Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 59 - So Tài Về Cái Gì ?

Dương Chân căn bản không coi lần Tam Quốc thí luyện này ra cái gì , hắn tới đây cũng chỉ là vì vui vẻ , gia nhập Trường Nguyệt Lâu cũng tốt , tham gia thí luyện cũng được , thậm chí là nghĩ biện pháp tiến vào Cửu Giới Linh Lung Tháp cũng chỉ vì một mục đích : vui vẻ !

Đến mức những chuyện khác Dương Chân cho tới bây giờ đều không để ở trong lòng , cũng sẽ không bao giờ để trong lòng , đi đến thế giới này nếu không thể thật vui vẻ muốn làm gì thì làm thì chẳng khác nào cá ướp muối cả

Sân thí luyện đầu tiên là trên một đỉnh núi to lớn của khu rừng Bắc Sơn thuộc Liệt Hỏa Thành , nơi này nghe nói có thể tụ tập vạn người , hết thảy khắc họa đến mười cái trận pháp to lớn , là nơi tu sĩ Liệt Hỏa Thành chuyên dùng để tu luyện

Khác biệt duy nhất là thời điểm bình thường những trận pháp ở đây sẽ không bao giờ được mở ra

Lần Tam Quốc thí luyện này sở dĩ lựa chọn Liệt Hỏa Thành là bởi vì mười cái trận pháp này

Dương Chân một bên đi theo sau Lam Phương Nguyệt một bên nhìn khắp nơi , đối với thanh âm bàn tán cùng ánh mắt làm như không thấy

Những ánh mắt này có hiếu kỳ , có cười trên nỗi đau của người khác , một số lại là hâm mộ

- Không nghĩ tới ngươi còn rất được hoan nghênh

Lam Phương Nguyệt như cười mà không cười nhìn Dương Chân nói

- Làm gì có !

Dương Chân bắt đầu khiêm tốn mà không có chút mập mờ nào

Lam Phương Nguyệt dở khóc dở cười , cho tới bây giờ chưa từng thấy người trên mặt thì đắc chí còn ngoài miệng thì tuông ra lời nói khiêm tốn như vậy , phốc một tiếng bật cười

Dương Chân nhìn đỉnh núi to lớn vô cùng trước mặt , ở giữa dụng thẳng một cột đá khổng lồ dựng thẳng lên như muốn che trời , lập tức trợn mắt há hốc mồm

- Đó là thứ quỷ gì ?

Trên trụ đá khắc họa vô số minh văn , lít nha lít nhít như vô số đầu trường xà xoay quanh trên đó

Hoa U Nguyệt trì trệ , cổ quái nhìn Dương Chân nói

- Đó là Thông Thiên Xử nằm trên Quang Minh Đỉnh , ngươi chưa từng thấy qua ?

Dương Chân mộng bức lắc đầu , trước kia ở Thượng Nguyên Tông địa phương ngay cả chim cũng không thèm ỉa đừng nói là gặp qua nghe cũng chưa từng nghe a , chỗ nào có thể nhìn thấy . . . chờ một chút

- Ngươi kêu loạn cái gì vậy ?

- Quang Minh Đỉnh a !

Quang Minh Đỉnh em gái nhà ngươi , có phải hay không còn có Dương Đỉnh Thiên cùng Trương Vô Kỵ ?

Dương Chân hắc hắc cười quái dị , tình cảnh hiện tại của hắn cũng không khác gì Trương Vô Kỵ lúc đó a , bốn bề là địch

Đây là thượng thiên an bài ta nhất định phải đại náo Quang Minh Đỉnh sao ?

Ai da , các ngươi bày ra đại sự !

