, con đường ngươi đi không tầm thường, thời điểm độ kiếp nhất định phải cẩn thận!
- Vì sao?
Dương Chân sững sờ, khó hiểu hỏi
- Bởi vì thiên kiếp ngươi phải độ không nhất định là thiên kiếp phổ thông, còn nhớ rõ bản tôn từng nói để ngươi gây sự tình sao?
Tu sĩ bên cạnh lại lảo đảo một cái, cùng đồng bạn nhìn nhau, sau đó nhìn tiện tổ hợp Chân Gà Mèo như nhìn đồ đần
- Phổ thông thiên kiếp đã muốn mạng người ta rồi, thiếu niên này còn muốn độ thiên kiếp biến dị, quả thực là ý nghĩ hảo huyền
- Được rồi được rồi, sự tình này cũng không quan hệ đến chúng ta, quản hắn làm gì, nhanh đến Hoa Nhan Sơn đi, mẹ nó, cái Lục Du tán nhân kia chẳng lẽ thật đem giấu Dương Chân đi rồi?
- Nhắc đến lão gia hỏa kia ta liền tức giận, giấu ai không giấu, lại nhất định phải giấu tên Dương Chân, chẳng lẽ hắn không biết bây giờ có cả vạn người đang tìm kiếm Dương Chân sao?
- Đúng rồi, trên người hắn còn có cái gì mà Cửu Bộ Đăng Thiên Lệnh?
- Nghe nói trên người hắn còn mấy cái truyền thừa, chỉ cần đem hắn bắt lại. . .
- Xuỵt, cẩn thận tai vách mạch rừng!
Hai người nhìn thoáng qua Dương Chân, nhanh chóng rời đi
Dương Chân
- ???
Tiện mèo
- ???
Tao gà
- ???
- Móa nó, bản tôn làm sao có cảm giác chính mình không tồn tại a?
TIện mèo giận dữ, trừng mắt nhìn hai tu sĩ rời đi kia, mười phần không phục
. . .
Phụ cận Hoa Nhan Sơn, một nữ tử trẻ tuổi chân dài tay cầm trường kiếm, tại dưới chân nàng, nằm ngổn ngang một đám tu sĩ Thần Du Kỳ
- Ngươi. . . Ngươ nữ nhân này, làm sao không phân tốt xấu liền thống hạ sát thủ?
Nữ tử chân dài thần sắc lạnh nhạt, lườm người này một chút nói
- Dương Chân không phải là người các ngươi có thể nghị luận, hắn cũng không phải không để ý đến việc vứt bỏ muôn dân, nếu như không có hắn, tất cả tu sĩ bên trong Sinh Mệnh cấm địa không một cái nào có thể bình yên rời đi!
- Làm sao có thể!
Sắc mặt tu sĩ kia tái nhợt
- Ngươi. . . Ngươi đến cùng là ai?
- Sinh Mệnh cấm địa là địa phương Thiên Tuyền thánh nữ từng hủy đi, đã tự thành thiên địa, đi vào dễ dàng, muốn đi ra thì căn bản không có khả năng, kể cả ta. . .
Nữ tử chân dài quay người rời đi, một đôi chân thon dài có thể làm cho người ta hoa mắt thần mê
- Các ngươi có thể gọi ta là. . . Đạo si!