Vô số tu sĩ xung quanh đang quan sát Dương Chân bị tiếng cười hắc hắc quái dị của hắn làm cho tê cả da đầu , các thiên kiêu cầm đầu quay đầu nhìn Dương Chân một chút , mỗi người một biểu lộ khác nhau

Ba người ăn mặc kiểu Lạt Ma khẳng định là Lạt Thiên Tự của Đại Cương Quốc , ở bên cạnh họ còn có ba cái hắc tử nam tử trẻ tuổi nhìn qua từng người đều là uy vũ bất phàm

Trong đoàn sáu người này Vân Giới cùng Tằng Bích Thư là ai Dương Chân cơ hồ chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra , sáu người mặc dù đều là dáng vẻ mắt cao hơn đầu cũng chỉ có hai người tạm nói là dùng lỗ mũi nhìn người , thời điểm hai người quay đầu Dương Chân thậm chí ngay cả con mắt cũng không nhìn thấy chỉ thấy bốn cái lỗ mũi đen ngòm ( ý nói kiêu ngạo ngẩn cao đầu nên không thấy mắt :)) )

Còn chưa có so đấu đâu các ngươi làm gì phải hao tổn sức lực để kiêu ngạo như vậy ?

Ai nha , nguyên lai là hai người đi tương đối nhanh phía trước mặt đất lại cao hơn một chút , cho nên có bộ dáng ở trên cao nhìn xuống , lỗi ta lỗi ta a !

Thời điểm hai người liếc Dương Chân , thế mà đi đến trước mặt hắn

Thời điểm Vân Giới quay đầu cái tai to rủ xuống của hắn đều muốn vung lên , để cho Dương Chân không khỏi nghĩ đến bát giới

- Ngươi thật giống như rất có tự tin ?

Vân Giới cười nhìn Dương Chân hỏi

Dương Chân nhẹ gật đầu , một mặt chân thành nói

- Có tự tin là đặc điểm lớn nhất của ta , không giống như ngươi

- Không giống ta ?

Vân Giới hơi sững sờ

Dương Chân quan sát Vân Giới một chút nói

- Không giống ngươi , sau lưng làm một ít thủ đoạn thấp hèn

Nghe Dương Chân nói , mọi người tâm thần run lên đem ánh mắt rơi trên thân Dương Chân

Vân Giới cười cười cũng không để ý , phong khinh vân đạm nói

- Ngươi không dám so cũng ta sao ?

- So cái gì ?

Dương Chân lườm Vân Giới

- So của ai lớn hơn sao ? cắt bỏ đi đo cân nặng có tin là nặng hơn ngươi hai cân hay không ?

- Cái gì ?

Vân Giới ngẩn ngơ , lập tức kịp phản ứng sắc mặt trở nên tái xanh

Dương Chân cười lạnh , ngươi phong khinh vân đạm đúng không ?

- Vô sỉ !

Tằng Bích Thư hừ lạnh một tiếng khinh bỉ nhìn Dương Chân

Lam Phương Nguyệt cùng các nữ tử xung quanh sắc mặt lập tức đỏ lên , gắt gao trừng Dương Chân vội vàng nghiêng đầu đi , lại không cẩn thận quét về đủng quần của Dương Chân

Giống như . . . thật không nhỏ ?

Nữ tử không cẩn thận quét qua sắc mặt bạo đỏ , bao quát Lam Phương Nguyệt ở bên trong

Lúc này một tiếng cười lạnh truyền đến

- Vân Huynh , Tằng Huynh , hai vị làm gì phải cùng một người thô bỉ chấp nhặt , có một ít tôm tép nhãi nhép ngẫu nhiên gặp vận may liền cảm thấy mình là thiên hạ vô song . đến cùng có phải thực sự là thiên tài hay không một hồi nữa tự nhiên thấy rõ ràng

Châm chọc khiêu khích như vậy ngoại trừ Đinh Khắc Tề ra thì không còn bất kỳ kẻ nào khác

Quả nhiên , Đinh Khắc Tề cùng ba cái nữ tử cùng một chỗ hướng về bên này đi tới

Ba nữ tử sác mặt có chút đỏ , hiển nhiên cũng nghe được câu kia của Dương Chân , tức giận nhìn Dương Chân

Lam Phương Nguyệt sắc mặt trở nên khó coi , bây giờ thiên tài của Tam Quốc thí luyện tất cả đã tề tụ , rất hiển nhiên đều nhằm vào Dương Chân mà đến , gia hỏa Dương Chân này thế mà còn dáng vẻ chẳng để ý thật làm cho nàng có chút nóng nảy

- Tôm tép nhãi nhép đang nói với ai vậy ?

Dương Chân lườm Đinh Khắc Tề

- Là đang nói với a !

Đinh Khắc Tề một bước cũng không nhường đáp trả

Đám người cổ quái nhìn về Đinh Khắc Tề

Phốc !

Một trong ba nữ đệ tử của Vạn Hoa Cốc cười ra thành tiếng , chợt trở nên hoảng hốt vội vàng che miệng , cặp mắt hạnh nhân hiếu kỳ dò xét Dương Chân

- Ngươi . . .

Đinh Khắc Tề liền ý thức được mình bị Dương Chân lừa , hừ lạnh một tiếng sắc mặt trở nên tái nhợt vô cùng

Nữ đệ tử Vạn Hoa Cốc cười ra tiếng kia nhìn quai đại khái mười bốn mười lăm tuổi , bộ dạng xấu hổ không dám ngẩng đầu khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu , nhấc mặt nhìn một chút thấy Dương Chân còn đang nhìn nàng liền vội vàng hoảng hốt cúi đầu

Đây . . . cái này cũng quá dễ thẹn thùng a ?

- Vị tiểu tỷ tỷ này xưng hô như thế nào a ?

Dương Chân nhìn về nữ hài dễ xấu hổ nháy nháy mắt

Nàng xấu hổ đến mức vội vàng cầu cứu một nữ tử thanh tú lạnh lùng đang cầm đầu nhưng không thấy nữ tử thanh tú có biểu hiện gì nên chân tay luống cuống , tựa hồ cố lấy hết dũng khí mới có thể nói ra

- Ta . . . ta gọi là Sư Phi Tuyết

Sư Phi Tuyết âm thanh nhỏ tới mức giống như chỉ có nàng mới có thể nghe được , thẹn thùng đến cực điểm

Dương Chân còn muốn trêu chọc tiểu cô nương thẹn thùng này một chút liền nghe tiếng hừ nhẹ truyền đến

Vị sư tỷ kia ngăn trở trước mặt Sư Phi Tuyết , lạnh lùng cảnh cáo nhìn Dương Chân

Dương Chân nhếch miệng , cái gia hỏa lạnh như băng này giống như là Lương Thu Thủy , nghe nói thiên phú cực cao là võ học kỳ tài

Coong !

Một tiếng chuông hùng hậu vang lên , tất cả tu sĩ trên Quang Minh Đỉnh đều cùng nhau chấn động

Dương Chân như chợt nhớ ra cái gì quay người hỏi Lam Phương Nguyệt

- Đúng rồi , lần này là so tài về cái gì ?

Nghe được lời nói của Dương Chân , tất cả mọi người ở đây đều ngây dại , bao quát Lam Phương Nguyệt

- Làm sao ?

Dương Chân kỳ quái nhìn đám người

Lam Phương Nguyệt há to miệng , vẻ mặt khó có thể tin hỏi

- Ngươi còn chưa biết so tài về cái gì ?

- Ân !

Dương Chân trả lời dứt khoát lưu loát

Mọi người xung quanh lần nữa cùng nhau mộng bức

Đinh Khắc Tề cười ha ha , ôm bụng chỉ vào Dương Chân nói

- Ngươi là đến tấu hài sao , không biết so về cái gì vậy ngươi tới làm gì ?

Dương Chân khẽ đảo con mắt

- Liên quan gì đến ngươi ?

Bình Luận (0)
Comment